Chương 1602: Đi qua phật, hiện tại phật cù...
Chương 1602: Đi qua phật, hiện tại phật cù...Chương 1602: Đi qua phật, hiện tại phật cù...
Nếu kẻ đứng sau màn biết được sự tồn tại của Lý sư đệ, hắn nhất định sẽ bất chấp tất cả để giết hắn!
- Lục Dương tiểu hữu hỏi đến Đường Truyền Võ, xem ra đã gặp qua hắn rồi? - Ta đã gặp, kẻ đứng sau màn cũng ra tay, nhưng hắn không trực tiếp ra tay, manh mối để lại không nhiều.
- Là như vậy sao.
Tuế Nguyệt Tiên có chút tiếc nuối, kẻ đứng sau màn thật sự quá cẩn thận. Đúng lúc này, bên ngoài Đại Hùng Bảo Điện vang lên tiếng gõ cửa. - Tiểu sư đệ, ngươi ở bên trong sao? - Ai vậy?! Tuế Nguyệt Tiên giật mình.
- Ấy, chỉ là một tiểu nha đầu thôi mà.
Bất Hủ tiên tử xua tay, nói: - Tiểu Dương Tử, đi mỡ cửa đi.
Nhân lúc Lục Dương đi mở cửa, Bất Hủ tiên tử lặng lẽ truyền âm cho Tuế Nguyệt Tiên: - Này Tuế Nguyệt, ta hỏi ngươi, ngươi có từng nói tương lai là không thể xác định không?
Tuế Nguyệt Tiên ngẩn người, gật đâu: - Ta từng nói, sao vậy?
- Ta và Tiểu Dương Tử có thể đến Phật quốc là nhờ Niên Thú đưa đi. Trên đường đi, chúng ta đã đi vào Thời Gian Hồng Lưu, nhìn thấy quá khứ, cũng nhìn thấy một đoạn tương lai.
- Vậy ngươi nhìn thấy gì? Tuế Nguyệt Tiên lộ vẻ mặt kỳ quái. Hắn chưa từng thấy Bất Hủ có vẻ mặt khó xử như vậy.
- Ta nhìn thấy... là ta lưu luyến không rời mà từ biệt Tiểu Dương Tử, còn nói "Ta thật không nõ xa ngươi. Tuế Nguyệt Tiên lập tức sững sỡ.
- Cái gì?!
- Cho nên ta mới hỏi ngươi, tương lai mà ta nhìn thấy rốt cuộc có thể thay đổi hay không?
Tuế Nguyệt Tiên nghiêm mặt, ý thức được đây là chuyện cực kỳ hệ trọng: - Ngươi nhìn thấy tương lai lúc nào?
Lục Dương đẩy cửa Đại Hùng Bảo Điện, đứng ngoài cửa là một nữ hiệp mặc trường sam trắng, đầu đội mũ rộng vành bằng tre, bên ngoài phủ một lớp vải trắng che khuất khuôn mặt."d o c f u l l . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í"
Nữ hiệp nhìn thấy Lục Dương liên tháo mũ rộng vành xuống, lộ ra dung nhan tinh xảo. Chính là Đại sư tỷ.
- Đại sư tỷ, sao ngươi lại tới đây? Lục Dương mừng rõ. Hắn nhớ rõ mình chưa từng gọi Đại sư tỷ đến đây. - Là Nhị sư huynh của ngươi dùng giấy truyền âm liên lạc với ta, nói chùa Tây Thiên xảy ra chuyện.
Lục Dương cứ tưởng mọi chuyện đều nằm trong tâm kiểm soát của mình, sự thật đúng là như vậy, nhưng hiển nhiên Diệp Tử Kim không nghĩ như vậy.
- Giấy truyền âm? Lục Dương nhớ lại, lúc ở Yêu Vực, Tam sư tỷ cũng dùng giấy truyền âm để liên lạc với Đại sư tỷ, xem ra Nhị sư huynh cũng có.
- Vậy sao ta không có?
- Ta lo lắng cho an nguy của Nhị sư đệ và Tam sư muội nên mới cho bọn họ giấy truyền âm, ngươi đương nhiên không cần loại vật này.
