Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1501 - Chương 1501 - Người Tốt Có Hảo Báo (1)

Chương 1501 - Người tốt có hảo báo (1)
Chương 1501 - Người tốt có hảo báo (1)

Hoàn cảnh chỗ ở của Đường Xảo Xảo tương đương tàn tạ, mùi hôi thối ngộp trời, phòng ở gạt ra phòng ở, con đường phức tạp, không có chút nào quy hoạch, tùy ý dựng lên, ánh nắng đều chiếu không tiến địa phương này.

- Ca ca, ta đã trở về.

Có được khuyên bảo của Đoạn Trần đại sư, Đường Xảo Xảo có tâm tình so với ngày trước tốt hơn không ít, khi trở về còn mua một ít xương cá, có thể nấu canh.

Đường Truyền Võ ở trần, mồ hôi đầm đìa, ánh mắt kiên định, giống như là luyện tập trăm ngàn lần bình thường, mỗi một động tác đều tương đương tiêu chuẩn.

- Ca ca, chúng ta không cần luyện võ luyện khổ cực như vậy có được hay không?

Đường Xảo Xảo đau lòng nói.

Đường Truyền Võ thu khí, trìu mến sờ lên đầu của tiểu muội:

- Ca ca chỉ có mạnh lên mới có thể bảo vệ được muội.

- Ta rất an toàn.

Đường Truyền Võ thở dài, con mắt không biết nhìn hướng phương nào:

- Chuẩn bị thêm tóm lại là không sai.

- Thế nhưng là ta nghe chúng đại sư Khai Hoàng tự nói, bọn hắn mỗi ngày luyện võ đều uống thuốc thập toàn đại bổ, để bù thâm hụt cho thân thể, nhà ta mua không nổi thuốc thập toàn đại bổ, ca ca luyện võ khiến thân thể luyện ra vấn đề thì làm sao bây giờ?

Nhà bọn họ nghèo, chỉ có thể mua xương cá cho ca ca bồi bổ, hy vọng có chút tác dụng.

- Không có chuyện gì, ca ca sẽ nghĩ biện pháp kiếm tiền.

Lục Dương âm thầm nhíu mày, cảm thấy động tác của Đường Truyền Võ nhìn quen mắt:

- Trường Tí quyền?

Phụ cận thành trì chỉ có tăng nhân Khai Hoàng tự mới có thể có bộ quyền pháp này mới đúng, làm sao Đường Truyền Võ cũng biết, hắn dạng này cũng không giống như là bái nhập Khai Hoàng tự.

Lục Dương lo lắng người đoạt xá Đường Truyền Võ có cảnh giới cao hơn chính mình, tùy tiện dùng thần thức dò xét đánh cỏ động rắn, cầu xin Bất Hủ tiên tử xuất mã.

- Chỉ là một tiểu hài, không có dấu hiệu đoạt xá.

Bất Hủ tiên tử nói. Lục Dương lại sờ soạng một chút ba khối lệnh bài tìm tiên trong ngực, cũng không có động tĩnh.

- Vậy là tốt rồi.

Không có bị đoạt xá, đó chính là học trộm Trường Tí quyền, bất quá loại chuyện nhỏ nhặt này thì không đáng để hắn quản tới, người không có việc gì thì tốt.

Trước khi đi, Lục Dương dừng chân lại, lén để lại ở nhà Đường Truyền Võ mấy hạt đậu vàng, Đường Xảo Xảo nói không sai, hắn lại luyện tiếp như thế, thân thể thật sự sẽ xảy ra vấn đề, cần dùng chén thuốc đại bổ.

Nhìn hai hài tử này trưởng thành sớm, hẳn phải biết đạo lý tài không lộ ra ngoài, sẽ không cầm hạt đậu vàng rêu rao khắp nơi. Xem như kết một thiện duyên.

