Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 146 - Chương 146: Vũ Khí Uy Lực Lớn Nhất Của Thương Hội (2)

Chương 146: Vũ khí uy lực lớn nhất của thương hội (2) Chương 146: Vũ khí uy lực lớn nhất của thương hội (2)

Chương 146: Vũ khí uy lực lớn nhất của thương hội (2)

Lý quận trưởng nghĩ tới đây, bước chân đều nhẹ nhàng hơn mấy phần.

Hắn đi vào trong hẻm nhỏ, đầu tiên là thay đổi khuôn mặt, sau đó lại mang thêm một cái mặt nạ, kiểu này thì cho dù có người gở mặt nạ xuống, sẽ cho rằng đây là khuôn mặt thật, sẽ không hoài nghi đến thân phận Lý quận trưởng của hắn.

Hành tẩu trong chính ma hai đạo, cẩn thận là trên hết.

Lấy thiên phú của hắn, vốn không tu luyện đến được Kim Đan hậu kỳ, may mắn hắn xen lẫn trong chính ma hai đạo, có thể sử dụng tài nguyên xa xa không phải người thường có khả năng tưởng tượng, lúc này mới thành tựu cho hắn hiện tại, mười năm gần nhất hắn phát hiện mình tới bình cảnh, lấy phương pháp bình thường là không đến được Nguyên Anh kỳ, vì thân phận địa vị cùng cảnh giới đều cần tiến một bước, hắn nghĩ tới Nghịch Thọ Nguyên trận.

- Thật kỳ quái, Tuần Sát sứ hẳn là trước giữa trưa hôm nay đã đến quận Diên Giang, làm sao đến bây giờ đều không thấy tăm hơi?

Lý quận trưởng, không, người đang mang mặt nạ bây giờ là Sở đà chủ, Sở đà chủ có chút bất mãn về việc Tuần Sát sứ tới không đúng giờ, hắn đặc biệt nói với Tuần Sát sứ, muốn đối phương đến trước giữa trưa hôm nay, có chuyện kinh hỉ cho hắn nhìn.

Cái gọi là kinh hỉ, chính là đi cùng Tuần Sát sứ khởi động Nghịch Thọ Nguyên trận, đồng thời tăng lên cảnh giới cho hai người.

- Chẳng lẽ xảy ra ngoài ý muốn? Uổng công ta đặc biệt đợi đến thời điểm nhiều người nhất mới khởi động đại trận, cũng được, hắn đã không đến, vậy ta sẽ một mình tăng lên cảnh giới.

Tùng Sơn vắng vẻ, cây cối mọc lan tràn, đường núi đều là do người đi đường đạp ra, người đến đây chơi hội Thải Xuân sẽ không tới loại địa phương như Tùng Sơn tự chuốc cực khổ.

Sở đà chủ ẩn nấp khí tức đi đến Tùng Sơn, càng đi thì du khách càng ít, đến dưới chân Tùng Sơn, đã không còn bất kỳ ai.

Cuối cùng hắn ngừng ở một chỗ khu vực thông thoáng, trên nhánh cây xung quanh treo Nghịch Thọ Nguyên phù hơi có chút khác biệt với phù lục phổ thông, dùng để làm làm trận nhãn.

Hắn ngồi xếp bằng, điều chỉnh tốt trạng thái, yên lặng chờ một khắc đại trận phát động. Hắn đã để sáu tên chấp sự đi chấp hành nhiệm vụ hiến tế tinh huyết, tính toán thời gian, chính là giờ phút này.

- Nghịch Thọ Nguyên trận, lên!

Sở đà chủ nâng hai tay lên trời, khởi động trận pháp.

Lấy hắn làm trung tâm, lực lượng trận pháp vô thanh vô tức khuếch tán ra phía ngoài, đến địa phương nào đó, im bặt mà dừng.

- Có người rút cờ!

Sở đà chủ thất thần một chút, rất nhanh kịp phản ứng xảy ra chuyện gì.

Đây không phải ngẫu nhiên bị nhổ một mặt hai mặt, đối phương tuyệt đối có hiểu biết về Nghịch Thọ Nguyên trận, nếu không sẽ không nhổ cờ tinh chuẩn như vậy.

- Là ai! Người của quan phủ? Không đúng, chuyện trong quan phủ không có khả năng giấu diếm được con mắt của ta.

- Là ta du khách không biết đến? Hay là... Là Lục Dương đã gặp qua Nghịch Thọ Nguyên trận.

Lục Dương người này hành vi khác hẳn với người thường, có khả năng làm ra chuyện này.

Ánh mắt Sở đà chủ trở nên lạnh xuống, điều này tương đương với đoạn tuyệt con đường phía trước của mình, còn khó chịu hơn so với giết hắn.

- Hửm, ta ở trong lòng Sở đà chủ ngài là người như vậy sao?

Giọng nói lười biếng của Lục Dương vang lên ở gần đó.

- Lục Dương!

Sở đà chủ nhìn thấy Lục Dương, lửa giận lập tức bốc lên cao.

- Đừng tưởng rằng Giáo chủ coi trọng ngươi thì ta không thể giết ngươi, ma tu bởi vì ngoài ý muốn mà chết quá thường gặp, cho ta một lý do để ngươi làm như vậy.

Lục Dương nghĩ nghĩ, chăm chú nói:

- Ngài không phải đã nói rồi sao, để cho ta gây chuyện trong hội Thải Xuân, ta suy nghĩ chuyện lớn nhất chính là xử lý quận trưởng, ngươi nhìn đây không phải đúng dịp, chúng ta theo dõi quận trưởng mấy ngày, kết quả phát hiện ngài chính là quận trưởng.

- Ta suy nghĩ làm việc đều đến nơi đến chốn, dứt khoát xử lý ngài là được rồi, đây không phải cũng là truyền thống phạm thượng của Ma giáo chúng ta à.

Lục Dương cười ha hả nói.

- Ngươi muốn chết!

Sở đà chủ giận tím mặt.

- Sao có thể, ta còn muốn trường sinh bất lão đây.

- Chỉ là một Trúc Cơ kỳ còn dám ở chỗ này phát ngôn bừa bãi, chết đi!

Sở đà chủ nén

Lục Dương súc địa trốn xa, tránh thoát một chưởng này, chân phải Sở đà chủ bỗng nhiên giẫm mạnh xuông đất, giống như Địa Long xoay người, toàn bộ đại địa đều bị lật tung, Lục Dương cũng bị xốc lên.

Lục Dương tâm giật mình, đây chính là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ sao, một cước đạp mình hiện ra.

- Sách, thật khó đối phó.

Thân pháp của Sở đà chủ như bôn lôi, nhanh chóng tới gần Lục Dương, tay nắm thành quyền ấn, quyền thế như gió, muốn đập chết Lục Dương.

Thanh Phong kiếm nằm ngang ở trước người Lục Dương, lưỡi kiếm dựng thẳng lên, chỉ cần Sở đà chủ dám đập xuống, Thanh Phong kiếm có thể cắt đứt quyền của hắn đến xương.

Sở đà chủ lúc này thu quyền, đá ra một cước, Lục Dương sớm có đoán trước, cũng đá ra một cước, hai cước chạm vào nhau, Lục Dương thuận thế bay ra ngoài.

Sở đà chủ lại lần nữa xuất kích, lại phát hiện một thân linh lực giống như bị giam cầm ở, nửa điểm đều lấy ra không được.

- Cấm Linh trận có tác dụng tương đồng trong đại lao! Ngươi quả nhiên hiểu trận pháp!

Bình Luận (0)
Comment