Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 180 - Chương 180: Thượng Cổ Kỳ Văn (2)

Chương 180: Thượng Cổ kỳ văn (2) Chương 180: Thượng Cổ kỳ văn (2)

- Khi ta còn ở Độ Kiếp kỳ, ta gặp được địch nhân biết ngôn xuất pháp tùy, là kình địch của ta, quả nhiên là phi thường đáng sợ, quả thực là con cưng của thiên địa, nói cái gì đều có thể thực hiện, nói hắn không gì làm không được đều không đủ.

- Bất quá hắn mạnh tuy mạnh, cuối cùng đánh không lại ta.

Lục Dương chấn kinh, ngôn xuất pháp tùy, loại pháp thuật này nghe tên thôi đã cảm thấy rất khó đối phó, Bất Hủ tiên tử vậy mà có thể chiến thắng loại địch nhân này, thật sự đáng sợ.

Ngẫm lại đúng như thế, Bất Hủ tiên tử mặc dù không quá đáng tin cậy, nhưng thời kỳ Thượng Cổ sao mà loạn, thiên kiêu tranh đấu, đại năng tử đấu, đánh tới cuối cùng chỉ có năm người thành tiên, Bất Hủ tiên tử lấy được thắng lợi cuối cùng nhất ở trong loại tình huống này, có thể thấy được nàng là thiên tài bực nào.

- Ngươi làm như thế nào chiến thắng hắn?

- Ta lúc ấy đánh lén hắn, nhưng hắn dùng ngôn xuất pháp tùy bảo hộ mình quá tốt, không có chịu qua tổn thương nào, hô một câu đau chết mất, sau đó hắn liền chết.

Lục Dương: - ...

Đây là mẹ nó phế vật gì thế?

- Đáng tiếc theo người kia tử ong, truyền thừa về ngôn xuất pháp tùy cứ như vậy đoạn tuyệt.

Gặp Lục Dương lâm vào trong khiếp sợ, lòng tin Bất Hủ tiên tử tăng gấp bội:

- Ngoại trừ ứng đối pháp thuật, ta còn có thể dạy ngươi pháp thuật, nghe nói qua đại thần thông Súc Địa Thành Thốn không, cái này là pháp thuật không gian hiếm thấy, đặt ở thời kỳ Thượng Cổ, Kim Đan kỳ miễn cưỡng mới có thể học được, nhưng nếu ngươi được bản tiên chỉ đạo, hiện tại có thể học được.

- Súc Địa Thành Thốn?

Lục Dương mừng thầm, quá trình đại sư tỷ dạy bảo giảm bớt quá nhiều vật liệu, lần này có Tiên nhân dạy dỗ, khẳng định không có vấn đề.

Bất Hủ tiên tử gặp Lục Dương cảm thấy hứng thú về môn thần thông này, kiên nhẫn dạy bảo, giảng giải mười phần đúng chỗ mỗi trình tự của pháp thuật, Lục Dương lấy ra quyển ghi chú, một bên ậm ừ gật đầu một bên ghi chép, nghiễm nhiên là bộ dáng một học sinh chăm chỉ.

Sau một lúc lâu, Bất Hủ tiên tử lộ ra hai mắt vô thần, nhìn Lục Dương chui tới chui lui trong đất, súc địa lớn nhỏ biến, bản thân lâm vào tình trạng hoài nghi thật sâu về năng lực dạy học của mình.

Tình cảnh nào mà Bất Hủ tiên tử ta chưa từng thấy qua?

Nhưng tình cảnh này thật sự không có gặp qua.

Tin tức tốt là, tạo nghệ của Lục Dương về hai loại pháp thuật Súc Địa cùng Thành Thốn càng ngày càng thâm hậu, hắn đã có thể từ lúc đầu ba tấc, thu nhỏ còn một tấc, tốc độ thi pháp cũng gia tăng rõ rệt.

- Ta cũng không chỉ biết một loại pháp thuật không gian này!

Bất Hủ tiên tử thể hiện đầy đủ ra một vị Tiên nhân hẳn là có số lượng lớn pháp thuật dự trữ.

