Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1216 - Chương 1216: Đái Bất Phàm: Các Ngươi Không Phải Nói Đi Đông Hải Chỉ Là Đi Chơi Thôi Sao? (2)

Chương 1216: Đái Bất Phàm: Các ngươi không phải nói đi Đông Hải chỉ là đi chơi thôi sao? (2) Chương 1216: Đái Bất Phàm: Các ngươi không phải nói đi Đông Hải chỉ là đi chơi thôi sao? (2)

Lục Dương cảm thấy Ngao Linh tiền bối đại khái là ánh mắt không tốt, mặc dù Bất Hủ tiên tử cùng Đại sư tỷ đều là mỹ nữ tuyệt đỉnh mỗi người mỗi vẻ, nhưng một người đần độn, một người cực kì thông minh, đến cùng là từ đâu có thể nhìn ra các nàng giống nhau?

- Không phải tướng mạo, ai nha nói không ra, dù sao chính là cảm giác hai ngươi có hút giống.

Ngao Linh cũng không biết cần phải giải thích thế nào.

Vân Chi tâm bình khí hòa nói:

- Có lẽ là Ngao Linh tiền bối nhìn lầm, ta cùng tiên tử tiền bối cũng không chỗ tương tự.

- Thật sao?

Ngao Linh luôn cảm giác trực giác của mình là đúng.

- Là ảo giác.

- Tốt.

Bốn người lại bắt đầu thảo luận chính đề.

- Dựa theo cách làm của Xám Đậu Đậu, phàm là người biết được nàng, đều bên trong phạm vi nàng săn giết. -

Lục Dương suy tư.

- Chờ một chút, vì cái gì gọi là Xám Đậu Đậu!

Bất Hủ tiên tử rất bất mãn đối với cái tên Lục Dương đặt.

Đại sư tỷ cũng thấy cái tên này không có lực uy hiếp gì, nghe qua đã không giống như là tên của cường giả.

- Thế gọi là cái gì, Tịch Diệt Tiên?

Lục Dương có chút khó khăn, cũng nên có cái danh hiệu mới được, bằng không thì làm sao thảo luận.

- Không được không được, nàng sao có thể có cái tên bá khí như thế?

Bất Hủ tiên tử lại lần nữa phản đối, so với cái tên Tịch Diệt Tiên, Bất Hủ tiên tử nghe qua có vẻ hạ thấp một chút.

Lục Dương quay đầu hỏi Ngao Linh:

- Tiền bối, Xám Đậu Đậu tại thời kì Tân Hỏa vương triều có danh tự không?

Ngao Linh nghiêm túc nói:

- Trong Tân Hỏa vương triều, nàng là chủ nhân của Thiên Đình, cũng không có tên gọi, bất quá từ công năng đến xem, nàng tồn tại là vì phục sinh Bất Hủ tỷ tỷ, gọi là Hoàng Đậu Đậu cũng có thể.

- Vậy liền gọi Xám Đậu Đậu.

Bất Hủ tiên tử vội vàng kết luận cuối cùng.

Đại sư tỷ tất cả đăm chiêu:

- Nói như vậy, ta cũng thành mục tiêu nàng săn giết.

Lục Dương nghiêm túc phân tích, xem ra bốn người đang ngồi đây đều rất nguy hiểm... Đợi lát nữa, cái này không đúng, Đại sư tỷ có thể đánh thắng Xám Đậu Đậu, Bất Hủ tiên tử có thể phục sinh, Ngao Linh tiền bối có vòng tay long văn cản một chút, chẳng phải mình nguy hiểm nhất sao?

Lục Dương cầu nguyện tính cách Xám Đậu Đậu giống như Bất Hủ tiên tử, đều thích khiêu chiến cường giả, không muốn giống như mình, chỉ thích đánh yếu hơn mình.

