Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 131 - Chương 131: Thẩm Vấn Ghi Chép (1)

Chương 131: Thẩm vấn ghi chép (1) Chương 131: Thẩm vấn ghi chép (1)

Nhất Trượng Hồng hừ lạnh một tiếng, không có phản ứng Lục Dương.

Hai vị đồng bạn đi theo Nhất Trượng Hồng cũng híp mắt, coi thường việc nói chuyện với Lục Dương.

Lục Dương truyền âm cho Mạnh Cảnh Chu:

- Thông báo Vệ bộ đầu, nói nơi này có ba tán tu ma đạo Trúc Cơ kỳ, để hắn dẫn người tới bắt.

Bọn tán tu ma đạo này giết người như ngóe, dựa theo hình pháp không biết sẽ bị xử tử mấy lần, Lục Dương cũng sẽ không nhân từ nương tay.

Để ngươi kiến thức một thủ đoạn của ma đạo —— báo quan.

Mạnh Cảnh Chu sững sờ, truyền âm nói:

- Chúng ta không có chứng cứ, từ chỗ nào có thể nhìn ra bọn hắn là tán tu ma đạo Trúc Cơ kỳ, Vệ bộ đầu có thể tin sao?

Lục Dương cười lạnh:

- Có cái gì không thể tin, cứ nói chúng ta chú ý thấy trên người hắn hư hư thực thực có phù lục để cho người ta mê man.

Mạnh Cảnh Chu hiểu rõ ý của Lục Dương ý tứ, tay hắn bọn trong có mấy tấm Nghịch Thọ Nguyên phù, vừa hay dùng để vu oan hãm hại.

- Được, ta đi một chút liền quay về.

Mạnh Cảnh Chu chạy nhanh ra ngoài.

Vệ bộ đầu nghe nói vậy mà xuất hiện ba vị ma tu Trúc Cơ kỳ, còn hư hư thực thực nắm giữ Nghịch Thọ Nguyên phù, đây cũng không phải là việc nhỏ, vội vàng báo cáo Phòng Thanh Vân.

Phòng Thanh Vân nghe xong không do dự, lúc này mang theo đại đội nhân mã vây quét ba người.

Bất kể có nắm giữ Nghịch Thọ Nguyên phù hay không, bằng vào ba vị ma tu Trúc Cơ kỳ đã đáng giá đội hình này.

Phòng Thanh Vân đi vào quán đồ nướng, phóng thích

- Bắt lại ‌bọn hắn, soát người!

Ba người Nhất Trượng Hồng còn không hiểu được chuyện gì xảy ra liền bị mấy bộ đầu Trúc Cơ kỳ bắt giữ, nhấn trên mặt đất.

Tình huống gì đây, đến quận Diên Giang các ngươi ăn xâu nướng cũng phạm pháp sao?

Sau đó Vệ bộ đầu tìm ra số lượng lớn Nghịch Thọ Nguyên phù trên người Nhất Trượng Hồng, hoàn toàn không phải mấy tấm mà Lục Dương vu oan hãm hại kia có thể sánh được.

- Quả thật là các ngươi dán Nghịch Thọ Nguyên trận!

Phòng Thanh Vân nhìn chòng chọc vào Nhất Trượng Hồng, đều là bởi vì hắn, hắn mấy ngày qua cũng không có nghỉ ngơi.

Lục Dương: - ...

Mạnh Cảnh Chu: - …

Không phải vậy chứ, các ngươi phối hợp như thế à, mẹ nó thật?

Ba người Nhất Trượng Hồng càng buồn bực, bọn hắn ‌làm chuyện này thiên y vô phùng, không lưu một chút manh mối, vì cái gì bộ khoái sẽ tới bắt bọn hắn?

Chỗ nào xảy ra vấn ‌đề rồi?

- Tên gì?

- Nhất Trượng Hồng.

- Thành thật một chút, hỏi tên thật của ngươi.

- Trương Tiểu Hồng.

