Chương 1311
Chương 1311: Tróc nã quy án Từ Hâm yên lặng lui về phía sau, đóng cửa phòng, một lần nữa đẩy cửa vào. Gặp Lục Dương vẫn ngồi ở bên trên hoàng vị, xác nhận không có nhìn lầm.
- Lục Dương, nguyên lai là ngươi làm.
- Ta đều tra xét các hoàng tử hoàng nữ một lần không có manh mối, thậm chí trong nhà Lý công công đều chưa được thả, thì ra là tiểu tử ngươi làm.
- Uổng ta trước đó còn hoài nghỉ là Đại hoàng tử điện hạ, bệ hạ quả nhiên nói không sai, không phải Đại hoàng tử gây nên.
- Tiểu tử ngươi ăn no rỗi việc đi trộm hoàng vị?
Từ Hâm rống to một cái trực tiếp kéo Bất Hủ tiên tử đang nói chuyện trời đất ở bên trong không gian tinh thần về hiện thực. Bất Hủ tiên tử đang muốn tìm ba người Ngao Linh, lại phát hiện các nàng đã sớm biến thành mặt phẳng ngụy trang thành họa trốn ở trên tường, hiện trường chỉ còn lại nàng cùng Hạ Thiên.
- Phát sinh cái gì rôi? Phát sinh cái gì rồi? Quan viên Hình bộ đi theo Từ Hâm cùng ngợi khen Lục Dương nghe được người lãnh đạo nhà mình trực tiếp hô to, đều hiếu kỳ đưa cổ nhìn.
- Mẹ ơi, đồ đệ Bất Ngữ lão tặc có bản lĩnh nha, ngay cả hoàng vị đều trộm, Bất Ngữ lão tặc cũng không có lá gan này.
- Trò giỏi hơn thầy, cổ nhân thật không lừa ta.
- Chỉ sợ Từ đại nhân đã sớm ngờ tới là Lục Dương gây nên, lúc này mới giả bộ đi trao giải, tới đây truy nã Lục Dương. - Đừng quên, Từ đại nhân trước kia là đệ nhất thần thám của Đế thành.
- Bảo đao chưa già a.
Trong lúc nhất thời tiếng thán phục liên tiếp, có sợ hãi thán phục phạm nhân là Lục Dương, có sợ hãi thán phục Từ Hâm thần cơ diệu toán.
- Lục Dương, ngươi còn có cái gì muốn nói?
Bất Hủ tiên tử rất giảng nghĩa khí, không có khai ra ba vị đại tướng quân, bảo tồn sinh lực cho vương triêu Đậu Nành, nàng đứng lên từ hoàng vị lên, hiên ngang lãm liệt nói:
- Ai làm nấy chịu, chuyện lần này là ta cùng Hạ thừa tướng hai người chúng ta làm.
Hạ Đế: -...
- Ngươi tốt xấu gì cũng nói ta là tôi tớ đi ngang qua thôi chứ?
Thừa tướng?
Từ Hâm quay đầu, nhìn sang Hạ Thiên. Nói đến người gọi Hạ Thiên này, có vẻ như thời điểm Lục Dương báo cáo Tứ hoàng tử thì hắn là người làm nhân chứng, thời điểm Lục Dương chiêu hàng đám người Thạch Lỗi cũng ở bên người, thời điểm trộm hoàng vị cũng có phần của hắn, hắn cùng Lục Dương là quan hệ như thế nào?
- Đúng thế, Hạ Thiên là thừa tướng của vương triều Đậu Nành chúng ta!
- Vương triều Đậu Nành?
Từ Hâm lại nhìn về phía Bất Hủ tiên tử. Bất Hủ tiên tử vỗ võ bộ ngực:
- Ta thành lập vương triều.
Trong lòng Từ Hâm lén lút tự nhủ, hắn lúc đầu là tùy tiện hỏi hai câu, làm sao chuyện còn càng hỏi càng lớn rồi?
