Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 177 - Chương 177: Để Ngươi Kiến Thức Một Chút Nhãn Lực Của Tiên Nhân (1)

Chương 177: Để ngươi kiến thức một chút nhãn lực của tiên nhân (1) Chương 177: Để ngươi kiến thức một chút nhãn lực của tiên nhân (1)

Bất Hủ tiên tử hung hãn nói, Hoàng Đậu Đậu nàng ở thời kỳ Thượng Cổ đã quát tháo phong vân, há có thể đánh không lại một tên tiểu bối?

Lục Dương nghĩ nghĩ, cảm thấy Bất Hủ tiên tử nói rất có lý:

- Ta sẽ chuyển lời cho đại sư tỷ, không sót một chữ.

- Đừng đừng đừng, có việc dễ thương lượng.

Ngữ khí của Bất Hủ tiên tử trong nháy mắt mềm xuống.

Lục Dương: - ... Tiền bối ngươi đến cùng quả thật không đáng tin?

Chính theo lý thuyết, trong cơ thể có hồn phách của một Tiên nhân thời Thượng Cổ, hẳn là thần cản giết thần phật cản giết phật, cơ duyên cuồn cuộn mà đến, thăng cấp như uống nước, vô địch cùng giai, vượt cấp chém giết, toàn diện không đáng kể.

Nhưng Bất Hủ tiên tử biểu hiện ra bộ dáng, luôn có loại cảm giác không đáng tin cậy, còn không bằng ôm chặt đùi của đại sư tỷ.

- A. Ngươi cho rằng ta là ai? Ta là Bất Hủ tiên tử Hoàng Đậu Đậu.

- Ta làm sao nhớ kỹ trước đó ngươi tự xưng bản tọa?

Lục Dương còn nhớ rõ Bất Hủ tiên tử không ai bì nổi trước đây.

Bất Hủ tiên tử trầm mặc một chút, một lần nữa nói:

- Bản tọa chính là Bất Hủ tiên tử Hoàng Đậu Đậu... Không được, tự xưng bản tọa quá láo.

Bất Hủ tiên tử giải thích.

- Chủ yếu là ta nghe người khác nói, tự xưng bản tọa sẽ có vẻ phi thường lợi hại, lúc ấy vừa tỉnh lại, đầu óc không rõ ràng, muốn thử một chút là cái dạng gì, hiện tại cảm thấy quá không quen, vẫn là tự xưng Ta đi.

Lục Dương hiếu kì: - Nghe ai nói?

- Độ Kiếp kỳ, Tiên Nhân đều có, thật vất vả tu hành đến cảnh giới cao nhất, mọi người có thể không động thủ liền không động thủ, nhưng không động thủ làm sao biết rõ ai mạnh ai yếu? Thế là có người mở đầu, nói chuyện càng phách lối, rất dễ dọa người.

- Sau đó mọi người cảm thấy phương pháp này không tệ, há miệng ngậm miệng chính là Bản tọa chính là theo ý trời mà sinh, người ngỗ nghịch bản tiên, trảm, ‘Phàm nhân an dám nghịch tiên’, ‘Trong cơ thể bản tọa ẩn chứa lực lượng cường đại, chớ có bức bách bản tọa mở ra phong ấn’ các loại.

- Ta ngẫm lại là ai mở đầu... Đúng rồi, là Ứng Thiên tiên.

- Lúc ấy cảm thấy phương thức nói chuyện của bọn hắn thật có ý tứ, cho nên đều cố gắng nhớ kỹ, tập hợp thành một quyển sách nhỏ, gọi « Tiên nhân trích lời », cũng không biết rõ hiện tại đã ném quyển sách này đến đâu rồi.

Lục Dương: - ...

Hắn cảm thấy mình đã tìm thấy nguyên nhân Bất Hủ tiên tử bị người đâm đao phía sau.

- Ta biểu hiện cho ngươi bản sự Tiên nhân một phen, miễn cho ngươi cho rằng ta hỗn đi lên.

Bất Hủ tiên tử cho rằng mình cần phải biểu hiện ra một chút lực lượng chân thực, để Lục Dương xem trọng mình một chút, cung kính mình thêm một chút.

- Đến đây, giao quyền khống chế thân thể cho ta, để ngươi thể nghiệm một lần cảm giác vượt cấp chiến đấu.

Nơi này là địa bàn của Vấn Đạo tông, Lục Dương cũng không lo lắng Bất Hủ tiên tử thừa cơ đoạt xá, chủ động nhường ra quyền khống chế thân thể.

Lúc này trên lôi đài không có một người, Bất Hủ tiên tử khống chế thân thể Lục Dương đến trên lôi đài, ôm quyền nói:

- Chư vị phụ lão hương thân, anh hùng hảo hán, ta hôm nay tu hành có chút cảm ngộ, không biết có vị sư huynh sư tỷ Kim Đan sơ kỳ nào đi lên thỉnh giáo một phen?

Bất Hủ tiên tử giải thích cho Lục Dương:

- Thiên kiêu từ Thượng Cổ đều như bây giờ, khiêu khích đám người, dựa vào một nắm đấm đánh ra uy danh hiển hách, để đặt vững cơ sở cho con đường vô địch của bản thân, hôm nay ta làm mẫu một lần cho ngươi, ngươi học cho tốt!

- Ta đến!

Một vị sư huynh đầu trọc nhảy lên đài, toàn thân trên dưới tản ra công đức kim quang.

Bất Hủ tiên tử hít một hơi khí lạnh, cực phẩm Kim Đan, công đức gia thân, La Hán phụ thể, Vô Lượng Kim Thân tiểu thành, nàng đánh với người ta?

- Đổi, đổi một người.

Vị sư huynh đầu trọc kia cũng không giận, cười ha hả nhảy xuống đài, một vị sư huynh nho tu khác nhảy lên đài.

Sư huynh Nho tu một thân trường bào màu xám, cầm trong tay trúc sách, mang theo ý cười ung dung không vội.

Bất Hủ tiên tử lại lần nữa cứng đờ, nho tu trời sinh, đại năng chúc phúc, miệng ngậm thiên hiến, cầm trong tay chí bảo, thế này thì làm sao đánh?

- Đổi lại một người!

Bất Hủ tiên tử cắn răng nói.

- Ta tới.

Nho tu sư huynh đi xuống lôi đàg, béo sư huynh thật thà lên đài.

Bất Hủ tiên tử liếc mắt đã nhìn ra, béo sư huynh đan thành ngũ khí, là thượng phẩm nhất, khí vận gia thân, huyết mạch hộ thể, công pháp càng đỉnh cấp, không có một chút lỗ thủng.

Bất Hủ tiên tử lúc này mới phát hiện, Kim Đan kỳ ở đây, đi ra một người nàng đều đánh không lại.

Bất Hủ tiên tử nghĩ rất tốt, Lục Dương do đại sư tỷ tự mình vun trồng, tố chất bản thân hắn nếu đặt ở thời kỳ Thượng Cổ đã là thiên kiêu tuyệt vô cận hữu, vượt cấp chiến đấu cũng không phải việc khó, nàng vừa hay nhờ vào đó đi lên lôi đài đánh ra danh tiếng.

Nàng phát hiện Lục Dương quả thật có thể vượt cấp chiến đấu ở thời kỳ Thượng Cổ, nhưng cái này không có nghĩa là hắn có thể vượt cấp chiến đấu ở trong Vấn Đạo tông.

Bình Luận (0)
Comment