Chương 120: Nhiệm vụ bí mật của Lan Đình
Tịnh Y Chú chỉ có thể dùng ở trên quần áo của mình, Lục Dương cũng không thể vì giặt quần áo, cởi quần áo ra cho Mạnh Cảnh Chu mặc, Mạnh Cảnh Chu giặt xong quần áo lại cởi ra để cho mình mặc.
Không có biện pháp, thành thành thật thật tự mình giặt quần áo thôi.
Sau khi giặc xong quần áo, Lục Dương muốn phơi quần áo ở cửa sổ, không xem chừng một chút, sào phơi đồ tuột xuống, mắt thấy là sắp nện vào đầu người đi đường bên ngoài.
- Coi chừng!
Ai ngờ người qua đường có thân thủ cực giai, nghiêng người một cái tránh thoát sào phơi đồ.
Lục Dương tranh thủ thời gian xuống lầu, phát hiện người qua đường là người quen, đệ tử Nguyệt Quế tiên cung trợ giúp mình đánh hổ ở Tùng Sơn, Lan Đình.
Đều hơn một tháng qua đi, nàng làm sao còn ở nơi này?
Lục Dương không hiểu.
Lan Đình cúi đầu, nhìn sào phơi đồ rơi trên mặt đất trầm mặc không nói, mày ngài cau lại, giống như đang tự hỏi vấn đề.
Lục Dương hiếu kì hỏi:
- Ngươi nghĩ cái gì?
Lan Đình thốt ra:
- Ta đang suy nghĩ vì sao sào phơi đồ không rơi lên trời, mà là rớt xuống đất, có khả năng có một loại lực lượng vô hình dắt lấy thế gian vạn vật hay không?
Lục Dương: - ...
Lục Dương ở một bên nói nhỏ.
- Loại lực lượng vô hình này ở khắp mọi nơi, gọi là lực vạn vật hấp dẫn, như thế nào?
Lan Đình cảm thấy âm thanh quen tai, ngẩng đầu nhìn thấy Lục Dương:
- A, nguyên lai là ngươi.
- Vào rồi nói.
Lục Dương sợ Tâm Lan nói rra thân phận chân thật của mình.
Lan Đình có tướng mạo cực đẹp, xinh đẹp đứng ở cửa ra vào rất đáng chú ý, rất dễ dàng bị người có tâm nghe lén hai người nói chuyện.
Lan Đình vừa tiến vào đã nhìn thấy ma hổ đang vất vả xuyên thịt, ý thức được đây là ma hổ do Hổ yêu lưu lại.
Hai con ma hổ gặp Lục Dương cùng Lan Đình cùng tiến đến, yên lặng bưng lên bồn đựng thịt và mấy xâu gỗ, ngồi vào một góc bên cạnh bàn tiếp tục xuyên xuyên.
Nhìn bọn hắn làm ra động tác thành thạo, Lan Đình còn tưởng rằng ma hổ khi còn sống chính là làm cái này.
Man Cốt ở hậu viện nghe được động tĩnh, đình chỉ tu luyện, đi vào đại sảnh.
Mạnh Cảnh Chu kết thúc một ngày đi dạo, vào cửa liền ồn ào:
- Nghe nói không, quận Diên Giang có ngày lễ chỉ thuộc về mình, gọi Đón Tết Xuân, nửa tháng sau sẽ bắt đầu, hái Xuân đạp thanh du sơn ngoạn thủy, ban đêm còn có thi từ thịnh hội, ngâm thơ làm vui, rất náo nhiệt, người ở trong các quận huyện xung quanh đều sẽ tới.
- Người địa phương ở quận Diên Giang càng được nghỉ ba ngày.
- Ta còn thăm dò được thanh lâu kia sẽ tăng giá mấy ngày này hàng năm, kiếm đầy bồn đầy bát, chúng ta có cần thừa cơ làm một đợt bán hạ giá thật lớn hay không, đại hạ giá chúc mừng mở tiệm hai tháng các loại?
Mạnh Cảnh Chu đã chứng minh mình cũng không phải đơn thuần đi ra ngoài dạo chơi, cũng đang thăm dò tình báo, chỉ bất quá tình báo này cũng không có trợ giúp gì đối với ba người.
Man Cốt sáng mắt lên, đang muốn nói chuyện, liền thấy ánh mắt Lục Dương không có tình cảm di động ra hiệu, yên lặng ngậm miệng.
Mạnh Cảnh Chu chú ý tới Lan Đình, cũng rất kinh ngạc:
- Ta nhớ ngươi, ngươi là Lan Đình của Nguyệt Quế tiên cung?
Bọn hắn vì mở quán đồ nướng, à không đúng, vì lẻn vào Ma giáo, ở chỗ này hơn một tháng không đi, Lan Đình lại là vì cái gì?
- Chính là tiểu nữ tử.
Lan Đình dùng lời nhỏ nhẹ đáp.
Lan Đình cũng cảm thấy ba người Lục Dương rất có ý tứ, nàng chờ đợi hơn một tháng ở trong quận Diên Giang, nàng cũng nghe về tên tuổi của quán đồ nướng Một Lần Nữa, chỉ bất quá nàng trời sinh yêu thích yên tĩnh, không thích huyên náo, một mực không có tới.
Hôm nay ngẫu nhiên đi ngang qua, lúc này mới ý thức được quán đồ nướng này là người quen mở, còn là đệ tử Tiên Môn.
Xem ra ba người này thật muốn làm ra một phen sự nghiệp lớn trong quận Diên Giang.
Chẳng lẽ, ngoại trừ hàng yêu trừ ma, nhiệm vụ của Vấn Đạo tông còn bao gồm mở tiệm kiếm tiền?
Cân nhắc đến phong cách của Vấn Đạo tông, không phải không có khả năng.
Lan Đình nghe các sư tỷ nói điểm cống hiến bên trong Vấn Đạo tông còn có thể đổi ban thưởng ‘Thể nghiệm Tông chủ du lịch một ngày’ kiểu như thế, bốn Tiên Môn khác đều không có ban thưởng kiểu này.
- Ở lại nơi này dài như thế mà không có rời đi quận Diên Giang, là đang làm nhiệm vụ? Nếu có cần, cứ mở miệng, chúng ta có quen với bộ khoái quận Diên Giang, cũng có người trong đại lao.
Lục Dương nhiệt tình nói.
Cùng là năm đại Tiên môn, lẽ ra hỗ trợ lẫn nhau.
Bây giờ có thể nói ba người Lục Dương ở quận Diên Giang một tay che trời đều được, mặt ngoài là cư dân nhiệt tâm, trợ giúp Vệ bộ đầu bắt qua phạm nhân, bọn bộ khoái thường xuyên đến nơi này liên hoan, vụng trộm là Ma Đạo Chủng tử được Đà chủ Diên Giang đà coi trọng, thân phận chân thật là đệ tử hạch tâm của Vấn Đạo tông.
Luận bối cảnh, ai có thể hơn được bọn hắn.
Lan Đình trầm mặc, nàng tới đây là có một nhiệm vụ bí mật, không tiếp xúc với người ngoài, nếu không phải trước đó trợ giúp Lục Dương đánh hổ, sẽ không giống chỉ lấy hai tấm da hổ liền rời đi.
Bây giờ hơn một tháng trôi qua, chuyện không có chút tiến triển, trong lòng nàng cũng gấp.