- Ngao Linh tiền bối nếu tin được ta, không ngại đưa vòng tay long văn cho ta, ta biết một người, có thể một lần nữa rót vào năng lượng cho vòng tay long văn.

- Đây.

Ngao Linh tự nhiên tin được Vân Chi.

Vân Chi cất kỹ vòng tay.

- Nói ra, ta vẫn luôn không biết, phu quân cũng không nói với ta, nguyên lai Bất Hủ tỷ tỷ ngài là giao nhân tộc.

Ngao Linh cười nói, nhìn Bất Hủ tiên tử nửa cá nửa người ngồi ở bên trên đế tọa.

Từ khi Đông Hải chi hành bắt đầu đến kết thúc, Bất Hủ tiên tử một mực bảo trì hình thái nhân ngư.

Lục Dương: - ...

Nếu không tiên tử ngươi biến trở về đi thôi, thuận tiện sắp xếp một loạt nước biển trong đầu ta.

Lúc đầu Hãn Hải Đạo Quân có thể dẫn theo mọi người trực tiếp trở lại Vấn Đạo tông, nhưng cân nhắc đến bọn người Lục Dương chỉ có ghi chép trong sổ sách của Đại Hạ, chưa có trở về bàn giao, không dễ giải thích, liền đưa bọn người Lục Dương xuống đăng ký.

Vân Chi cùng Hãn Hải Đạo Quân đều thông qua không gian đạo quả hình thức ban đầu truyền tống về đến, không có ghi chép xuất cảnh, tự nhiên không cần phải đi xử lý thủ tục nhập cảnh.

Về phần Ngao Linh, thân phận nàng đặc thù, không tiện xuất hiện ở trước mặt người đời.

Năm người Lục Dương làm tốt thủ tục, Hãn Hải Đạo Quân xuyên qua biên cảnh, mở ra một thông đạo không gian, một chỗ khác của thông đạo chính là Vấn Đạo tông.

- Đông Hải phát sinh không ít chuyện, Đái sư đệ chưởng quản công việc tình báo, chắc hẳn còn không biết chuyện của Đông Hải, tiểu sư đệ, năm người các ngươi tự mình kinh lịch, đi nói với Đái sư đệ một tiếng đi.

Đại sư tỷ phân phó.

- Được rồi!

Đại sư tỷ mời Ngao Linh đi Thiên Môn phong ngồi một chút, bọn người Lục Dương thì hào hứng thẳng đến Nhiệm Vụ điện.

Bọn hắn thường xuyên đến Nhiệm Vụ điện, xe nhẹ đường quen tìm tới gian phòng của Đái sư huynh.

- Đái sư huynh, ngươi có ở đây hay không?

Lục Dương nhẹ nhàng gõ cửa.

- Vào đi.

Đái Bất Phàm xem xét năm người Lục Dương đều đến đây, cười nói:

- Các ngươi không phải đi theo lão Mã cùng đi Đông Hải chơi sao, sớm như vậy liền trở lại rồi? Là Hãn Hải tổ sư tiếp các ngươi trở về?

Đái Bất Phàm nghe nói Lục Dương bị long châu bắt cóc, Hãn Hải tổ sư đi Đông Hải tìm kiếm Lục Dương.

Lục Dương gật gật đầu, đúng là Hãn Hải Đạo Quân tiếp bọn hắn trở về.

Gặp Lục Dương bày ra một bộ dáng như đang muốn nói lại thôi, Đái Bất Phàm trêu chọc nói:

- Không phải là đến Đông Hải gặp chuyện gì, muốn nói với ta?

- Đúng.

Lục Dương đang tổ chức lại lời văn, tận khả năng để Đái sư huynh có thể thuận lợi tiếp nhận tình báo.

Từ kinh nghiệm của dĩ vãng nhìn, Đái sư huynh mặc dù tu vi cao thâm, nhưng đạo tâm không được, dễ dàng thất kinh.

Bình Luận (0)
Comment