Đào Yêu Diệp nghe nói có thể cùng Lục Dương đi Đông Hải, rất cao hứng đáp ứng.
Lý Hạo Nhiên cũng giống vậy, nghe nói có thể ra ngoài, lúc này liền đáp ứng, sợ Lục Dương đổi ý.
- Đi Đông Hải, tốt tốt.
Man Cốt sáng mắt lên, sau đó nhớ ra cái gì, lộ ra thần sắc khó xử.
- Sao rồi?
Lục Dương hỏi.
- Đông Hải không phải có rất nhiều Hải tộc à, Lục huynh ngươi cũng biết huyết thống của ta, mặc dù tại thời điểm chiến đấu cùng Hải tộc sẽ trở nên cực kỳ cường đại, nhưng cũng sẽ chọc giận Hải tộc.
- Ta lo lắng ta vừa đi Đông Hải, còn không làm cái gì, liền bị Hải tộc vây quanh.
Lục Dương nghĩ tới, đây là chúc phúc mà Bất Hủ tiên tử mang tới cho Thượng Cổ Man Tộc.
- Đúng là vấn đề..... Tiên tử, ngươi có phương pháp gì tốt giải quyết không?
Lục Dương suy nghĩ một chút, quyết định trực tiếp hỏi kẻ cầm đầu cho nhanh.
- Có chứ, ngươi trực tiếp sử dụng Vô Địch Anh, đánh hết tất cả Hải tộc vây tới.
Bất Hủ tiên tử cười hắc hắc vung vẩy nắm tay nhỏ, giống như bên trong không gian tinh thần có kẻ địch nhìn không thấy.
-..... Có phương thức tương đối hòa bình hay không?
Lục Dương xưa nay đề xướng có thể không động thủ liền không động thủ.
- Bản tiên cũng chỉ cố gắng đề cao hiệu quả huyết thống của tiểu tử Man tộc, cứ như vậy, coi như Hải tộc Hợp Thể kỳ đều sẽ sinh ra lòng e ngại đối với hắn, cam đoan năm người các ngươi có thể đi ngang Đông Hải, mặc dù như thế này sẽ đưa tới cừu hận củaĐộ Kiếp kỳ Hải tộc, nhưng Đông Hải không có mấy người đến Độ Kiếp kỳ, các ngươi sẽ không có cơ hội gặp.
-..... Có thể đổi lại một loại phương thức không?
Lục Dương nghe nói Đông Hải có Long Cung cùng chín đại Hải tộc, tối thiểu nhất có mười vị cường giả Độ Kiếp Kỳ.
Mà nghĩ cũng biết Long Cung loại quái vật khổng lồ này không có khả năng chỉ có Lão Long hoàng là một người đến Độ Kiếp kỳ.
Bất Hủ tiên tử bất đắc dĩ nói:
- Thế thì chỉ còn lại có phong ấn, tạm thời phong ấn huyết thống Thượng Cổ Man Tộc, chờ rời đi Đông Hải lại giải trừ phong ấn.
Lục Dương mừng rỡ:
- Vậy thì dùng phương pháp này!
Bất Hủ tiên tử vẽ ra một trận pháp cực kỳ tối tăm khó hiểu.
- Đây là cái gì?
- Trận pháp phong ấn, tu vi ngươi không đủ, vẽ không ra, để cho Nhị trưởng lão các ngươi vẽ đi.
- Được rồi.
Đoàn người đi tới cổng dược viên tìm được Ba đại gia, Ba đại gia nằm trên ghế dài, lá cây lớn chừng bàn tay che ở trên mặt, hừ hừ thoải mái ca điệu hát dân gian, hai mảnh lá cây cao cỡ nửa người treo trên đỉnh đầu, nhẹ nhàng lắc lư, xem như quạt hương bồ.
- Ba đại gia, tìm ngài có chút việc hỗ trợ.
