Chương 1312
Chương 1312: Thánh thượng đại tài (1)
- Lục Dương? Mưu phản?
Khương Quần bỏ ra rất nhiều sức lực,
mới đưa lời văn không chút quan hệ nào
liên hệ cùng một chỗ.
Lục Dương mưu phản? Làm sao, Vấn
Đạo tông rốt cục muốn vấn đỉnh thiên
hạ?
- Bệ hạ, cái này nên xử trí như thế nào?
Từ Hâm hỏi, hắn làm ở Hình bộ hai ngàn
năm, lần đầu tiên đụng phải loại chuyện
này, thúc thủ vô sách, đành phải xin cấp
trên giúp đỡ.
Hắn phát hiện phương pháp vứt vấn đề
khó cho cấp trên này tương đối dễ dùng,
về sau phải dùng nhiều hơn.
Khương Quần cũng gặp khó, không chắc nắm tiêu chuẩn.
Cũng được, phụ hoàng đã tạm thời giao hoàng vị cho ta xử lý, vậy ta không thể lừa gạt qua.
Khương Quần võ bàn một cái, tiết ra uy nghiêm đế vương:
- Thiên Tử phạm pháp cùng tội như thứ dân, cho dù là người Vấn Đạo tông cũng không ngoại lệ, trãẫm muốn đích thân thẩm vấn Lục Dương!
- Ngươi đi đưa Lục Dương đến Đại Minh điện!
- RõI
Từ Hâm thầm kêu một tiếng không ổn, xem ra bệ hạ lần này là muốn làm thật, Lục Dương dữ nhiều lành ít.
- Chờ một chút.
Khương Quần gọi Từ Hâm lại, trong lòng Từ Hâm tự nhủ chẳng lẽ bệ hạ đổi ý, muốn thả Lục Dương một ngựa.
- Đưa hoàng vị đến Đại Minh điện.
- Là làm vật chứng?
- Là làm cái ghế. ...
Rất nhanh, Lục Dương cùng đồng đảng Hạ Thiên bị áp giải đến trước Đại Minh điện, do Khương Quần tự mình thẩm vấn. Cân nhắc đến thân phận Lục Dương đặc thù, chuyện này cũng không có trắng trợn tuyên dương, loại trừ Hình bộ, không có người biết hoàng vị đã tìm được, cũng không có người biết là Lục Dương làm. Khương Quần người mặc hoàng bào, đầu đội vương miện, đi trên đường bốn bề yên tĩnh, ánh mắt sáng ngời có thần, có ẩn long hổ, hắn ngồi ở trên hoàng vị, quân lâm thiên hạ, khí chất hoàn toàn không giống Bất Hủ tiên tử mặc hoàng bào. Đại nội thị vệ xếp hai đội ở Đại Minh điện, cầm trong tay nghỉ trượng pháp bảo, hiển thị rõ uy nghiêm đế hoàng.
- Từ ái khanh, đã đưa người đến hay chưa?
- Đã ở trước điện.
- Dẫn vào.
Khương Quần nói xong, Lý công công gọi 10:
- Bệ hạ có chỉ, dẫn phạm nhân vào điện! Toàn bộ Đại Minh điện đều là tiếng vọng của Lý công công.
Rất nhanh, bốn đại nội thị vệ dẫn hai người đi tới, ánh nắng sáng sớm chiếu vào trên người hai người, kéo bóng người ra rất dài.
Khương Quần đón ánh nắng thấy không rõ hình dạng hai người, hắn và Lục Dương rất quen, coi như đưa lưng về phía ánh nắng cũng có thể từ trên thể hình nhìn ra là Lục Dương.
Nhưng vấn đề ở chỗ, vì cái gì nhìn một bóng người khác lại quen mắt đến thế? Rốt cục, khi hai người Lục Dương đi ra ánh nắng, Khương Quần cũng thấy rõ hình dạng hai người.
