Ngao Linh phát giác được có người muốn đánh lén, bỗng nhiên mở mắt, bật nhảy như một con cá chép, đứng dậy đánh ra một chưởng tới người kia.
Phát sau mà đến trước, hai chưởng va chạm, tạo ra gió lớn thổi bay áo choàng của người kia, lộ ra một gương mặt Lục Dương hết sức quen thuộc.
- Liên Y tiền bối!
- Khương Liên Y ta liền biết là ngươi, người khác sẽ không lén lút tới gần muốn đánh lén ta như thế!
Ngao Linh cười mắng.
Khương Liên Y giống như không nhìn thấy Ngao Linh, bái Lục Dương một cái:
- Gặp qua Lục Dương sư huynh.
Khương Liên Y đoán một chút liền biết lúc này Ngao Linh khẳng định đang ở Vấn Đạo tông.
Lập tức nàng quay đầu, giống như cười mà không phải cười nhìn Ngao Linh, nói:
- Tiểu Linh sư muội, ngươi làm sao dám gọi thẳng tục danh của sư tỷ, rất không hợp quy củ.
Ngao Linh bất vi sở động:
- Ngươi ta cùng là đệ tử ký danh, còn phân cái gì sư tỷ sư muội.
- Lục Dương sư huynh ngươi đến phân xử thử, có phải ta trước bái ngươi làm sư huynh hay không, ta hẳn là sư tỷ của Tiểu Linh.
- Lục Dương sư huynh ngươi nói, ta cùng Liên Y cũng không có tư cách làm đệ tử của Bất Hủ tỷ tỷ, gọi ngươi là sư huynh là trèo cao, lúc đầu không nên phân sư tỷ sư muội có đúng hay không!
Lục Dương nghe mà đau cả đầu, Ngao Linh tiền bối ngài đừng nói như vậy, ta sợ hãi.
Lục Dương rất muốn gọi Đại sư tỷ trở về, đáng tiếc Đại sư tỷ đi sửa vòng tay long văn, trong thời gian ngắn là về không được.
Cũng may mặc dù không có Đại sư tỷ, nhưng có Bất Hủ tiên tử có thể bình câu chuyện.
Bất Hủ tiên tử bay ra từ trong không gian tinh thần, hòa giải nói: - Từ xưa đến nay cường giả vi tôn, hai người các ngươi đánh một trận, ai thắng thì người đó làm sư tỷ, thế nào?
Lục Dương nghe được ứa ra mồ hôi lạnh, Bất Hủ tiên tử ngươi còn không bằng không ra.
- Bất Hủ nhất mạch chúng ta dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý, không đáng động thủ.
Lục Dương vội vàng khuyên nhủ, nếu hai tổ tông này là đánh nhau tại Vấn Đạo tông, Hãn Hải tổ sư tới đều khuyên không ngừng, nói không chừng sẽ còn bị long phượng hỗn hợp đánh kép.
Lục Dương người sư huynh này vẫn rất có phân lượng ở trong suy nghĩ của long phượng hai tổ, đã khuyên các nàng không động thủ, vậy liền không động thủ.
Khương Liên Y còn có một lá bài tẩy, nàng lường trước Ngao Linh khẳng định cũng làm khách khanh Vấn Đạo tông:
- Ngao khách khanh, ta trước ngươi một bước trở thành khách khanh, dựa theo quen thuộc của tông môn, ngươi nên xưng hô ta một tiếng sư tỷ.
Ngao Linh đã sớm ngờ tới Khương Liên Y sẽ như vậy làm, cười lạnh một tiếng:
- Ngươi còn không biết, ta có thể thông qua điểm cống hiến trở thành tông chủ đại diện, Khương khách khanh, cho dù là ngươi cũng muốn nghe theo bản đại diện tông chủ.
Khương Liên Y sững sờ, nàng thật đúng là không biết điểm cống hiến còn có thể đổi thành tông chủ đại diện, không chú ý phương diện này.
- Bất Hủ tỷ tỷ, làm sao đạt được điểm cống hiến?
Khương Liên Y quay đầu tìm hiểu.
- Điểm cống hiến à, tên như ý nghĩa chính là làm cống hiến vì bản tông môn, tỉ như bản tiên đã từng xử lý một Hợp Thể kỳ làm nhiều việc ác, làm tông chủ đại diện ba ngày.
Khương Liên Y nghe xong sáng mắt lên, việc này không khó:
- Chờ ta trở về, ta sẽ để Chu Thiên đi bắt hai tên Hợp Thể kỳ làm nhiều việc ác đưa cho Lục Dương sư huynh.
Khương Liên Y hừ lạnh một tiếng nói ai không biết.
- Ta đi Đông Hải để Long tộc bắt hai Hợp Thể kỳ thượng cổ đưa cho Lục Dương sư huynh!
- Ta còn có thể để Chu Thiên đi bắt mười Hợp Thể kỳ.
- Ta cũng có thể bắt mười Hợp Thể kỳ.
- Ta có thể bắt thượng cổ Độ Kiếp kỳ.
- Ta cũng có thể bắt thượng cổ Độ Kiếp kỳ, bắt một đôi!
- Ta có thể để Chu Thiên đưa Yêu vực cho Lục Dương sư huynh.
- Ta cũng có thể nhất thống Đông Hải đem Đông Hải đưa cho Lục Dương sư huynh.
Lục Dương nghe được ngơ ngác, nói thế nào nói một hồi ta thành chủ nhân của Yêu vực cùng Đông Hải rồi?
Lục Dương cảm thấy mình chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, thực sự gánh không được trách nhiệm chủ nhân Yêu vực cùng chủ nhân Đông Hải.
- Ai nha, đều là tấm lòng thành của Tiểu Linh cùng Liên Y, chỉ là Yêu vực cùng Đông Hải, ngươi cứ thu cất đi.
Bất Hủ tiên tử tùy tiện nói.
- Nếu ngươi thực sự không dám muốn, bản tiên có thể thay ngươi nhận lấy.
Hiển nhiên, Lục Dương không dám, có người dám.
Lục Dương nghĩ nghĩ, Bất Hủ tiên tử thân là chủ nhân Thiên Đình, lại là khai quốc Hoàng đế của vương triều Đậu Nành, bây giờ thân kiêm chủ nhân Yêu vực cùng chủ nhân Đông Hải, có thể nói quyền hành ngập trời, không ai bằng.
- Tiên tử ngài coi như nhận lấy chẳng lẽ còn sẽ quản lý?
Lục Dương nhớ kỹ Bất Hủ tiên tử tại thời kỳ Thượng Cổ bởi vì không thích quản lý, chỉ trông coi một ngôi sao Bắc Cực, vẫn là Thượng Cổ tứ tiên cố gắng nhét cho nàng.
Lục Dương hoài nghi kín đáo đưa Bắc Cực tinh cho Bất Hủ tiên tử, khả năng chỉ là vì không cho tiên tử chạy tán loạn khắp nơi, có chỗ ổn định lại.
- Quản lý có gì khó, ta có thể để Tiểu Linh cùng Liên Y quản Đông Hải cùng Yêu vực.