- Là cái gì?

- Đặt song song cùng Súc Địa Thành Thốn Chỉ Xích Thiên Nhai.

- Tu luyện thành Chỉ Xích Thiên Nhai, dù cự ly có xa xôi cỡ nào đều sẽ gần ngay trước mắt, phóng ra một bước đã có thể tới đích!

Chỉ Xích Thiên Nhai là pháp thuật càng khó nắm giữ hơn Súc Địa Thành Thốn, ngay từ đầu Bất Hủ tiên tử lo lắng Lục Dương học không được, đả kích lòng tin, không có ý định dạy.

Hiện tại nàng chỉ lo lắng Lục Dương học lệch.

- Chỉ Xích Thiên Nhai là một môn pháp thuật yêu cầu rất cao về lĩnh ngộ không gian, chưa từng học qua pháp thuật không gian khác đặt nền móng, rất khó học được pháp thuật này, ngươi có lòng tin học không?

Lục Dương nghĩ nghĩ, mình học xong Tịnh Y Chú, có thể triệu hoán quần áo sạch, là pháp thuật không gian điển hình.

Thế là Lục Dương gật đầu, Bất Hủ tiên tử bắt đầu dạy.

- Học tập Chỉ Xích Thiên Nhai, quá trình cơ bản nhất trí với Súc Địa Thành Thốn, đầu tiên cần đọc thuộc lòng chú văn, ngươi nghe kỹ...

Bất Hủ tiên tử niệm một đoạn cổ ngôn tối nghĩa khó hiểu, rất khó đọc thuộc lòng.

Nhưng lúc này Lục Dương đã mở ra tinh thần không gian, thần thức cường đại, không bao lâu đã học thượng cổ ngôn.

Bất Hủ tiên tử nhìn ra được, Lục Dương phi thường có thiên phú ở phương diện học tập pháp thuật.

- Tiếp đó trong đầu của ngươi phải có một bức địa đồ, rồi tưởng tượng một vị trí ở trong địa đồ, một bên nghĩ, một bên đọc thuộc lòng cổ văn.

- Khi tinh khí thần của ngươi hợp nhất, có thể dùng một ý niệm trong đầu truyền tống đến vị trí mục đích.

Bất Hủ tiên tử dặn dò:

- Bất quá ngươi phải chú ý, cự ly truyền tống có quan hệ đến tu vi, ngươi lần đầu nếm thử, không dễ lựa chọn cự ly quá xa.

Lục Dương dựa theo lời Bất Hủ tiên tử dạy bảo, bắt đầu nếm thử, trong lòng của hắn đồng thời mặc niệm cổ chú văn cùng tưởng tượng Thiên Môn phong, hét lớn một tiếng:

- Chỉ Xích Thiên Nhai.

Cái gì cũng không có phát sinh.

Bất Hủ tiên tử tiếp tục nói:

- Bước ra, Chỉ Xích Thiên Nhai có ý là đến mục đích gần trong gang tấc, chỉ có cách xa một bước, cho nên cần ngươi bước ra một bước.

Chỉ có bước ra, mới có thể biết rõ có thành công hay không.

Lục Dương phóng ra một bước, quang cảnh dưới chân biến hóa, trong lòng hắn và Bất Hủ tiên tử đồng thời vui mừng, thành công.

- Không đúng, nhìn dưới chân!

Bất Hủ tiên tử hét lớn.

Lục Dương cúi đầu, mồ hôi lạnh đều rơi xuống, phía dưới hắn là thâm uyên vạn trượng, sâu không thấy đáy.

Hắn quay đầu nhìn ra phía sau, phát hiện phía sau là một vách núi.

Cho nên tác dụng của Chỉ Xích Thiên Nhai là để cho mình đứng ở bên cạnh Thiên Nhai sao.

Lục Dương không có tâm tư mắng chửi, dưới chân hắn không có vật gì, là trạng thái treo trên bầu trời.

Hai cước hắn đi hai lần, rơi vào trong thâm uyên.

Bình Luận (0)
Comment