Mặc dù Bất Hủ tiên tử sẽ không quản lý, nhưng thắng ở cách dùng người.
- Bất Hủ tỷ tỷ, có thể để chúng ta nhìn chỗ ở bình thường của ngươi không?
Khương Liên Y hỏi.
- Tốt tốt.
Bất Hủ tiên tử đương nhiên đồng ý.
Ngao Linh cùng Khương Liên Y xuất ra ra một tia thần thức, tiến vào không gian tinh thần của Lục Dương.
- Tới tới tới, đến nơi này cứ tự nhiên như nhà mình, tùy tiện ngồi.
Bất Hủ tiên tử nhiệt tình khoản đãi hai vị Bán Tiên.
Bất Hủ tiên tử đã sớm đẩy nước biển ra ngoài không gian tinh thần, hiện tại không gian tinh thần của Lục Dương khôi phục thành dáng vẻ trắng trẻo mũm mĩm lúc đầu, địa phương dựa vào tường có một cái giường nằm ngang, còn có bàn ghế các loại đồ dùng trong nhà.
Lục Dương yên lặng nhìn hết thảy, không nói một lời.
Đây rốt cuộc là không gian tinh thần của ai?
Khương Liên Y vào chỗ, lúc này mới nhớ tới mục đích chuyến đi này của nàng không đơn thuần là chào hỏi Ngao Linh.
- Tiên Chiến ở Đông Hải đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, Tiểu Linh ngươi bị ai để mắt tới rồi?
Ngao Linh nhíu mày nghĩ một lát:
- Chuyện này giải thích khá phiền toái, nếu ta nói tất cả cho ngươi, ngươi cũng rất nguy hiểm.
- Như thế này, ta sẽ nói những chuyện có thể nói cho ngươi nghe.
- Lúc trước phu quân tứ tiên cùng hung thủ giao chiến, ngươi tiến vào trạng thái giả chết, ta thì đi theo phu quân cùng một chỗ thành lập Tân Hỏa vương triều...
- Ngươi trước chờ đã.
Ngao Linh vừa nói một câu, liền bị Khương Liên Y đánh gãy.
- Lúc ấy không phải đã nói hai ta cùng một chỗ dùng thuật giả chết sao?
…
Hoàng cung Đại Hạ.
Khương Bình An khiêng cuốc trồng trọt kết thúc, ngồi ở cạnh bàn nhỏ lau mồ hôi, ngẩng đầu nhìn về phía người đến.
- Vân đạo hữu, tìm ta coa chuyện gì?
Vân Chi lấy ra món đồ lớn chừng bàn tay, có tấm vải màu đỏ bao phủ từ trong tay áo, xốc lên vải đỏ lộ ra vòng tay long văn chế tác tinh xảo.
Khương Bình An bị kiểu dáng của vòng tay long văn hấp dẫn:
- A, kỹ xảo luyện chế thật tinh diệu, đây là người nào luyện chế?
- Tiên Khí do Ứng Thiên Tiên luyện chế, dưới tình huống năng lượng dư thừa, có thể ngăn cản mấy lần công kích của Tiên Nhân.
- Ồ, đồ tốt khó lường.
Tiên Khí luyện đến loại tình trạng này, đã là đăng phong tạo cực.
- Ta thấy bên trong vòng tay trống rỗng, là muốn ta một lần nữa đổ đầy năng lượng sao?
- Đang có ý này.
Khương Bình An cầm vòng tay long văn lật tới lật lui nhìn hai lần:
- Thành, cho ta nghiên cứu một chút.
Khương Bình An một bên nghiên cứu, một bên muốn bắt đầu vừa lấy được tình báo, nói chuyện phiếm.
- Vân đạo hữu ở Đông Hải là giao thủ cùng người nào, là một trong Thượng Cổ tứ tiên?
Bởi vì Tiên Nhân có đặc tính lãng quên, thế nhân chỉ có thể nhớ kỹ Đông Hải phát sinh Tiên Chiến, lại không nhớ được quá trình song phương giao thủ.
Vân Chi lắc đầu:
- Là Thượng Cổ Tiên Nhân, nhưng cũng không phải là Thượng Cổ tứ tiên.
- Ta không tiện nhiều lời về lai lịch của nàng, ngươi biết quá nhiều, nàng cũng sẽ giết ngươi.
- A, chẳng lẽ lại Vân đạo hữu cho rằng ta không bằng tên Tiên Nhân kia?
Khương Bình An ồ một tiếng, trong giọng nói mang theo nhạt ngạo khí nhận nhạt.
Thân là Hoàng đế khai quốc Đại Hạ, đế quốc sừng sững mười vạn năm không ngã, hắn tự cho mình có công lao rất lớn, ở trong đó tức có quyết sách anh minh của hắn, cũng có nguyên nhân tu vi hắn cao thâm mạt trắc.
Vân Chi gật đầu:
- Ngươi xác thực đánh không lại nàng.
- Tốt, đánh không lại liền đánh không lại.
Khương Bình An giống như quả cà ỉu xìu, cúi đầu tiếp nhận hiện thực.
Khi Vân Chi cầm vòng tay long văn tràn ngập năng lượng trở lại Vấn Đạo tông, nhìn thấy Lục Dương, Ngao Linh cùng Khương Liên Y ba người chỉnh chỉnh tề tề nằm trên mặt đất.
Vân Chi gõ gõ trán Lục Dương, gõ gõ để tất cả mọi người đang ở bên trong không gian tinh thần của Lục Dương đi ra.
- Đại sư tỷ, ngươi rốt cục trở về.
Lục Dương gặp Vân Chi trở về mừng rỡ không thôi, cuối cùng có chủ tâm cốt, một mình hắn ứng phó long phượng hai tổ thực sự không ứng phó qua nổi, chớ đừng nói chi còn có Hoàng Đậu Đậu thích gây sự.
Vừa rồi ở trong không gian tinh thần, kém chút có hai lần muốn đánh nhau.
Vân Chi giao vòng tay long văn cho Ngao Linh, quay đầu lại hỏi Khương Liên Y.
- Liên Y tiền bối, là đến gặp Ngao Linh tiền bối?
Khương Liên Y hừ lạnh một tiếng:
- Ai mà thèm gặp nàng, ta là tới nghe ngóng tình báo ở Đông Hải.
Vân Chi ồ một tiếng, không nói gì thêm.
Bất Hủ tiên tử hưng phấn xuất hiện từ trong thân thể Lục Dương, kiểm kê nhân số.
- Ta, Nhị đương gia, Tiểu Linh, Liên Y, ừm, người đều đến đông đủ!
- Người nào đủ?
Đầu óc Lục Dương còn không có quay lại.
- Đương nhiên là đoàn đội chúng ta khiêu chiến Vân nha đầu đã đủ!
Lục Dương: - .....
Không phải, tiên tử các ngươi chịu chết có thể đừng mang theo ta không?
Chỉ thấy Bất Hủ tiên tử vung tay lên, mặc dù nàng còn không có khôi phục lại thời kỳ cường thịnh, không cách nào chống lại Vân nha đầu, nhưng bây giờ nàng có Ngao Linh cùng Liên Y trợ trận, có túi khôn Nhị đương gia, miễn cưỡng xem như có vốn liếng chiến đấu với Vân nha đầu.