Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 113 - Chương 113: Bất Hủ Tiên Nhân (1)

Chương 113: Bất Hủ tiên nhân (1) Chương 113: Bất Hủ tiên nhân (1)

Chương 113: Bất Hủ tiên nhân (1)

- Tới tới tới, đừng để ý chúng ta, chúng ta hết ca thì cũng chính là người bình thường, đến quán đồ nướng còn không phải muốn ăn cao hứng, uống tận hứng à.

- Đến, chúng ta uống một chén!

Vệ bộ đầu nói với Trì Tự Long.

Trì Tự Long cẩn thận nghiêm túc nâng chung trà lên, Vệ bộ đầu không vui, xụ mặt nói:

- Uống trà tính là chuyện gì, không nể mặt mũi có phải hay không, rót rượu!

Trì Tự Long không có biện pháp, đành phải kiên trì, mình ngược lại mang tới linh tửu ba mươi năm, uống một hơi cạn sạch.

Gặp Vệ bộ đầu uống vòng quanh, mấy bộ khoái khác rõ ràng uống nhiều quá, nhao nhao bắt chước, uống rượu cùng một bàn này của Đà chủ, uống đến tận hứng.

Không ai tìm ba người Lục Dương uống rượu, lão bản uống nhiều quá khẳng định không được.

Nồng độ của linh tửu ba mươi năm cũng không phải Trúc Cơ kỳ có thể tan ra, bọn người Trì Tự Long uống say say sưa sưa.

Đà chủ thấy uống không sai biệt lắm, tìm cái cớ rời đi.

Lão đại vừa đi, dưới tửu kình tác dụng, mọi người dần dần phóng túng, Trì Tự Long cùng Thẩm Tiến Nghĩa hai người kề vai sát cánh, quyết tâm muốn đoàn kết lại, đánh ra một mảnh bầu trời trong Bất Hủ giáo.

- Khuyết điểm lớn nhất của Trì Tự Long ngươi chính là tính tình quá nóng, quá khoa trương, nên thu liễm một chút!

Thẩm Tiến Nghĩa cân nhắc thay Trì Tự Long.

Trì Tự Long không vui, hắn bản tính tự do, không nguyện ý bị người phê bình:

- Thôi đi, ta tính tình khoa trương, so với ngươi làm rùa đen rụt đầu, không dám tự mình xuất thủ, dạy dỗ một đống học sinh thay mình làm việc?

- Né tránh y như đàn bà.

Thẩm Tiến Nghĩa giận dữ:

- Trì Tự Long ngươi đừng cho mặt không muốn mặt, ta là cân nhắc cho ngươi, ngươi thế mà cắn ngược lại ta một cái.

Trì Tự Long càng phẫn nộ hơn Thẩm Tiến Nghĩa:

- Ngươi mắng ai là chó.

Dứt lời, một quyền đánh vào trên mặt Thẩm Tiến Nghĩa.

Thẩm Tiến Nghĩa sao có thể ăn loại thua thiệt này, nếu nén giận, lấy tính tình Trì Tự Long khẳng định sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước.

Thẩm Tiến Nghĩa bưng chén rượu lên giội một cái, Trì Tự Long mặc dù uống nhiều, phản ứng vẫn rất linh mẫn, hắn nghiêng đầu vừa trốn, rượu đã vung đến trên mặt Bạch Tử Phương đang xem náo nhiệt.

Bạch Tử Phương cũng không phải người dễ chung đụng, bị tai bay vạ gió nhất định phải đòi lại, hắn lấy đạo của người trả lại cho người, tạt Thẩm Tiến Nghĩa cả người đầy rượu, cái này cũng chưa hết, còn cầm đĩa nện lên mặt Thẩm Tiến Nghĩa.

Ba người đánh thành một đoàn, những người khác muốn ngăn, kết quả bị ngộ thương, khiến cho nổi giận trong bụng.

Hảo tâm không muốn để cho các ngươi xấu mặt, các ngươi không lĩnh tình thì cũng thôi đi, còn dám đánh ta?

Cho ngươi mặt mũi.

Nồng độ của Linh tửu quá lớn, đầu óc của mọi người đều không còn tỉnh táo, cũng mặc kệ có phải đang ở bên trong một đám bộ khoái hay không, bắt đầu động thủ đánh nhau.

Rầm rầm ——.

Không biết là ai lật ngược cái bàn, đồ ở trên đều rơi xuống trên mặt bàn sát vách.

Bọn bộ khoái còn chưa từng thấy qua người nào phách lối như vậy, đám tu sĩ ẩu đả thành bầy.

Đây là có bộ khoái ở bên cạnh, nếu là không có mặt, nói không chừng còn đánh thành cái dạng gì khác nữa.

Đám tu sĩ quần ẩu, một người nào đó không xem chừng thì có thể đánh chết quần chúng vây xem, ác tính cực lớn, nhất định phải trừng trị.

Tổng bộ đầu Phòng Thanh Vân thấy thế, phóng thích uy áp, trực tiếp trấn áp lại giáo chúng Ma giáo.

- Mang đi, để bọn hắn ở trong đại lao thanh tỉnh lại một chút.

Đám giáo chúng trong nháy mắt tỉnh táo lại, ý thức được xảy ra chuyện gì, mồ hôi lạnh chảy ròng.

Lúc này, quá nhiều người tới cùng lúc, hai con ma hổ bận bịu đến xuất hiện hư ảnh đều bận không nổi, Man Cốt thấy thế, bản thân lên trận, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu ở hậu viện bắt đầu xuyên tới xuyên lui, các xâu nướng đã được chuẩn bị ổn thỏa lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được hoàn thành.

Lục Dương vén rèm cửa lên, nói xin lỗi:

- Thật ngại quá các vị, tất cả xâu nướng đã được nướng xong... Đây là tình huống gì?

Lục Dương nhìn thấy bọn giáo chúng ngang ngược càn rỡ trong đại sảnh thành thành thật thật ngồi đó, còn bọn bộ khoái thì cười lạnh nhìn bọn hắn.

Vệ bộ đầu nhỏ giọng nói:

- Xin lỗi Tiểu Lục tử, đám bằng hữu của các ngươi ẩu đả thành quần, tổng bộ đầu rất không thích tu sĩ làm như vậy nhất, động tĩnh quá lớn, người đi đường đều chú ý tới, nếu không xử phạt khẳng định không thể nào nói nổi.

Lục Dương: - ...

Bình tĩnh xem xét, Lục Dương an bài đám giáo chúng và bọn bộ khoái cùng một chỗ xác thực có tâm tính đùa nghịch, nhưng quả thực không nghĩ tới đám người này gan to bằng trời, đánh nhau ở ngay trước bộ khoái mặt.

Mạnh Cảnh Chu bĩu môi:

- Ta đã nói, không nên uống rượu, uống rượu không có chuyện tốt.

...

Cùng ngày tổ chức lễ mừng người mới tới, bọn người Trì Tự Long bởi vì đánh nhau mà bị bắt nhốt mười ngày.

Sở đà chủ biết được việc này, nửa ngày không có tỉnh táo lại.

Cũng may bọn người Trì Tự Long là đám giảo hoạt, sẽ không bởi vì bị bắt giam liền tiết lộ tin tức của Ma giáo, nếu không Sở đà chủ sẽ cân nhắc giết người diệt khẩu.

Sở đà chủ phái người truyền lời, để ba người Lục Dương đến Diên Giang đà một chuyến, chính thức cử hành nghi thức vào giáo.

Về phần đám thiếu thông minh kia, trước tiên ở trong đại lao qua mười ngày tỉnh táo một chút.

Bình Luận (0)
Comment