Trong phòng thẩm vấn, ngọn đèn mờ tối lắc lư không cố định, lộ ra bóng đen âm lãnh, Phòng Thanh Vân ôm hai tay trước ngực cười lạnh nhìn đối tượng hiềm nghi phạm tội, Vệ bộ đầu nhìn chằm chằm vào hai mắt Nhất Trượng Hồng ném ra ngoài hết vấn đề này đến vấn đề khác, tiểu bộ khoái thì ở trên mặt bàn một bên khác múa bút thành văn, ghi lại nội dung hỏi han.

- Giới tính?

- Nam.

- Tu vi?-

- Trúc Cơ hậu kỳ đại viên mãn đỉnh phong.

Vệ bộ đầu hừ lạnh một tiếng:

- Không cần dài dòng, chỉ cần nói Trúc Cơ hậu kỳ là được, phía sau là dư thừa. Trương Tiểu Hồng, hiện tại nói cho ngươi biết, nếu như ngươi cho rằng chúng ta thẩm tra xử lí vụ án này ảnh hưởng thẩm phán công chính, có thể xin không trả lời, ta sẽ đổi người khác, ngươi có muốn xin?

- Ta xin...

Vệ bộ đầu ừ một tiếng, âm thanh kéo ra rất dài, âm cuối lại trở nên âm u.

Trương Tiểu Hồng vội vàng nói:

- Không không không, ta không xin không trả lời.

- Nói một chút đi, bởi vì chuyện gì đến đây.

- Ăn xâu nướng không trả tiền?

Phòng Thanh Vân không nhịn được nói:

- Đừng thẩm vấn nữa, xử tử tại chỗ, cứ nói khi bắt giữ phản kháng kịch liệt, cận kề cái chết không hàng, uống thuốc độc mà chết.

Đây tuyệt đối là chuyện mà Phòng Thanh Vân có thể làm được, Nhất Trượng Hồng đang bị xiềng xích trói cặt tranh thủ thời gian nói:

- Ta nói ta nói. Đại khái là mười mấy ngày trước, ta tỉnh lại ở dưới vách núi, hẳn là không cẩn thận trượt xuống lúc đi ngang qua ngọn núi phía tây ở quận Diên Giang, khi tỉnh lại phát hiện một sơn động, chắc là chỗ ở của tu sĩ nào đó, sơn động đã thật lâu không có người đến qua, ta cẩn thận nghiêm túc đi vào, ngoại trừ một quyển sách ra, không có phát hiện vật liệu gì đáng tiền.

- Quyển sách kia đã bị các ngươi cầm đi lúc soát người.

- Phía trên ghi chép một chút phù lục cùng nguyên bộ trận pháp tương đối ít lưu hành hiện nay, tỉ như Nghịch Thọ Nguyên phù cùng Nghịch Thọ Nguyên trận. Theo như sách viết miêu tả, Nghịch Thọ Nguyên phù có thể chuyển hóa thọ nguyên làm tu vi của ta, ta vừa hay đang ở vào bình cảnh kỳ, suy nghĩ nhất cử đột phá, trở thành Kim Đan kỳ, tiêu diêu tự tại. Mà lại loại phương thức đột phá này còn có thể tăng trưởng thọ nguyên, dụ hoặc quá lớn.

Phòng Thanh Vân cả giận nói:

- Ta hỏi qua quận trưởng, dựa theo quy mô các ngươi bố trí, đừng nói từ Trúc Cơ kỳ đột phá đến Kim Đan kỳ, cho dù từ Kim Đan kỳ đột phá đến Nguyên Anh kỳ đều dư xài.

Nhất Trượng Hồng trong lòng tự nhủ ta cũng biết rõ như thế này là lãng phí, chỉ vì không phải không biết rõ những phương pháp khác à.

Đương nhiên, không thể nói loại ‌lời này, Nhất Trượng Hồng coi như không nghe thấy tiếng Phòng Thanh Vân quát mắng, tiếp tục nói:

- Bản thân ta liền là một tên Phù tu, rất nhanh đã học xong Nghịch Thọ Nguyên phù. Độ khó khi bố trí Nghịch Thọ Nguyên trận không lớn, bày Nghịch Thọ Nguyên phù thành hình dạng trận pháp là được.

Bình Luận (0)
Comment