Đường Nguyên Sinh giống như cười mà không phải cười nhìn Lục Dương:
- Lục Dương, ngươi dám dùng kiếm chỉ lấy bản tọa? Bản tọa chính là Tuần Sát sứ của Bất Hủ giáo - Đường Nguyên Sinh.
Lục Dương biết được thân phận Đường Nguyên Sinh, đưa tay ra sau lưng làm điệu bộ, để Lan Đình tranh thủ thời gian rời đi, sự tồn tại của Lan Đình không tiện giải thích cho Đường Nguyên Sinh.
- Nguyên lai là Đường Tuần Sát sứ.
Lục Dương khách khí mấy phần, nhưng vẫn hồ nghi nhìn Đường Nguyên Sinh, hiển nhiên không có hoàn toàn tin tưởng thân phận của đối phương.
Đường Nguyên Sinh coi nhẹ giải thích cho Lục Dương, hỏi:
- Vì sao muốn giết Lý Thủ Nhất?
Lý Thủ Nhất, quận trưởng quận Diên Giang, tên thật của Sở đà chủ, Đường Nguyên Sinh quen thuộc gọi là tiểu Sở.
Lục Dương trầm giọng nói:
- Bởi vì hắn kém chút bại lộ thân phận giáo đồ Bất Hủ giáo của mình.
- Ồ?
Đường Nguyên Sinh có chút hăng hái nhìn Lục Dương, nhìn đối phương có thể đưa ra giải thích kiểu gì.
Bỗng nhiên, chân núi truyền đến âm thanh xao động, là Phòng Thanh Vân mang theo đại đội nhân mã chạy tới đây xem xét tình huống phi thuyền rơi xuống, bên trong đại đội nhân mã còn có y sư, phụ trách cứu viện.
- Trước rời khỏi nơi đây!
Đường Nguyên Sinh hiện tại vẫn là trạng thái trọng thương, không nguyện ý chạm mặt với quan phủ, tay áo quét qua, bọc lấy ba người Lục Dương trốn xa.
Đường Nguyên Sinh quen thuộc mang ba người tiến vào Diên Giang đà, đây là địa phương an toàn nhất quận Diên Giang.
- Bây giờ nói đi, Lý Thủ Nhất làm việc nghiêm cẩn, sao lại bại lộ thân phận?
Lục Dương nói ra mọi chuyện về Nghịch Thọ Nguyên trận, lại nói:
- Sở đà chủ... A không, kế hoạch của Lý quận trưởng không thể bảo là không nghiêm mật, đầu tiên là để Nhất Trượng Hồng làm dê thế tội, sau là âm thầm bố trí Nghịch Thọ Nguyên trận, chỉ cần sau đó tiêu hủy tiểu kỳ, sẽ không còn một tia dấu vết.
Đường Nguyên Sinh gật đầu, Lý Thủ Nhất làm việc từ trước đến nay cẩn thận, dùng chính là Nghịch Thọ Nguyên trận cực kỳ ít bị người ta lưu ý, kế hoạch lần này là không thể bắt bẻ.
- Nhưng ngoài ý muốn vẫn phát sinh, ba người chúng ta mở một nhà quán đồ nướng ở chỗ này, ở chỗ đó thu thập tình báo là thích hợp nhất, chúng ta chú ý thấy một vị đệ tử của Nguyệt Quế tiên cung ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đây, nàng tựa hồ tinh thông trận pháp, khám phá tiểu kỳ trên Nghịch Thọ Nguyên phù.
- Không thể động vào đệ tử của Năm đại tiên môn, chúng ta lo lắng Lý quận trưởng xảy ra chuyện, từ đó liên luỵ toàn bộ Bất Hủ giáo, khuyên hắn tranh thủ thời gian trốn đi, hắn lại nói hiện tại là thời kỳ mấu chốt, mình phải dùng Nghịch Thọ Nguyên trận tấn thăng đến Nguyên Anh kỳ, tuyệt đối không thể trốn, chúng ta không có biện pháp, chỉ có thể giết Lý quận trưởng trước khi Đại Hạ bắt đầu truy lùng hắn, vĩnh viễn trừ đi hậu hoạn.