-.. Bắt hai người bọn họ lại.
Vương triều Đậu Nành vừa cất bước lập nghiệp, liền lọt vào Hình bộ vây quét, Hình bộ Thượng thư ự thân xuất mã, bắt giữ Đậu Đế đời thứ nhất cùng thừa tướng đời thứ nhất.
Độ Kiếp kỳ đang âm thầm đi theo trầm tư, chức trách của hắn là bảo vệ Hạ Đế, Hạ Đế bị Hình bộ bắt giữ, có tính Hạ Đế gặp phải nguy hiểm hay không?
Sau khi hình bộ mang đi Đậu Đế đời thứ nhất cùng thừa tướng đời thứ nhất, ba vị đại tướng quân trở vê hình dáng ban đầu. - Làm sao bây giờ?
Kim Thải Vi lần đầu tiên đụng phải loại chuyện này, không biết nên như thế nào cho phải.
- Dễ nói, để Lục Dương sư huynh gia nhập Đông Hải ta, chúng ta có được miễn quyền ngoại giao.
Tại thời điểm Bất Hủ tiên tử đưa ra ý muốn trộm hoàng vị, Ngao Linh đã suy nghĩ Bất Hủ tỷ tỷ có khả năng bị bắt, vừa hay thừa cơ hội này để Lục Dương thay đổi địa vị, đến Đông Hải bọn hắn. Khương Liên Y trợn nhìn Ngao Linh:
- Đông Hải các ngươi ngay cả quốc gia cũng không có, ở đâu ra có quyền được miễn, Lục Dương sư huynh cần phải gia nhập Yêu quốc chúng ta mới đúng.
Ý nghĩ của Khương Liên Y và Ngao Linh giống nhau, cũng là vì kéo Lục Dương đến trận doanh của các nàng, thuận tiện thân cận Bất Hủ tiên tử.
- Lục Dương sư huynh là của ta!
- Là của ta!
- Của tai. Ngao Linh cùng Khương Liên Y tranh đoạt Lục Dương thuộc về ai, bên kia, Kim Thải Vi rất nhanh đã cảm thấy váng đầu....
Hoàng cung.
Sau khi truy nã trọng phạm, Từ Hâm vội vàng đi hoàng cung báo cáo tình huống. - Từ ái khanh cần làm chuyện gì? Khương Quần không nghĩ tới cách xa nhau nửa ngày, Từ đại nhân nhanh như vậy đã trở lại.
Từ Hâm do dự một chút, không biết phải nói như thế nào về chuyện này, khi hắn đến suy nghĩ một đường cũng không nghĩ tới cần phải làm sao mở đầu.
- Khởi bẩm bệ hạ, tìm được người đánh cắp hoàng vị.
Khương Quần sáng mắt lên, Từ đại nhân không hổ là thần thám, nhanh như vậy đã tra ra chân tướng.
- Chỉ bất quá mặt sau này còn liên lụy đến chuyện mưu phản.
- Mưu phản? Là nhi tử nào của trẫm? Trong lòng Khương Quần tự nhủ lão tứ cùng lão Ngũ đều bị Lục Dương đưa vào, nếu như Lục Dương muốn thông qua loại phương thức này để hắn kế vị, vậy thì chỉ còn lại lão nhị.
- Là lão nhị?
- Là Lục Dương.
-?
Khương Quần hiếm thấy mê mang một chút, sau đó nghĩ rõ ràng chuyện ngọn nguồn, đã hiểu, lần này vẫn là Lục Dương báo cáo.
Rất nhanh, lời Từ Hâm nói đã đi ngược phỏng đoán của hẳn:
- Theo thần điều tra, người trộm cướp hoàng vị chính là Lục Dương, mục đích hắn trộm cướp hoàng vị là vì thành lập vương triều Đậu Nành, nói cách khác hắn có tâm mưu phản, mà theo Lục Dương sa lưới, còn có một vị đồng đảng.