Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 115 - Chương 115: Tinh Thần Cùng Đại Lục (1)

Chương 115: Tinh thần cùng đại lục (1) Chương 115: Tinh thần cùng đại lục (1)

Chương 115: Tinh thần cùng đại lục (1)

- Các ngươi có biết hàng năm có bao nhiêu người chết bởi vì sinh hoạt mệt mỏi, người bị không chịu nổi áp lực gánh nặng bức đến cùng đường mạt lộ mà tự sát lại có bao nhiêu, hàng năm lại có bao nhiêu người chết bệnh, rồi hàng năm có bao nhiêu người chết bởi lang băm trị liệu, Đại Hạ vương triều hàng năm phát hiện bao nhiêu thi thể vô chủ?

Sở đà chủ cười lạnh nói:

- Các ngươi biết không? Các ngươi đương nhiên không biết rõ, bởi vì Đại Hạ vương triều căn bản không dám công bố số liệu chân thực.

- Nếu như không phục sinh Bất Hủ tiên nhân, ai bảo hộ Trung Ương đại lục lớn như vậy? Đợi cho đám lão quái vật lần lượt tỉnh lại, chết không chỉ mấy người như vậy.

- Thượng Cổ đại thế thật đáng sợ như thế?

Lục Dương nghe được đáy lòng phát lạnh.

Sở đà chủ không nói tiếng nào, ra hiệu ba người đi theo hắn.

Sở đà chủ vòng qua pho tượng Bất Hủ tiên nhân, xuyên qua một vùng phế tích, một bên đi, một bên nói:

- Chỗ phế tích này là thời kì Thượng Cổ lưu truyền tới nay, bị năm tháng ăn mòn trở nên mục nát mà rách nát, một vạn năm trước, Giáo Tổ một lần tình cờ phát hiện chỗ phế tích này, ở đây biết được Bất Hủ tiên nhân tồn tại.

- Thời gian Bất Hủ tiên nhân tồn tại trên thế gian đã quá xa xưa, thế nhân đều quên lãng Tiên nhân đã từng thủ hộ thế giới. Là Giáo Tổ để Bất Hủ tiên nhân một lần nữa hiện thế.

- Giáo Tổ phục chế di tích, rồi từng cứ điểm, nơi này chính là một trong số đó, đã có vạn năm lịch sử.

Trong lòng Mạnh Cảnh Chu tự nhủ nguyên lai đây là đồ phục chế của di tích thượng cổ, trách không được hắn không nhìn ra, thời đại Thượng Cổ lưu truyền đến nay chỉ có truyền thuyết, cực ít có đồ lưu truyền tới nay.

Sở đà chủ dừng bước chân trước một vách đá:

- Chính là chỗ này, đây là tràng cảnh tế tự của thời kì Thượng Cổ.

Đập vào mắt đầu tiên chính là Bất Hủ tiên nhân giang hai cánh tay đứng trên vách đá, trong ngực Bất Hủ tiên nhân có vô số quả cầu, quả cầu lớn nhỏ không đều, có mấy quả cầu xung quanh còn có một vòng gì đó, không thấy rõ là cái gì.

Trên mỗi một quả cầu có một hình người nhỏ xíu đang quỳ, tiểu nhân giơ cao cống phẩm, hiến cho Bất Hủ tiên nhân.

- Quả cầu này là cái gì, vì sao người phải đứng ở trên quả cầu?

Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt nghi hoặc, rất không hiểu.

Lục Dương nhìn thấy bích hoạ, con ngươi hơi co lại, quả cầu này cực kỳ giống tinh cầu kiếp trước, hình vòng xung quanh quả cầu là thiên thạch bụi bặm.

Sở đà chủ chầm chậm nói:

- Cái này gọi là tinh cầu, thời kỳ Thượng Cổ cũng không có Trung Ương đại lục, bất kể tộc loại nào, đều sinh hoạt trên tinh cầu.

- Cuối thời kỳ Thượng Cổ có tồn tại không cách nào biết được, luyện hóa tất cả tinh cầu, hóa thành Trung Ương đại lục hôm nay.

