Lục Dương còn chú ý tới đằng sau trấn trưởng còn có một cái đuôi thô to, cái đuôi nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, dần dần tạo ra bụi đất, chỉ là tia sáng trong tổ từ quá mờ, thấy không rõ là cái đuôi của loại Yêu tộc nào.
Bên trong tổ từ cũng không đặt bất kỳ bài vị tổ tiên nào, ở giữa chỉ đặt một tượng Phật thân trần che nửa mắt, yêu diễm mà quỷ dị.
Trước tượng Phật có đặt ba bát nước sạch, hẳn là nước tổ từ có thể giải trừ Hắc Cẩu hóa mà quy tắc thứ nhất có nhắc đến.
Trấn trưởng cúi đầu, hơi kinh ngạc nhìn hai người xông tới:
- Hai người các ngươi quả nhiên không đơn giản, nhanh như vậy đã làm ra phán đoán, xem ra ta tự mình xuất mã giải quyết các ngươi là chính xác.
- Vất vả trấn trưởng tự bản thân xuất mã, nếu không ngươi vẫn là trở về đi!
Mạnh Cảnh Chu hoàn toàn miệng tiện như trước đây.
Trấn trưởng không cần phải nhiều lời nữa, lúc phi xa sắp rơi xuống đất, hắn đã chú ý tới một đoàn người Lục Dương, chỉ là Bất Ngữ đạo nhân tu vi cao nhất, lại rời khỏi tiểu trấn, hai người này lại là tiểu bối, tu vi thấp, cho nên trấn trưởng cũng không để ý tới bọn hắn.
Về sau trấn trưởng phát hiện bọn hắn lợi dụng quy tắc giải quyết tiểu nhị cửa hàng, mới coi trọng hai người hơn, ý thức được bọn hắn tựa hồ rất am hiểu lợi dụng quy tắc, là một tai hoạ ngầm.
Trấn trưởng muốn giải quyết hai người, nhưng hai người này sẽ không dễ dàng mắc lừa, thế là trấn trưởng lựa chọn tương kế tựu kế.
Hắn có thể biết được mọi chuyện phát sinh trong Bố Y trấn, hai người viết kế hoạch chạy trốn trên giấy cũng không gạt được ba con mắt của hắn.
Loại thiên tài này đều có cái bệnh là tự đại, cho rằng người nào đều tính toán không được bọn hắn, trấn trưởng lợi dụng cảm giác này trong lòng bọn hắn, mặc kệ cho bọn hắn nghĩ ra biện pháp rời đi, dung túng bọn hắn trêu đùa nha dịch, thẳng đến một khắc cuối cùng, trộm đi ngọc bội, để cho kế hoạch của hai người thất bại, sau đó giải quyết bọn hắn ở trong tổ từ.
Hai người này rất cẩn thận, ban đêm sẽ không rời đi khách sạn, trấn trưởng cố ý lộ ra sơ hở, dẫn xà xuất động.
Hiện tại, nên thu lưới.
Sắc mặt Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu đều rất khó coi, bọn hắn là người thông tuệ, một nháy mắt đã hiểu rõ hết thảy đều là âm mưu của trấn trưởng.
Chủ quan.
Trấn trưởng không cần phải nhiều lời, cái đuôi nhanh như thiểm điện, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu còn chưa kịp phản ứng, đã bị đánh bay, dán ở trên tường.
Cũng may căn cứ vào một quy tắc【 Tổ từ là an toàn 】này, hai người cũng không bị thương, nếu không, chỉ cần trúng một chiêu này, hai người đã phải tử vong.
Hai người bắt đầu lo lắng, lực lượng tốc độ của song phương chênh lệch quá lớn, dùng bất kỳ thủ đoạn nào đều không cách nào đền bù, đừng nói trấn trưởng là Bất Hủ chi thân, coi như trấn trưởng sẽ chết, bọn hắn cũng không cách nào làm đối phương bị thương.
Trấn trưởng biết rõ ở bên trong tổ từ sẽ không cách nào giết chết bọn hắn, như vậy thì trực tiếp đẩy hai người đi ra là được.
Bên ngoài tổ từ, hắn là vô địch.
Trấn trưởng dùng thân thể cao lớn phóng tới hai người, hai người thấy tình thế không ổn, không cần thương thảo đối sách, lẫn nhau ra chưởng, đánh bay đối phương, hai người lăn lộn, né tránh trấn trưởng phối hợp.
- Ngược lại là có chút bản sự.
Trấn trưởng cười lạnh, lại xem thường, loại thủ đoạn nhỏ này thì chỉ có thể thi triển một lần ở trước mặt hắn.
- Vây quanh đằng sau!
Lục Dương hét lớn, hình thể trấn trưởng quá mức to lớn, khó mà quay người ở bên trong tổ từ nhỏ hẹp.
Lúc trấn trưởng xoay người, chỉ thấy Mạnh Cảnh Chu giơ lên tượng Phật đập tới trấn trưởng.
【 Bên trong tổ từ, tượng Phật không cách nào hư hao 】.
Tượng Phật sẽ không hư hao là vũ khí tốt nhất.
- Là cái này?
Đối mặt tượng Phật dùng đá tảng điêu khắc, trấn trưởng không hề bị lay động.
Hắn đánh ra một quyền tới hai người, vượt qua tốc độ âm thanh, bên trong tổ từ nhỏ hẹp nổi lên một cơn gió lốc, đây là lực lượng to lớn cỡ nào.
Làm người thứ năm Hợp Thể kỳ, hắn lựa chọn trở thành trấn trưởng không phải là vì chơi, trong lúc ngủ say, thân thể của hắn xảy ra tình huống không tốt, giống như là nhục thân tử vong.
Sau khi hắn tỉnh dậy chỉ còn lại hồn thể, vì tranh đoạt cơ duyên bên trong đại thế, hắn đoạt xá trấn trưởng, cũng lợi dụng pháp môn tu hành thời Thượng Cổ, cải tạo thân thể của trấn trưởng thành bộ dáng này.
Đừng nhìn bộ dáng này xấu xí quái dị, thân là tu sĩ, lực lượng thắng qua hết thảy, bộ dáng này là trạng thái mạnh nhất của hắn, nhất định có thể triển lộ tài năng ở bên trong đại thế.
Một quyền này là không cách nào ngăn cản, Lục Dương trực tiếp bị dánh tung bay ra ngoài, hắn đánh ra hổ quyền phổ thông, bắt chước lão hổ, kịp thời điều chỉnh thân thể, nhẹ nhàng rơi xuống đất, hóa giải đại bộ phận lực lượng.
Mạnh Cảnh Chu ôm thật chặt tượng Phật, kết quả ngay cả người và tượng Phật cùng nhau bay ra khỏi tổ từ.
- Đừng để tượng Phật rơi xuống đất! Tượng Phật vỡ vụn, ngươi sẽ chết!
Lục Dương hô lớn.
Mạnh Cảnh Chu cũng ý thức được chỗ nguy hiểm, hắn hiện tại ôm không phải hi vọng thông ra ngoại giới, mà là một pháp bảo lúc nào cũng có thể sẽ nổ tung.
Mạnh Cảnh Chu hét lớn một tiếng, cơ bắp hở ra, làn da đỏ bừng, nổi gân xanh, hai chân đập mạnh mặt đất, hai cánh tay dùng sức, định trụ thân thể cùng tượng Phật, lúc này mới không có làm tượng Phật rơi xuống đất hủy đi.