Vân Chi đánh giá tiểu sư đệ đã mấy tháng không gặp, khóe môi khẽ nhếch lên thành nụ cười hiếm thấy. - Sau khi ngươi bị Niên Thú đưa đi, Mộng Mộng rất lo lắng cho ngươi. Xem ra ngươi ở Phật quốc sống cũng không tệ, ngay cả tiên khu cũng đã ngưng tụ. Lục Dương gãi đầu, cười ngượng ngùng: - Chỉ là chút mưu mẹo thôi. Đại sư tỷ mau vào trong đi, tiên tử và Tuế Nguyệt Tiên tiền bối đều ở bên trong.
- A, ngươi còn tìm được cả Tuế Nguyệt Tiên tiền bối sao? Vân Chi thầm nghĩ, tiểu sư đệ này thật sự không khiến người khác bót lo được mà. Đi ra ngoài gặp chuyện øì cũng tự mình giải quyết được, hơn nữa còn nhặt được kỷ ngộ. - Vân nha đầu, mau vào đây, ta giới thiệu cho ngươi, pho tượng Phật phát sáng này chính là Tuế Nguyệt Tiên.
Bất Hủ tiên tử vỗ vai Tuế Nguyệt Tiên, nói.
- Văn bối Vân Chỉ bái kiến Tuế Nguyệt Tiên tiên bối. - Bất Hủ, vị này rốt cuộc là... Tuế Nguyệt Tiên lần đầu tiên gặp Vân Chi đã cảm thấy nàng không đơn giản, nhưng lại không nói rõ được là chỗ nào.
Hơn nữa, cái tên Vân Chi này hình như hắn đã từng nghe Minh Ngữ nhắc đến, là tông chủ chân chính của Vấn Đạo Tông.
Bất Hủ tiên tử đắc ý đứng giữa Lục Dương và Vân Chi, chỉ vào mình: - Ta là người mạnh nhất Thượng Cổ.
Sau đó lại chỉ vào Vân Chi: - Vân nha đầu là người mạnh nhất đương thời. - Còn Tiểu Dương Tử là người mạnh nhất tương lai. Bất Hủ tiên tử ôm hai người vào lòng, cười vui vẻ: - Ba người chúng ta, chính là ba tu sĩ mạnh nhất quá khứ, hiện tại và tương lai!
- Phật môn chúng ta có quá khứ Phật, hiện tại Phật và tương lai Phật, Tuế Nguyệt, ngươi quay về Phật môn đi, chúng ta ba người cộng lại thành một thể.
- Người mạnh nhất đương thời? Tuế Nguyệt Tiên giật mình. Bất Hủ là người rất kén chọn, có thể được nàng đánh giá cao như vậy thì chắc chắn không phải người thường.
Nhưng mà, nghĩ đến Lục Dương tiểu hữu được đánh giá là - người mạnh nhất tương lai- , hắn lại cảm thấy cái danh hiệu - người mạnh nhất đương thời- này có chút...
- Sao nào, ngươi không tin? Không tin thì tỷ thí với nàng một trận đi? Bất Hủ tiên tử lập tức nói. Tuế Nguyệt Tiên thật sự không tin. Nếu không phải giữa đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn đã là người đầu tiên thành tiên. Hơn nữa, hắn còn nắm giữ đạo quả Thời Gian thần bí khó lường, ngoại trừ Bất Hủ tiên tử ra, hắn thật sự chưa từng sợ aI.
- Vậy thì thử một chút! Sau khi ngưng tụ tiên khu, hắn vẫn chưa có cơ hội nào để động thủ, nhần cơ hội này thử sức một chút cũng tốt! Vân Chi và Tuế Nguyệt Tiên đứng đối diện nhau, khí thế bức người. Tuế Nguyệt Tiên vận dụng đạo quả Thời Gian để nhìn thấu mọi khả năng trong tương lai!
- Xin tiền bối chỉ giáo. Vân Chi thản nhiên nói.
- Khoan đã.
Trước khi khai chiến, Tuế Nguyệt Tiên đột nhiên lên tiếng: - Bất Hủ, vừa rồi nØươi nói Øì cơ?
- Tỷ thí với nàng một trận? - Câu trên nữa. - Sao nào, ngươi không tin? - Ta tin.