Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 1516 - Chương 1516 - Nữ Đầu Bếp

Chương 1516 - Nữ đầu bếp
Chương 1516 - Nữ đầu bếp

Muốn nói bây giờ tồn tại chói mắt nhất Phật quốc, không ai qua được hướng tới Phật pháp, trong lòng còn có thiện niệm, Mạnh Quân Tử vừa mới gia nhập Phật quốc.

Mạnh Quân Tử vì bắt giáo chúng Vô Tình giáo, tại Phật quốc đại hiển thần uy, uy phong lẫm liệt, hiện tại Phật quốc cho dù là thông tin không tiện lợi, tin tức vẫn như cũ lấy tốc độ cực nhanh truyền khắp Phật quốc.

So sánh việc Lục Dương cùng với Mạnh Cảnh Chu tham gia Mộc Phật tiết ở Khai Hoàng thành, bất quá chỉ là lưu truyền tin tức tại ở giữa vài toà thành trì mà thôi, không chút nào thu hút.

Mạnh Quân Tử càng nghĩ càng thấy được Vân Chi tiểu sư đệ là người tài năng dễ uốn nắn, tới Phật quốc một chuyến liền có thể cung cấp cho mình cơ hội tốt như vậy.

- Nếu không phải Vân Chi đạo hữu cực kỳ chăm sóc, nói cái gì đều muốn đem hắn kéo vào Mạnh gia chúng ta.

- Được rồi, không muốn những thứ này.

Mạnh Quân Tử lắc lắc đầu, đem phiền não không vui vãi ra, phải thật tốt hưởng thụ sinh hoạt ở Phật quốc.

- Vậy thì Tiểu Minh ngươi tiếp đến bận bịu, ta tiếp tục đi bắt người.

Mạnh Quân Tử rất thích cảm giác được người quỳ bái, tương đương nhất thời xúc động.

Lần trước có loại đãi ngộ này, vẫn là thời điểm chinh chiến thiên hạ vào mười vạn năm trước.

Minh Ngữ đại sư đã nhìn ra, Mạnh Quân Tử là thật sự một lòng nhào vào bắt người của Vô Tình giáo thuận tiện cho việc hiển thánh trên đó.

Dạng này cũng tốt, đừng luôn cứ đợi ở chùa Tây Thiên chúng ta, miễn cho nhìn ra chùa Tây Thiên chân chính ỷ vào, vô duyên vô cớ sinh ra nhiễu loạn.

Thiên Vương thành, một trong mười hai toà thành lớn đỉnh cấp tại Phật quốc, trụ trì chùa Thiên Vương càng là người có tu vi Độ Kiếp trung kỳ, Phật pháp cao thâm, thực lực phi phàm.

Mây đen kéo đến thành, mưa rào xối xả, Mạnh Quân Tử đi vào Thiên Vương thành, dạo bước ở trong mưa, giọt mưa không chạm đến, hồi tưởng đến ký ức đạt được nhờ việc sưu hồn .

Từ khi Bất Ngữ đạo nhân đột phá Độ Kiếp kỳ, sau khi bắt lấy một vị Phó giáo chủ Vô Tình giáo, Đại Hạ liền trắng trợn bắt Vô Tình giáo, đến mức tầng dưới bên trong Vô Tình giáo toàn quân bị diệt, chỉ còn lại cao tầng kéo dài chút hơi tàn.

Vô Tình giáo lo lắng bị Đại Hạ một mẻ hốt gọn, cao tầng ở giữa cũng áp dụng phương thức liên lạc đơn hướng, từ Giáo chủ hướng Phó giáo chủ ra lệnh, Phó giáo chủ hướng trưởng lão ra lệnh.

Bất quá ngẫu nhiên cũng có trưởng lão ở giữa bởi vì đủ loại nguyên nhân tự mình giao lưu.

Mạnh Quân Tử từ trong trí nhớ của trưởng lão Vô Tình giáo bị bắt trước đó, biết được Thiên Vương thành ẩn giấu đi một trưởng lão Vô Tình giáo.

- Vậy chọn nơi này đi.