Lời vừa nói ra, ba người đều giật mình!

Lời Sở đà chủ quả thật để ba người giật mình không nhỏ, nhất là Lục Dương, hắn nghĩ tới càng nhiều thứ.

Thời điểm vừa tiến vào Vấn Đạo tông, Vấn Đạo tông đã cho xem một tấm địa đồ đại khái trong Tông môn, phía trên có đánh dấu phương viên mười vạn dặm của Vấn Đạo tông, phương viên mười vạn dặm là khái niệm gì, đó là đều lớn hơn so mười quả Địa Cầu trải rộng ra mặt phẳng.

Cân nhắc đến thủ đoạn của đại năng Luyện Hư kỳ, Hợp Thể kỳ mà điển tịch miêu tả, cũng chỉ có địa phương như thế lớn mới có thể để cho bọn hắn buông tay buông chân thi triển thần thông.

Tông môn có rất nhiều cấm địa, đại đa số những cấm địa này đều là đại năng tu tiên dùng để đấu pháp, tu vi không đủ đi tới gần đều sẽ chết oan chết uổng khi trúng dư âm.

Lúc vào tông, đại sư tỷ có nói.

- Không phải dăm ba câu có thể giảng giải rõ ràng về tông môn, các ngươi ngày sau dần dần thăm dò.

Không phải bởi vì nàng lười giới thiệu, Vấn Đạo tông xác thực lớn đến mức cần thăm dò từng bước.

Nghĩ như vậy, Vấn Đạo tông có thể là kết quả sau khi mấy tinh cầu mở ra.

Địa phương Vấn Đạo tông chiếm đoạt bất quá là một góc của Trung Ương đại lục, rất khó tưởng tượng Trung Ương đại lục đến cùng lớn bao nhiêu.

Sở đà chủ tiếp tục nói:

- Thời kì Thượng Cổ, có có hàng ngàn hàng vạn khỏa tinh thần ẩn chứa sinh mệnh, thậm chí nhiều hơn, đã không cách nào khảo chứng số lượng cụ thể.

- Các tu sĩ Thượng Cổ tu luyện tới Hóa Thần kỳ, không cần mượn nhờ pháp bảo, có thể bay từ một viên tinh thần này đến một viên tinh thần khác, khi đó đều có thể thấy được tinh thần bị hư hao khắp nơi trong toàn bộ Vũ Trụ, đó là do tu sĩ đấu pháp sinh ra phá hư.

- Thượng Cổ phồn hoa, quả nhiên làm lòng người hướng về, khi đó ra đời bao nhiêu truyền thuyết thần thoại, bồi dưỡng bao nhiêu đại năng tu tiên.

- Thời điểm đó, khi đại năng tu tiên đọ sức so thực lực, nhìn đều là một kích có thể phá hủy bao nhiêu tinh cầu, thế lực đọ sức, so đấu đều là dưới tay có bao nhiêu sinh mệnh tinh cầu.

- Lúc Thượng Cổ phồn hoa đến cường thịnh, có một vị tồn tại xuất thủ, hắn luyện hóa sao trời đầy trời thành nguyên một đại lục, tinh cầu có sinh mệnh cũng tốt, tinh cầu không có sự sống cũng được, đều chạy không khỏi ma chưởng của hắn.

- Trung Ương đại có lục sinh cơ dạt dào, đó là bởi vì nơi này đã từng là sinh mệnh tinh thần, địa phương thích hợp nhất để tu luyện.

- Đại dương mênh mông phía đông Trung Ương đại lục đã từng là tinh thần bị nước biển bao trùm.

- Phật quốc màu vàng kim phía tây Trung Ương đại lục, đã từng là tinh thần đầy tĩnh mịch không cách nào ở lại.

- Yêu Vực phương Nam, Cực Bắc chi địa đều là cùng một lý niệm.

Lời Sở đà chủ nói không khác nào đổi mới nhận biết của ba người Lục Dương, bọn hắn chưa hề nghĩ tới, thổ địa dưới chân thế mà là tinh thần bị người luyện hóa.

Bình Luận (0)
Comment