Mạnh Cảnh Chu hô to:
- Bất Hủ tiên nhân Lý Cẩu Đản ở trên...
Man Cốt hô to:
- Bất Hủ tiên nhân Gia Luật Tát Lạt Đức ở trên...
Hiển nhiên, tên lưu lại cho Bất Hủ tiên nhân đã rất ít.
Sau khi ba người kêu gọi, Bất Hủ tiên nhân cũng không hạ xuống tiên tích, phục sinh chính mình.
- Được rồi, lần này phía trên bảo ta tuyên bố nhiệm vụ cho các ngươi, ta đã đều tuyên bố, các ngươi thu thập một chút đồ vật, tự mình nghĩ biện pháp tiến vào Vấn Đạo tông đi.
- Vâng.
Trở lại quán đồ nướng, Lan Đình đã ngồi ở đại sảnh chờ ba người, Lục Dương đổi một chút nội dung nói cho Lan Đình, sau khi nói chuyện đơn giản, kể ra nhiệm vụ mà Đường Vân Sinh giao cho bọn hắn, ánh mắt Lan Đình nhìn ba người là lạ.
Chỉ sợ Bất Hủ giáo sớm muộn gì cũng sẽ xong đời.
- Nếu các ngươi đã muốn rời đi, tiểu nữ tử cũng nên quay về tiên cung bàn giao nhiệm vụ, hơn mười ngày ở chung rất vui sướng, đa tạ ba vị tương trợ, mặc dù tiểu nữ tử cũng không gia nhập Ma Giáo, nhưng trợ giúp các ngươi chém giết Đà chủ cũng là một công lớn, có thể nhận được không ít điểm cống hiến.
Lan Đình mỉm cười ngọt ngào nói, không nở cáo biệt.
Một chữ ‘Duyên’ này thật sự kỳ diệu, nàng trước đây giúp Lục Dương giết Hổ chỉ là đi ra ngoài trợ giúp cho người trong Tiên Môn, nàng còn mang theo nhiệm vụ ẩn núp vào Ma giáo, ai nghĩ tới đến cuối cùng, nàng có nhiệm vụ lại không thể gia nhập Ma Giáo, ngược lại là ba người Lục Dương ngay từ đầu không biết rõ có Ma giáo thế mà gia nhập Ma giáo.
Bây giờ Đường Vân Sinh còn đang ở bên trong quận, nếu giữa bọn hắn có thời gian tiếp xúc quá dài, có khả năng bị Đường Vân Sinh phát hiện, sẽ xảy ra sự cố.
- Giang hồ đường xa, hữu duyên gặp lại.
- Gặp lại!
- Bảo trọng!
Tiễn biệt Lan Đình, ba người bắt đầu thu thập vật liệu, Mạnh Cảnh Chu đột nhiên nhớ tới:
- Ngựa của chúng ta đâu?
Ngựa già rất may mắn, bị tìm được trước khi ước định chung thân với ngựa cái nhỏ màu nâu, Mạnh Cảnh Chu giao tiền, dẫn ngựa già đi theo xe ngựa.
- Không không không, để ở chuồng ngựa không cần nhiều như vậy.
Gã sai vặt chuồng ngựa chạy nhanh ra cản đường.
- Tiền đồ ăn đâu, các ngươi không muốn sao?
Mạnh Cảnh Chu nghi hoặc, ngựa già đã sớm đã ăn xong đồ ăn tinh phẩm hắn mang tới, hắn còn tưởng rằng ngựa già đói khát khó nhịn bắt đầu ăn đồ ăn phổ thông.
Gã sai vặt lắc đầu:
- Ngựa của ngài cái gì cũng không ăn.
- Sao?
Mạnh Cảnh Chu không rõ ràng cho lắm, hắn sờ lông bờm của ngựa già, hỏi.
- Ngươi tích cốc rồi?
Ngựa già phì mũi hí ra một hơi, không có trả lời.
Sao ngựa lại biết nói chuyện?
Mạnh Cảnh Chu hung dữ uy hiếp nói:
- Nếu ngươi không trả lời, rốt cuộc sẽ không có đồ ăn để ăn.
