Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 176 - Chương 176: Bất Hủ Tiên Tử Thức Tỉnh

Chương 176: Bất Hủ tiên tử thức tỉnh Chương 176: Bất Hủ tiên tử thức tỉnh

Tam trưởng lão vừa nhìn thấy Vân Chi đã triển khai tư thế, trực tiếp chiến đấu, kết quả giống như Nhị trưởng lão, bị một chưởng đánh bay.

- Tâm ma thật lợi hại.

Tứ trưởng lão, Ngũ trưởng lão... Bát trưởng lão, đám trưởng lão từng người nếm thử, đều bị Vân Chi đánh bại.

Bất Ngữ đạo nhân đầu óc mơ hồ đi tới cửa động, nhìn thấy Vân Chi bừng tỉnh đại ngộ, đây không phải tâm ma, rõ ràng là tiểu Vân tự mình canh giữ ở cửa ra vào.

- Tiểu Vân?

Bất Ngữ đạo nhân thử kêu một tiếng.

Vân Chi mặt không thay đổi trả lời:

- Ta là tâm ma.

Dứt lời, không cho sư phụ cơ hội phản ứng, một chưởng đánh bay hắn, quay người rời khỏi động phủ.

Dám nghĩ mình là tâm ma, đi lên liền công kích, còn muốn đi ra? Thành thành thật thật thiền định ba ngày đi.

...

Lục Dương chậm rãi mở mắt, cảm thấy thân thể có một dòng nước ấm, mình bây giờ cách đột phá chỉ có một bước nhỏ.

Lúc này Vân Chi đã trở về ngồi ở chỗ cũ, Lục Dương nhìn thấy Vân Chi ngồi ở đối diện, không biết rõ có phải là ảo giác hay không, luôn cảm thấy đại sư tỷ giống như có chút cao hứng.

- Đại sư tỷ, có chuyện gì cao hứng sao?

- Không có.

Vân Chi dùng ngữ khí lạnh lùng đáp lại như trước.

- Nhiệm vụ ngươi làm nội ứng, Đái Bất Phàm nên cho ngươi một vài điểm cống hiến?

Vân Chi hỏi sau bữa ăn.

- Đúng vậy, có không ít.

Lục Dương mừng nói, điểm cống hiến của hắn là nhiều nhất trong đám người cùng cảnh giới.

- Ba ngày sau, tông môn sẽ cử hành một phiên chợ, đại đa số người đều sẽ tham gia, nếu ngươi có hứng thú, có thể đi dạo chơi, nói không chừng có thể gặp được vật mình ngưỡng mộ trong lòng.

Lục Dương gật đầu, hắn đã sớm nghe nói hội trao đổi vật phẩm ở bên trong tông môn lấy hình thức phiên chợ tổ chức. Trước đây Vân Chi vì để cho Lục Dương chuyên tâm tu hành, không cho hắn tham gia loại phiên chợ này.

Bây giờ Lục Dương đã Trúc Cơ, tu hành có chút thành tựu, không cần nhúng tay quá nhiều.

Vấn Đạo tông cách mỗi ba tháng đều sẽ tổ chức một phiên chợ, lấy vật đổi vật, lấy điểm cống hiến mua sắm, sống phóng túng, không gì không có.

Các đệ tử Vấn Đạo tông tiến về trời nam biển bắc chấp hành nhiệm vụ, kiểu gì cũng sẽ nhìn thấy một chút đặc sản nơi đó, gặp được những thứ mới lạ, sau khi bọn hắn lấy được, có lựa chọn để mình dùng, có lựa chọn cầm tới phiên chợ đổi thành vật liệu mình cần.

- Còn có, sư phụ đang an tâm nhập định, mấy ngày kế tiếp ngươi đừng đi sư phụ nơi đó.

Vân Chi dặn dò.

Lục Dương không rõ ràng cho lắm, hắn lúc đầu cũng không có tính toán đi xem sư phụ, dù sao ba ngày sau sư phụ khẳng định sẽ ra ngoài.

- Nha.

Bất kể nói thế nào, nghe đại sư tỷ khẳng định không sai.

...

Ba ngày sau, phiên chợ đúng hạn cử hành, Vấn Đạo tông thiết lôi đài, để nhóm đệ tử tùy ý đấu pháp.

Lôi đài do nham thạch chất liệu đặc thù chế tạo, không thể phá vỡ, bên ngoài còn có trận pháp bao phủ, bảo đảm dư âm trong chiến đấu sẽ không ảnh hưởng đến người xem chiến.

Lúc này, chiến đấu trên lôi đài là hai vị sư huynh Kim Đan kỳ, Kim Đan của hai người sung mãn không tì vết, tự nhiên mà thành, rõ ràng là thượng phẩm Kim Đan ngoại giới mong mà không được.

- Toái Nguyệt Trảm!

Sư huynh Kim Đan kỳ hét lớn một tiếng, đao bản rộng như nửa vầng trăng, lấy man lực dẫn động, chẻ dọc xuống, Lục Dương nhìn mà khóe mắt nhảy dựng.

Nếu như Sở đà chủ trước đây có thực lực của vị sư huynh này, chỉ sợn bọn hắn đã lành ít dữ nhiều.

Một vị sư huynh Kim Đan kỳ khác không cam lòng yếu thế, toàn thân phát ra ánh sáng màu vàng, bên ngoài thân hiện ra một tầng màng mỏng màu vàng kim:

- Phật môn kim thân!

Một vị sư huynh khác không biết từ chỗ nào học được Phật môn kim thân, lại còn tiểu thành, cứ thế mà đỡ được một đao này.

Hai người thi triển đao pháp, pháp thuật xuất thần nhập hóa, hoán đổi tự nhiên, Lục Dương tập trung tinh thần nhìn xem, khó được có cơ hội nhìn thấy cường giả Kim Đan kỳ đỉnh cấp giao chiến.

Thật ra Lục Dương gặp qua chiến đấu tầng thứ cao hơn, đại năng tu tiên đối chiến tiên nhân.

Đáng tiếc là chưởng pháp của đại sư tỷ quá lăng lệ, Bất Hủ tiên tử vừa thức tỉnh không hề có lực chống đỡ, có thể nói là đơn phương nghiền ép, Lục Dương cái gì cũng không có học được.

- Bất Hủ tiên tử không đáng tin cậy.

Lục Dương thở dài, nếu hắn có thể học được một chiêu nửa thức của đại sư tỷ, còn không phải đi ngang cùng giai?

- Không đúng, đại sư tỷ giống như dạy qua ta Súc Địa Thành Thốn cùng Tam Muội Chân Hỏa.

- Tiểu tử, ta khuyên ngươi nói chuyện chú ý một chút! Cái gì gọi là ta không đáng tin cậy!

Giọng nói của một nữ tử vang lên từ trong lòng Lục Dương.

- Tiền bối, ngươi đã tỉnh?

Lục Dương kinh ngạc, Bất Hủ tiên tử ngủ mấy ngày, hiện tại rốt cục tỉnh ngủ?

- Kêu một tiếng tiền bối này coi như dễ chịu.

Bất Hủ tiên tử uể oải nói, Lục Dương cảm thấy nàng giống như đang duỗi người.

- Ta cho ngươi biết, hiện tại ta kém xa thời kỳ toàn thịnh, còn cần chậm rãi khôi phục, người gọi Vân Chi kia cũng chỉ là hiện tại mới có thể đánh bại ta, chờ ta khôi phục thực lực, ta chắp nàng một tay nàng đều không thắng được ta.

Bình Luận (0)
Comment