Chương 1583: Diệp Tử Kim (1)
Chương 1583: Diệp Tử Kim (1)Chương 1583: Diệp Tử Kim (1)
"Không cách nào lĩnh ngộ được giáo huấn của Ưng Thiên Tiên tôn, thật sự hồ thẹn."
'Vẫn bối nghĩ ra một kế, ngủ say mấy trắm ngàn năm, dùng tàn hổn bám vào một tiểu tu sĩ mới sinh, chỉ điểm tu hành, mượn người này để vang danh thiên hạ. "
"Dù sao thọ nguyên của vẫn bối cũng có hạn, chỉ còn chưa đến hai ngàn năm, cũng không còn lưu luyễn gì, cho nên mới lựa chọn ngủ say trong bí cảnh này, chờ đợi tiểu tu sĩ hữu duyên tiển vào nội điện. "
"Không ngờ lại gặp được tiền bối ở đây."
Lục Dương: "... "
Mấy người thời Thượng Cổ các ngươi không có chuyện gì khác để làm sao, sao không học hỏi người khác một ElhiUIt Lục Dương lắc đầu, xem ra thời Thượng Cổ cũng không có gì đáng để học hỏi, ngay cả Thượng Cổ ngũ tiên cũng suốt ngày lông bông.
"Ta vì nhân quả mà đến, cần nhập vào thân thể tiểu bối này để hóa giải nhân quả, tiểu bối này tuy tư chất bình thường, nhưng tâm tính lại là thượng thừa, tương lai tất thành đại nghiệp, ngươi ở lại đây, chứng kiến ta nhập vào thân thể tiểu bối này. "
Lục Dương nghe Bất Hủ tiên tử nói, Thiên Khung Thánh Chủ này là người tốt, rất lương thiện.
Lục Dương cũng cảm thấy Tâm Định là một người có thể đào tạo, chùa Tây Thiên có mắt như mù, mãi không nhận ra, một người tài giỏi như vậy nếu được bồi dưỡng tốt, nhất định sẽ đạt được thành tựu không thấp. Mình giúp chùa Tây Thiên bổi dưỡng người mới, chùa Tây Thiên phải cảm ơn mình mới đúng.
"Đa tạ tiền bối!"
Thiên Khung Thánh Chủ mừng rỡ, hắn cần chính là người như Tâm Định, tư chât quá tôt cũng không phải chuyện tốt.
Hơn nữa được Đậu Hũ Thiên Tôn đánh giá cao như vậy, chắc chăn là không sai.
"Trước đó, ngươi cứ ở lại bí cảnh chờ ta." "Vâng!"
Thấy mọi chuyện đã xong, Lục Dương trở về tiểu thể giới Thanh Phong kiểm, trả thân thể lại cho Tâm Định. Vũ U Lan sững sờ tại chỗ, tâm trạng lâu không thể bình tĩnh.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, Tâm Định đổi mặt với Thiên Khung Thánh Chủ không hề sợ hãi, còn dùng tiếng Thượng Cổ nói chuyện với Thiên Khung Thánh Chủ, mặc dù nàng không hiểu hai người nói gì, nhưng nhìn Thiên Khung Thánh Chủ cung kính bái lạy Tâm Định, thân phận của Tâm Định có lẽ còn khủng bố hơn nàng tưởng tượng rất nhiều!
Quả nhiên là nam nhân mà ta nhìn trúng.
Tâm Định hoàn hồn, hắn cũng không hiểu Đậu Hũ Thiên Tôn nói gì, nhưng nhìn thấy thái độ cung kính của Thiên Khung Thánh Chủ đối với Đậu Hũ Thiên Tôn, liền biết những gì Đậu Hũ Thiên Tôn nói trước đó đều là - thật, tu sĩ Độ Kiếp kỳ trước mặt hắn chỉ là tiểu bối.
Điều này khiến hắn càng thêm kiên định không thể để lộ chuyện của Đậu Hũ Thiên Tôn, nếu không sẽ rước họa vào thân cho chùa Tây Thiên.
"Vũ thí chủ, chúng ta đi thôi. "
Lục Dương không cho Tâm Định lựa chọn truyền thừa, dù sao có Thiên Khung Thánh Chủ ở đây, truyền thừa của bí cảnh cuối cùng cũng thuộc về Tâm Định.
Mặc dù trong Cổ cảnh có người may mắn tìm được Thượng Cổ Trúc Cơ thảo, đột phá Trúc Cơ kỳ, hô phong hoán vũ, chiêu mộ người khác, tạm thời xây dựng thể lực nhỏ cướp đoạt tài nguyên.
Cũng có kẻ vô danh Luyện Khí đại viên mãn nghịch tập đánh bại tu sĩ Trúc Cơ kỳ, danh tiêng vang xa. Cũng có chuyện nữ tu bị tu sĩ thánh địa hạ dược, nam tu thầy chuyện bất bình ra tay tương trợ, cùng nữ tu trải qua một phen mây mưa, sau đó nam tu áy náy, nữ tu lại nói chỉ là ngoài ý muốn nhưng trong lòng đã nảy sinh tình cảm.
Cũng có chuyện tu sĩ thánh địa vì tranh giành vị trí người thừa kế mà âm thẩm đấu đá lẫn nhau. Nhưng những chuyện này đều không liên quan gì đền Tâm Định và Vũ U Lan.
Để tránh bị người khác chú ý khi rời khỏi Cổ cảnh trước, hai người đã ở trong nội điện ba ngày, không đi đầu cả.
Thật ra chủ yếu là Tâm Định sợ bị người khác chú ý, Vũ U Lan là Thánh nữ thì không sợ điều tiếng, nàng ở lại nội điện là vì muốn ở bên cạnh Tâm Định.
Xích Tiêu Cổ cảnh đóng lại, mọi người tự động bị đưa ra ngoài.
"Mọi người thu hoạch thế nào?" Trí Không thầy mọi người đi ra, tò mò hỏi thăm thu hoạch của bọn họ.
"Ta chỉ tìm được một gốc Thượng Cổ Trúc Cơ thảo. " Tâm Trầm lầy ra một gốc Trúc Cơ thảo, đây là thứ hẳn tìm được vào lúc sắp kết thúc ngày thứ ba.
"Tìm được Trúc Cơ thảo đã là rất tốt rồi, nhận lấy đi." Trí Không an ủi. "Ta không tìm được Trúc Cơ thảo, nhưng lúc độ hóa u hồn lại nhặt được một khôi u hổn tỉnh."
"Khối u hổn tỉnh này phẩm chất không tệ, có thể đổi được hai viên Trúc Cơ Đan."
"Ta tìm được một gốc. "
"Ta tìm được hai gốc. "
"Ta tìm được sáu cây. " Vị võ tăng. Luyện Khí đại viên mãn kia lên tiếng, sau đó còn khiêu khích nhìn Tâm Định một cái, hắn chính là người lúc trước đã dạy dô vị võ tăng mới gia nhập về truyền thống của Võ Tăng viện.
"Tìm được tận sáu gốc!" "Lợi hại thật!"
Bên phía Võ Tăng viện vang lên tiếng kinh hô ngưỡng mộ.
“Tâm Định sư đệ, còn đệ thì sao?" Tên võ tăng kia như thuận miệng hỏi một câu, hẳn ở trong Cổ cảnh lâu như vậy mà không hề gặp Tâm Định, đoán chắc là tiểu tử này sợ hãi trổn đi, không dám đi tìm Trúc Cơ thảo.
Tâm Định do dự một chút, luôn cảm thầy vị sư huynh này có ý khiêu khích mình, nhưng lại không giống lắm.