Một người một ngựa giằng co hồi lâu, ngựa già vẫn không trả lời, Mạnh Cảnh Chu thua trận, đoán ra một ít chuyện.
Hắn nói sao, trước đây rời nhà ra đi lại thuận lợi như thế, ngay cả muội muội hắn đều biết mình muốn rời nhà trốn đi, những người khác trong nhà khẳng định đều biết rõ, không có một người ngăn đón, chính là không lo lắng hắn xảy ra bất trắc.
Bài trừ ra khả năng mình không phải con ruột ra, vậy cũng chỉ có thể là bọn hắn biết mình rất an toàn.
Hiện tại đáp án rõ ràng, con ngựa kéo xe ngựa chính là bảo hộ lớn nhất.
Chính là không biết rõ tu vi của ngựa già, nhưng có thể bảo vệ mình, hẳn là tu vi không thấp.
Mạnh Cảnh Chu oán giận nói:
- Ngươi mạnh như vậy, trước đây làm sao không có ngăn đón đại sư tỷ lên xe ngựa?
Mạnh Cảnh Chu còn nhớ rõ trước đây hắn đần độn coi đại sư tỷ là thí sinh, để nàng lên xe, nói mình lấy được đề thi của khảo thí vào tông.
Mất mặt ném đến nhà bà ngoại.
Nếu như ngựa già có thể ngăn cản đại sư tỷ chẳng phải chẳng có chuyện gì rồi?
Ngựa già liếc xéo Mạnh Cảnh Chu, giống như là nhìn một kẻ đần.
...
Trước khi Lục Dương rời đi, đầu lên tiếng chào Vệ bộ, Vệ bộ đầu cũng không cảm thấy kinh ngạc về việc ba người Lục Dương rời đi.
Nào có tu tiên giả thật mở quán đồ nướng cả một đời, cũng chỉ đang muốn thử cảm giác mới lạ, chờ cảm giác mới lạ đi qua, cũng sẽ không mở nữ.
- Đáng tiếc, về sau nếm không đến đồ nướng ăn ngon như vậy nữa.
Vệ bộ đầu cảm khái nói.
- Ta còn trông cậy vào bắt người ở chỗ quán đồ nướng của các ngươi, giúp ta lên tới vị trí tổng bộ đầu.
Vệ bộ đầu thấy mình lại bắt thêm ba ma tu, có thể sẽ lên tới chức tổng bộ đầu.
- Các ngươi rời đi cũng tốt, quận Diên Giang này gần đây có thể sẽ không được thái bình.
- Có ý gì?
Vệ bộ đầu nhỏ giọng nói:
- Ngươi cũng không thể cho người khác đó.
- Ta hiểu được.
Vệ bộ đầu vẫn còn tin được phẩm cách của Lục Dương:
- Ngươi biết rõ Lý quận trưởng chứ, hiện tại có lời đồn, nói Lý quận trưởng vì thăng chức, cấu kết ma tu, đến tột cùng là tán tu ma đạo, hay là người trong ma giáo còn nói không chính xác, tu vi của đối phương khẳng định không thấp, bằng không thì cũng không có tư cách hợp tác với Lý quận trưởng.
- Phát hiện thi thể Lý quận trưởng trên Tùng Sơn, Phòng tổng bộ đầu suy đoán là ma tu cùng Lý quận trưởng phát sinh xung đột lợi ích, Lý quận trưởng tử vong, ma tu còn, nói rõ tu vi của ma tu còn cao hơn cả Lý quận trưởng, Lý quận trưởng chỉ cách Nguyên Anh kỳ một bước nhỏ, ngươi ngẫm lại xem tu vi của ma tu nên cao bao nhiêu.
Lục Dương rụt một cái cổ:
- Ma tu thật độc ác.
- Cho nên ta nói các ngươi rời đi là chuyện tốt, quận Diên Giang này nhìn như thái bình, thực tế không chừng có ma tu ẩn ở nơi nào đó, đang ở bên ngươi ta đây.
Lục Dương rất tán thành: - Xác thực.
...