- Ngài vừa rồi cũng chú ý tới người của quan phủ chứ, người cầm đầu là tổng bộ đầu Phòng Thanh Vân, hắn mang nhiều người như vậy làm cái gì, khẳng định là ngăn cản Nghịch Thọ Nguyên trận phát động, bắt giữ Lý quận trưởng.
Đường Nguyên Sinh gật đầu, cho rằng ba người Lục Dương làm đúng, có thể tra ra chuyện đệ tử Nguyệt Quế tiên cung đến quận Diên Giang, không lừa được người, Lý Thủ Nhất cũng xác thực coi trọng tấn thăng Nguyên Anh kỳ.
Đà chủ trước giờ đều là Nguyên Anh kỳ, quận Diên Giang là quận nhỏ, Đà chủ mới có thể là Kim Đan kỳ, Lý Thủ Nhất muốn lên cấp đến địa khu có tu hành phát đạt làm Đà chủ, hiện tại nhất định phải tấn thăng đến Nguyên Anh kỳ.
Thân phận quan phủ bên ngoài cũng là cùng lý do, cảnh giới không đủ, lên chức khó khăn trùng điệp.
Man Cốt giật mình nhìn Lục Dương, trong kế hoạch không có tính tới việc gặp được Đường Nguyên Sinh sau khi giết chết Sở đà chủ nha, càng không có nghĩ qua lý do giết người, Lục huynh thế nào há mồm liền ra?
Mạnh Cảnh Chu lặng lẽ giơ ngón tay cái cho Lục Dương, Lục Dương nghĩ ra được lý không sai biệt lắm với lý do hắn vừa nghĩ ra.
- Lý Thủ Nhất đã chết, vậy chuyện hắn lên chức sẽ không còn cân nhắc.
- Quan phủ có khả năng căn cứ thân phận của hắn hoài nghi nơi đây có Ma giáo, để người trong này rời đi một hồi.
Đường Vân Sinh cấp tốc làm ra quyết đoán, hắn cũng là người từng bước một thăng lên, làm việc quả quyết.
- Về phần ba người các ngươi, lấy quân bài ra.
Ba người giao ra quân bài có viết hai chữ ‘Chấp sự’, Đường Vân Sinh đi đến trước mặt Bất Hủ tiên nhân, bái ba bái cho Bất Hủ tiên nhân, bàn tay phát ra tia sáng màu vàng, ngoài miệng nói lẩm bẩm, gấp rút mà mơ hồ.
Tay hắn đảo quân bài của ba người một vòng, hai chữ ‘Chấp sự’ lại biến thành hai chữ ‘Đà chủ’.
Đường Vân Sinh thân là Tuần Sát sứ, được cao tầng trao quyền, có thể an bài chức vị cho nhân viên từ Đà chủ trở xuống.
Để ba người Lục Dương trở thành Đà chủ, không phải ý của Đường Vân Sinh, mà là ý của cao tầng, về phần là cao tầng nào, Đường Vân Sinh không rõ ràng, hắn nghe nói đây là quyết sách của phó giáo chủ, thậm chí cao hơn, hắn chỉ là người thi hành mệnh lệnh.
- Là muốn chúng ta đi quận nào làm Đà chủ?
Mạnh Cảnh Chu rất muốn thi triển quyền cước.
Đường Vân Sinh lắc đầu:
- Nghĩ cái gì thế, các ngươi mới là Trúc Cơ sơ kỳ, để các ngươi làm Đà chủ, người phía dưới có thể phục? Ngay cả địa phương như Diên Giang đà này cũng không được.
- Quận Diên Giang có Đà chủ mới hay không, không phải là chuyện mà các ngươi cần quan tâm.
- Thế thân phận Đà chủ của chúng ta...