Ba đại gia mở mắt, lấy ra được lá cây ở trên mặt, nhìn ánh mắt đám người Lục Dương bao hàm tha thiết, có chút không thích ứng.
- Có lời nói thẳng, đừng nhìn ta như vậy.
- Chúng ta mấy người chuẩn bị đi Đông Hải chơi hai ngày, nhưng ngặt nổi huyết mạch của Man Cốt dễ dàng kéo cừu hận, vừa hay ta tìm thấy một loại trận pháp thượng cổ có thể phong ấn huyết mạch trong sách cổ, cho nên đến đây mời ngài giúp đỡ.
- Nguyên lai là như thế, vậy thì dễ làm, trận pháp có dáng dấp ra sao?
- Đang ở trong đây.
Lục Dương lấy ra trận pháp đã thác ấn xuống từ không gian tinh thần.
Ba đại gia tiếp nhận, tấm tắc lấy làm kỳ lạ:
- Thật không hổ là cổ trận pháp, vừa nhìn thiết kế đã biết rất tinh diệu.
- Chờ ta, một canh giờ là giải quyết xong.
Đối với trận pháp xa lạ, Ba đại gia phải cẩn thận nghiên cứu một lần mới có thể vẽ ra. Cấp độ, bút thuận, sử dụng linh lực nhiều ít..... Cũng phải cần nghiên cứu và thí nghiệm ở nhiều chỗ.
Một lúc lâu sau, Ba đại gia để Man Cốt dán lên bụng, vỗ một cái, trên bụng liền lưu lại một phong ấn thượng cổ.
- Giải Ngoặc quyết.
- Nói ra ta trước kia cũng phong ấn qua huyết mạch cho người ta, bất quá không có tìm thấy trận pháp tinh xảo giống như Lục Dương ngươi
- Ngài từng phong ấn cho ai?
Lục Dương tò mò hỏi.
- Là bằng hữu ta kết giao lúc tuổi còn trẻ, Đông Hải long cung, gọi Ngao Nhiên.
- Ngài còn có bạn ở Long Cung đâu?
Mấy người Lục Dương đều hết sức kinh ngạc, bọn hắn còn tưởng rằng tình cảnh sẽ giống như lúc đi Yêu Vực, vấn đạo cửu tử xú danh thông thiên, kéo đủ cừu hận, bọn hắn đều đã làm tốt chuẩn bị thế gian đều là địch.
Ba đại gia không vừa lòng trừng mấy người Lục Dương một cái: - Lời gì thế, ta có người bằng hữu ở Long Cung thì làm sao vậy, thế gian đều là địch chỉ là miêu tả Lão Cửu thôi.
Lục Dương ồ một tiếng, nếu tình huống không sai biệt lắm giống như khi đến Yêu Vực, không có phí công chuẩn bị trong lòng thật tốt.
- Hắn có được huyết mạch Long tộc thuần chính nhất, hắn mời ta phong ấn đại bộ phận huyết mạch của hắn, cứ như vậy, hắn biểu hiện ra thực lực rất yếu kém.
- Tại sao phải làm như vậy?
Mấy người Lục Dương không hiểu.
- Chờ hắn bị người chọc giận, hắn có thể xụ mặt âm trầm nói 'Đây là ngươi bức ta mở ra phong ấn'.
Lục Dương: - .....
- Các ngươi đi Đông Hải chú ý một chút, mặc dù có Long Cung đè ép, nhưng tình huống trong Đông Hải vẫn là rất hỗn loạn.
- Rất hỗn loạn?
- Đông Hải không chỉ có Hải tộc, còn có nhân tộc, Hải tộc ở trong biển, nhân tộc ở trên đảo, bởi vì nguyên nhân lịch sử, hai tộc oán hận chất chứa đã lâu, hàng năm phát sinh tranh đấu, mà không ở trong phạm vi Đại Hạ quản hạt, động thủ không nặng không nhẹ.