Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 112 - Chương 112: Chính Ma Cùng Kề Vai

Chương 112: Chính ma cùng kề vai Chương 112: Chính ma cùng kề vai

Chương 112: Chính ma cùng kề vai

Mọi người trong Ma giáo rất ít khi tín nhiệm lẫn nhau, có thể che giấu mình thì tận lực giấu mình.

Giống như chưa từng xảy ra tranh chấp, đám người ăn uống vui vẻ hòa thuận.

- Hương vị của xâu nướng này thật không tệ.

Trì Tự Long ăn mấy xâu, cảm thấy kinh ngạc, đây là xâu nướng ăn ngon nhất mà hắn từng nếm qua.

Hắn sinh lòng tham niệm, lặng lẽ hỏi Đà chủ:

- Muốn bức bách chủ cửa hàng giao ra phối phương hay không, loại xâu nướng này coi như lấy linh thạch làm đơn vị bán cũng có thị trường, có thể kiếm một món hời.

Đà chủ cũng động tâm, giết người cướp của, doạ dẫm bắt chẹt những chuyện này hắn làm qua không ít, không kém lần này.

Lục Dương ở một bên hỏi:

- Vậy nếu là chủ cửa hàng không giao phối phương thì sao?

Trì Tự Long hiện lên ý cười lạnh lùng, cười gằn nói:

- Vậy thì nhìn hắn là muốn mạng hay là muốn phối phương.

Hắn vỗ bàn, bắt đầu kiếm chuyện, phẫn nộ quát:

- Chủ cửa hàng đâu! Ra đây! Xiên nướng đều lên đủ lại không lộ diện, có hiểu quy củ hay không.

Ngay sau đó, tiếng của Vệ bộ đầu từ ngoài cửa vang lên:

- Ha ha, chủ cửa hàng đâu, ta mang các huynh đệ đều đến đây.

Đám bộ khoái như các thành đàn đi vào, trong đó còn bao gồm cả tổng bộ đầu Kim Đan kỳ, vây quanh người một bàn này của Đà chủ.

Bọn bộ khoái phân tán ngồi xuống, Vệ bộ đầu nói không chút khoa trương, quả nhiên là rất nhiều người tới, cơ hồ đều ngồi đầy bàn.

Một bàn này của Đà chủ ngồi ở giữa, xung quanh đều là bộ khoái, nhìn qua bầu không khí tương đối hòa hợp, có thể nói là Chính Ma cùng kề vai.

Trì Tự Long bị dọa đến tranh thủ thời gian cúi đầu, đừng nhìn bên ngoài truyền hắn phách lối như thế nào, đó là hình tượng hắn tự mình dựng nên, khi hắn làm chuyện xấu hoặc là ngụy trang, hoặc là che mặt, gặp phải người của quan phủ, có thể trốn xa bao nhiêu thì trốn xa bấy nhiêu.

Hiện tại không tránh được, chỉ có thể cúi đầu giả làm đà điểu.

- Vệ bộ đầu, ta đây.

Lục Dương cười đứng dậy chào hỏi Vệ bộ đầu.

Trì Tự Long trừng to mắt, không thể tin nhìn Lục Dương, nguyên lai tiểu tử ngươi chính là chủ cửa hàng.

- Các ngươi đang ăn.

Vệ bộ đầu có chút xấu hổ.

- Không có gì đáng ngại, các ngươi ăn cái gì?

Vệ bộ đầu vung tay lên:

- Nhiều người như vậy thì không cần chọn, có cái gì cứ đưa lên cái gì đó đi.

- Được.

Lục Dương đáp ứng, hắn lường trước Vệ bộ đầu sẽ nghĩ như vậy.

Bọn bộ khoái nghe được một bàn của Đà chủ bên này đầy mùi thơm, theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng.

Hiện tại là giờ cơm, vốn đang rát đói, nghe được mùi thơm thì càng đói bụng.