Không bao lâu, Đường Truyền Võ phát hiện trên bàn có mấy hạt đậu vàng, không khỏi rùng mình:

- Cái gì đây!

...

Đường Truyền Võ có thể khẳng định, tại nửa canh giờ trước, trên mặt bàn là không có hạt đậu vàng.

Hắn cảnh giác lên, hắn tập võ đã được nửa năm có thừa, ngũ giác có chỗ đề cao, xem như tu sĩ luyện khí sáu tầng cũng không thể vô thanh vô tức xuất hiện đem hạt đậu vàng để lên bàn.

Là ai?

Đối phương là địch hay bạn?

Trước đây tiểu muội đã bị bang chủ Địa Đầu Xà Đại Mạc bang phát hiện thân có linh căn, muốn mượn linh căn chi thân của tiểu muội tu hành tà pháp, đã trực tiếp phái người đưa bạc tới, xưng tiền này gọi - Tiền mua mạng- , tiểu muội không theo, thuộc hạ có tu vi mang theo, nhất thời mạnh tay, đánh chết tiểu muội, mình thấy thế nhào tới, cũng bị đánh chết.

Về sau mình nhiều lần luân hồi, không ngừng sưu tập tin tức, biết được hai tin tức quan trọng, phó bang chủ Đại Mạc bang đối với chức vị bang chủ ngấp nghé đã lâu, Sát Lang bang đối thủ một mất một còn của Đại Mạc bang một mực đỏ mắt đối với địa bàn của Đại Mạc bang.

Tái dẫn được đến hai đại bang phái sống mái với nhau, phó bang chủ thừa dịp loạn giết chết bang chủ, trở thành tân bang chủ Đại Mạc bang không có ai biết thân tiểu muội hắn có linh căn, lúc này mới giúp tiểu muội tránh thoát một kiếp này.

Đường Truyền Võ hô:

- Không biết là vị đại sư nào viện trợ hai huynh muội chúng ta, thỉnh cầu đại sư lưu lại danh hào, chúng ta cũng làm tốt lập trường của bản thân, đáp tạ ân tình của đại sư.

Không có bát kỳ trả lời nào.

Chờ giây lát, Đường Truyền Võ lại hô một lần, vẫn là không có đáp lại.

- Chẳng lẽ lại là tiền mua mạng?

Đường Truyền Võ đoán không được thái độ của đối phương, điều này khiến cho hắn vô cùng thấp thỏm.

- Ngược lại là muốn xem người cho hạt đậu vàng có lai lịch gì!

Hắn từ thớt cầm lấy dao phay, nhắm ngay trái tim bỗng nhiên đâm một nhát...

Lục Dương lưu lại hạt đậu vàng về sau, về tới Khai Hoàng tự.

- Lão Lục ngươi đi làm chuyện gì mà cao hứng như vậy?

Mạnh Cảnh Chu buồn bực hỏi, tiểu tử này lén lén lút lút đi theo Đường Xảo Xảo, làm sao lúc trở về biểu hiện vui vẻ như vậy.

Lục Dương mỉm cười, hừ một tiếng rồi nói:

- Đi làm xong chuyện tốt, Phật Môn không phải chú ý người tốt có hảo báo sao, cái này gọi làm việc thiện tích đức. . .

Lời còn chưa dứt, mắt của Lục Dương tối sầm lại, chỉ nghe thấy vị khách hành hương thứ nhất hướng Đoạn Trần đại sư tố khổ, khóc sướt mướt.

- Đại sư, rất nhiều năm trước vị hôn phu của ta tại đêm tân hôn, cùng nha hoàn của ta bỏ trốn. . .

Lục Dương:

- ...

Đây chính là người tốt có hảo báo sao?

Tốt như vậy nhưng quả nhiên thời gian lại đảo lưu rồi?

Người sử dụng Tuế Nguyệt đạo quả lại là đụng phải chuyện gì sao?
Bình Luận (0)
Comment