- Khởi bẩm bệ hạ, Lục Dương cùng đồng đảng Hạ Thiên đều đã đến nơi này.
Từ Hâm nói.
Khương Quần: -...
Lão cha, ngươi cải trang vi hành đến trên đầu ta rồi?
Khương Quần cứng ngắc quay đầu, nhìn hướng Từ Hâm.
- Từ đại nhân, Hạ Thiên này là tình huống như thế nào?
Trước ngươi cũng không có nói với ta còn có người gọi Hạ Thiên nha. Từ Hâm chủ yếu chú ý Lục Dương, theo Từ Hâm thì Hạ Thiên bất quá là tiểu nhân vật không quan trọng gì, không đáng giá nhắc tới, bởi vậy trước đó không có nói tỉ mỉ, bệ hạ đã hỏi, tự nhiên muốn nói rõ.
- Khởi bẩm bệ hạ, trợ giúp Lục Dương mưu phản, còn có đồng đảng gọi Hạ Thiên này, theo Lục Dương bàn giao, tu sĩ tên là Hạ Thiên này tài tư mẫn tiệp, tỉnh thông chính vụ, sau khi thành lập vương triều Đậu Nành, Lục Dương hứa hẹn để Hạ Thiên leo lên vị trí Tể tướng, Hạ Thiên lúc này mới đáp ứng gia nhập vương triều Đậu Nành.
Khương Quần nâng trán, chỉnh lý mạch suy nghĩ, hắn nghe xong lời Từ Hâm nói, đầu óc hỗn loạn hỏng bét sửng sốt, chải vuốt nửa ngày cũng không có chải vuốt rõ ràng quan hệ Logic.
Nói cách khác phụ hoàng gia nhập vương triều mới, làm tới Tể tướng, cho nên muốn lật đổ Đại Hạ? Không phải, phụ hoàng ngươi không đến mức vì để cho ta làm hoàng đế, bức mình đến loại trình độ này chứ?
Ta làm hoàng tử giám quốc, vừa xử lý xong hai đệ đệ, hiện tại lại lợi dụng quyên thế xử lý Hoàng đế đương nhiệm, lý do vân là tạo phản, mẹ nó, cái này mà có viết trên sử sách cũng sẽ bị hậu nhân xem như dã sử.
Hạ Đế ở phía dưới đối mặt đại nhi tử cũng có chút xấu hổ, hắn cũng không nghĩ tới đi ra ngoài chạy một vòng, lại về tới đây, mà lại là loại tình cảnh này.
Hôm qua khi hắn bị Hình bộ giam giữ, đã âm thầm liên hệ đám Độ Kiếp kỳ bảo vệ mình, để bọn hắn cứu mình ra khỏi Hình bộ, kết quả bị từ chối.
Lý do là, chức trách của bọn hắn là bảo vệ Hạ Đế an toàn, Hạ Đế không có gặp được nguy hiểm liền không thể xuất thủ, có thể nói là tận hết chức vụ, tận chức tận trách.
Hạ Đế cảm thấy đám người này chính là đến xem truyện cười.
Nếu như bại lộ trước mặt quần chúng, nói mình là Hạ Đế, nhàn rỗi không có chuyện gì làm dọn đi hoàng vị rèn luyện thân thể, mặt mũi này liền mất hết, ném đến nhà bà ngoại.
Hạ Đế cảm thấy Khương Quần tiểu tử này ban đầu không phải đang gạt mình, làm sao tiểu tử này đi ra ngoài cải trang vi hành sau khi công bố thân phận đặc biệt thoải mái, hắn đường đường là vua của một nước, ở địa bàn của mình muốn công bố thân phận lại bị hạn chế khắp nơi?
Mà hắn nhớ kỹ lời Vân Chi từng nói, Lục Dương tiểu tử này thường xuyên có thể đụng chuyện, mà chuyện này không giống như những gì Vân Chi kể nha.