Cũng may Lục Dương sớm có chuẩn bị, bọn người Vệ bộ đầu còn chưa tới đã để ma hổ bật hết hỏa lực, trước nướng thêm một phần, khi người tới thì trực tiếp mang thức ăn lên thôi.

Rất nhanh Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt bưng lên một bàn bàn xâu nướng, để bọn người Vệ bộ đầu trước lót dạ một chút.

Vệ bộ đầu ngoài miệng không nói, trong lòng vẫn rất cảm tạ Lục Dương, nếu để mọi người ngồi ngửi mùi thơm nửa ngày, trở về sẽ không thể thiếu việc bị các đồng liêu oán trách.

- Giới thiệu một chút, đây là Tổng bộ đầu của chúng ta, Phòng Thanh Vân.

Phòng Thanh Vân lễ phép bắt tay với Lục Dương, hắn thân là tu sĩ Kim Đan kỳ, nhìn ra được Lục Dương là tu sĩ.

Không chỉ có thể nhìn ra Lục Dương là tu sĩ, còn có thể nhìn ra người một bàn bên Đà chủ đều là tu sĩ.

Hắn cũng không nói cái gì, tu sĩ mở tiệm thì thôi, chỉ cần không vị phạm luật pháp, đâu có quan hệ gì với hắn.

Mở tiệm nướng lại không phạm pháp.

Cái bàn bị chiếm cũng chiếm đi, hắn thân là tổng bộ đầu, cũng không thể lấy thế đè người, truyền đi sẽ ảnh hưởng không tốt.

Lục Dương cười cười, sau khi trở về ngồi xuống, Trì Tự Long thấp giọng giận mắng, hướng Đà chủ cáo trạng:

- Hỗn đản ngươi rắp tâm không tốt, làm sao không nói sớm bộ khoái muốn tới? !

Lục Dương rất ủy khuất:

- Ta không phải muốn để cho các ngươi tạo mối quan hệ với bộ khoái à, các ngươi nên bắt lấy cơ hội này mới đúng.

Lục Dương chỉ chỉ cờ thưởng trên tường:

- Có trông thấy không, đây là cờ thưởng Vệ bộ đầu đưa cho ta.

Hắn thuận miệng soạn bậy nói:

- Trước khi ta gia nhập tổ chức, đã sớm tìm xong cứ điểm, tạo mối quan hệ, bắt đầu quen biết quan gia. Như thế thì sau này bất kể ta làm cái gì, quan gia cũng sẽ không hoài nghi đến trên người của ta. Khi bọn hắn tới đây uống rượu, ta còn có thể nghe lén tình báo.

Sở đà chủ gật đầu, Lục Dương nói có lý có cứ, phù hợp đánh giá của Giáo chủ.

Giáo chủ nói ba người này làm việc nhìn như hồ nháo, kì thực có thâm ý khác, nhìn bọn hắn làm việc không thể chỉ nhìn bề ngoài.

Bằng vào chủ động kết nối quan hệ cùng quan gia - điểm này, hiện ra can đảm cùng ý nghĩ vượt qua tuyệt đại đa số người trong giáo.

- Đến, uống.

Mấy xâu nướng vào bụng, lót được bụng, bọn người Vệ bộ đầu bắt đầu uống rượu.

Theo càng ngày càng nhiều xâu nướng vào trong bụng, đám bộ đầu đều uống đến cao hứng, uống một vòng lại một vòng, ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt.

So với xung quanh náo nhiệt, một bàn Đà chủ ở giữa nhất thì hơi ảm đạm, uống rất xem chừng, sợ một người uống nhiều quá sẽ tiết lộ ra một ít chuyện.

Đến sau ngay cả rượu cũng không uống, đổi thành uống trà.

Vệ bộ đầu gặp một bàn này của Đà chủ uống không có chút không khí nào, cảm thấy có lẽ là nhóm người mình tới tạo ra, sinh lòng áy náy, bưng chén rượu đi qua.

Bình Luận (0)
Comment