Mạnh Quân Tử ngoặt vào cái hẻm nhỏ, chỗ sâu trong ngõ nhỏ có một tiểu điếm rách rưới, tiểu điếm kể cả tên tiệm cũng không có.

Căn cứ theo kinh nghiệm tìm kiếm thức ăn ngon của Mạnh Quân Tử, càng là loại địa phương vắng vẻ này, loại tiểu điếm rách rưới này, thường thường mới có mỹ thực kinh động như gặp thiên nhân.

Mạnh Quân Tử cùng với mấy vị lão tổ Độ Kiếp Mạnh gia truyền âm:

- Các ngươi chờ một lúc đem người bức đến ta chỗ này, sự tình phía sau cũng không cần quản.

- Rõ!

Mấy vị lão tổ Độ Kiếp Mạnh gia cùng nhau truyền âm trả lời.

Mạnh Quân Tử mỉm cười đi vào tiểu điếm, khác biệt so với tiểu điếm bẩn thỉu nhìn từ bên ngoài, bên trong tiểu điếm sạch sẽ gọn gàng, cho người một loại cảm giác thư thái.

Hắn ở trong tiệm nhìn một vòng, cũng không có nhìn thấy thực đơn, điều này khiến hắn càng phát ra chắc chắn ông chủ của cửa hàng này nhất định là cao nhân.

- Lão bản, nơi này của các ngươi có món gì đặc sắc?

Mạnh Quân Tử hướng về phía sau bếp hô.

Nghe được có khách, nữ đầu bếp mặc váy màu xám vén rèm cửa lên, cầm cái nồi từ sau bếp đi ra. Mạnh Quân Tử nhìn thấy nữ đầu bếp, sửng sốt một chút.

Nữ đầu bếp ngũ quan tinh xảo, phảng phất đại sư tinh điêu tế trác, xinh đẹp đến mức khiến cho người ta ngạt thở.

Mạnh Quân Tử thầm giật mình, một nơi nhỏ như này lại có nữ đầu bếp xinh đẹp như thế, xem như danh xưng thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Truy Nguyệt của mười vạn năm trước, so sánh với vị nữ đầu bếp này đều kém một bậc, chỉ có Vân Chi có thể so sánh cùng với nàng.

Mà lại cùng Vân Chi cho người cảm giác cũng kém không nhiều, thần sắc lạnh lùng, một bộ dáng vẻ người sống chớ quấy rầy. Mạnh Quân Tử cười thầm trong lòng, tại trước mặt vị nữ đầu bếp mỹ mạo này hiển thánh trước mặt người khác cũng tốt.

- Lão bản, ngươi nơi này có thực đơn không?

- Không có, ta làm đồ ăn ngẫu nhiên, ngươi có muốn ăn hay không?

Đối mặt khách nhân hiếm có, nữ đầu bếp không có một tia nhiệt tình, lạnh như băng, cách biệt người ở ngoài ngàn dặm.

- Vậy thì cho ta đến một phần.

Mạnh Quân Tử cũng không thèm để ý đến thái độ của vị nữ đầu bếp này.

- Được.

Nữ đầu bếp không nói gì nhiều, quay người đi vào sau bếp, rất nhanh liền truyền đến âm thanh loảng xoảng bang thái thịt. Không bao lâu, sau bếp truyền đến mùi thơm, nữ đầu bếp bưng một bàn cháo cùng với một chén cơm đi ra.

Mùi thơm chính là từ món cháo này bay tới.

Mạnh Quân Tử sống lưng có chút thẳng tắp, biểu thị sự tôn trọng đối với thức ăn ngon, hắn nếm qua rất nhiều cháo, hương vị cháo hắn đã ngửi thấy cũng không bằng mùi thơm của bàn cháo này .

Mạnh Quân Tử nếm một thìa cháo, sắc mặt một đắng, một ngụm phun ra.

- Làm sao mặn như thế, ngươi thả bao nhiêu muối vào!?

Mạnh Quân Tử sống mười vạn năm, chưa từng ăn qua món ăn khó ăn như vậy!
Bình Luận (0)
Comment