Chương 145: Vũ khí uy lực lớn nhất của thương hội (1)
Lục Dương cười lạnh:
- Không có bố trí thành công là lời nói của một bên Nhất Trượng Hồng, nói không chừng thật khởi động trận pháp, nhưng thao tác của Nhất Trượng Hồng không thích đáng, chỉ cắt giảm thọ nguyên, không có gia tăng tu vi của mình - chuyện này cũng vô cùng có khả năng phát sinh, dù sao cũng là trận pháp xa lạ, ngoài ý muốn gì cũng đều có thể phát sinh.
Man Cốt vẫn không thể hiểu nổi:
- Thế hai người đồng bạn của Nhất Trượng Hồng cũng có thể chứng thực không có bố trí thành công thì sao?
Lục Dương nói:
- Đồng bạn? Ma tu ở đâu ra có đồng bạn, đều là lợi dụng lẫn nhau thôi, Nhất Trượng Hồng không có tiết lộ quá nhiều bí mật cho hai người kia cũng hợp tình hợp lý.
- Có sẵn người hiềm nghi, không nghi ngờ Nhất Trượng Hồng thì hoài nghi ai?
- Mà Nhất Trượng Hồng làm quá nhiều tội ác, nhất định là tử hình, nói không chừng đợi khi quan phủ phát hiện Nghịch Thọ Nguyên trận khởi động xong, Nhất Trượng Hồng đã bị xử tử.
- Có Nhất Trượng Hồng làm cái bia, ai còn hoài nghi đến trên người Lý quận trưởng?
Mạnh Cảnh Chu cùng Lan Đình nghe xong liên tiếp gật đầu, tán đồng quan điểm của Lục Dương.
Lục Dương lại hỏi:
- Còn có, có phải có bảy tiết điểm cần huyết tế hay không.
Lan Đình kinh ngạc nhìn Lục Dương một chút, gật gật đầu, không hiểu rõ Lục Dương thế nào biết được, không phải nói không hiểu trận pháp sao?
- Ngày hôm qua ta rời đi gặp bảy vị chấp sự, là Sở đà chủ triệu tập lâm thời, hẳn là có nhiệm vụ gì, ta đoán là an bài bọn hắn cầm tinh huyết đi tiết điểm của trận pháp chờ đợi thời cơ.
- Như thế này, ngươi giảng lại tri thức về Nghịch Thọ Nguyên trận cho ta nghe.
Lan Đình không có chối từ, vẽ ra bảy điểm trên bản đồ quận Diên Giang:
- Bảy địa phương này là tiết điểm khởi động mấu chốt, ở gần quận Diên Giang, trận nhãn thì ở... Tùng Sơn.
Dùng Nghịch Thọ Nguyên trận đột phá, đương nhiên muốn lựa chọn một nơi yên tĩnh.
- Chúng ta trước trừ bỏ một ít Nghịch Thọ Nguyên phù, ngăn cản trận pháp phát động, bất quá cứ như vậy, rất có thể sẽ bị Sở đà chủ chú ý tới, sẽ bị hắn tìm tới cửa, còn không bằng chúng ta trước mai phục, đánh hắn một cái trở tay không kịp.
Lục Dương nói.
Lục Dương lo lắng sẽ xảy ra chiến đấu với Sở đà chủ mới không có lưu lại phương thức chiến đấu của bốn người bên trong lưu ảnh cầu.
Ba người đều cảm thấy khó xử, đây chính là chiến đấu ngươi chết ta sống, Sở đà chủ thế nhưng là tồn tại Kim Đan hậu kỳ, rất khó đối phó.
- Báo quan được không, nói chuyện này cho Phòng Thanh Vân.
Man Cốt hỏi.
Lục Dương lắc đầu:
- Phòng Thanh Vân biết được trận pháp trên cờ nhỏ, nhất định sẽ hoài nghi đến trên người Lý quận trưởng, nếu Lý quận trưởng bị bắt, vậy thân phận giáo đồ của Ma giáo chúng ta cũng sẽ bại lộ.
Lan Đình chần chờ nói:
- Chỉ bằng bốn người chúng ta đối phó Kim Đan hậu kỳ, chỉ sợ khó mà xử lý đối phương.
Lục Dương ngược lại tự tin:
- Không sợ, chúng ta làm tốt chuẩn bị vẹn toàn, đến thời điểm thật không có biện pháp, ta còn có phương án gốc.
- Là cái gì?
- Tượng Hình Quyền của Đại sư tỷ.
Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt nghe xong, sắc mặt đại biến, Lan Đình chú ý tới biến hóa của bọn hắn, không rõ ràng cho lắm:
- Tượng Hình Quyền của Đại sư tỷ là cái gì?
- Là chiêu thức chung cực của Lục thị Tượng Hình Quyền!
Lục Dương một mặt tự tin nói.
Lan Đình cái hiểu cái không nhẹ gật đầu.
…
Phòng Thanh Vân nhàm chán ngáp một cái, hiện tại, thời gian đến hoạt động long trọng nhất của hội Thải Xuân còn không đến nửa canh giờ, may mà bọn hắn đã làm tốt sớm công tác chuẩn bị, các loại dự án khẩn cấp cũng đã an bài thỏa đáng, từ khi hội Thải Xuân diễn ra đến nay cũng không có xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.
Ban ngày, Phòng Thanh Vân nghe nói voi lớn rơi xuống nước, lại bay ra ngoài từ trong nước, phái người cảnh cáo một phen, chưa cho phép, phi hành không cho phép bên trong quận, quá nguy hiểm, yêu thú vào thành cần phải lập hồ sơ, chủ nhân của con voi ngoan ngoãn dẫn voi lớn đi đến lập hồ sơ.
Mọi việc như thế để Phòng Thanh Vân xử lý một cả ngày.
- Hi vọng buổi tối hôm nay sẽ không xảy ra chuyện, sẽ không có người nhóm đống lửa dẫn đến núi rừng bốc cháy, sẽ không bởi vì xem kịch dẫn đến giẫm đạp, sẽ không có người tranh giành tình nhân, đánh nhau bên đường...
Phòng Thanh Vân nói liên miên lải nhải, nói ra đều là những chuyện ngoài ý muốn năm qua xuất hiện.
- Thanh Vân, ta đi trước đây.
Trước khi Lý quận trưởng rời đi lên tiếng chào hỏi Phòng Thanh Vân.
- Đi thong thả.
Phòng Thanh Vân càng thêm cung kính với Lý quận trưởng hơn dĩ vãng, hắn nghe nói lần này nếu không có bất ngờ gì xảy ra, mình có thể tiếp nhận vị trí của Lý quận trưởng, nhờ có lời nói ngon ngọt của Lý quận trưởng.
Không thể không nhớ phần ân tình này.
Theo lý thuyết, trong khi hội Thải Xuân diễn ra, Lý quận trưởng không cần tới, nhưng chuyện đây dù sao cũng có thể thể hiện ra mình vất vả cần cù lao động, truyền đi êm tai.
Lý quận trưởng từ trước đến nay rất bảo vệ thanh danh của mình, những chuyện hắn làm đều được người biết đến, mà mục tiêu rqWshPỊ euRftWLở cùng chỉ có một, cho mình càng dễ thăng chức.
Thăng chức cũng có yêu cầu về cảnh giới, đây là quy tắc ngầm trong quan trường.
- Nhanh đến rồi, chờ hôm nay ta tấn thăng đến Nguyên Anh kỳ, bất kể là thân phận quận trưởng, hay là thân phận Đà chủ, đều sẽ có biến hóa.