Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 211 - Chương 211: Dám Nói Đoạt Xá Ở Trước Mặt Hoàng Đậu Đậu Ta? (1)

Chương 211: Dám nói đoạt xá ở trước mặt Hoàng Đậu Đậu ta? (1) Chương 211: Dám nói đoạt xá ở trước mặt Hoàng Đậu Đậu ta? (1)

- Tranh thủ thời gian trở lại tổ từ!

Lục Dương hô, hiện tại bọn hắn đều đang ở bên ngoài tổ từ, bị trấn trưởng đánh trúng một cái nhất định phải chết.

- Muốn vào đây?

Trấn trưởng cười lạnh, tổ từ chỉ có hai tầng lầu cao như vậy, trấn trưởng vừa hay ngăn ở cửa ra vào, có hắn ở đây, hai tiểu gia hỏa này căn bản không có khả năng tiến vào tổ từ.

- Liều mạng!

Lục Dương phóng tới trấn trưởng, hắn có bộ pháp linh hoạt, có khả năng lướt qua từ dưới thân thể của trấn trưởng.

Trấn trưởng sao có thể không nhìn ra ý đồ của Lục Dương, hai chân trước bước ra, muốn giẫm nát gia hỏa đáng ghét này.

Ai ngờ bước chân Lục Dương biến đổi, trực tiếp vọt qua một bên, trấn trưởng đạp hụt.

- Cuối cùng cũng dẫn ngươi ra.

Lục Dương lộ ra nụ cười quỷ dị.

Trấn trưởng nhìn thấy ý cười trên mặt Lục Dương, cảm thấy không ổn, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, trông thấy Mạnh Cảnh Chu lại lần nữa giơ lên tượng Phật, ném về phía hắn!

Tượng Phật vỡ vụn, thông đạo Hỗn Độn thông ra bên ngoài trải rộng ra dưới chân trấn trưởng, thông đạo có gió mạnh bào xương, thổi tới trấn trưởng, giống như là hơn vạn cây đao vạch phá làn da, gọt thịt cạo xương, cảm giác đau xâm nhập cốt tủy, trấn trưởng đau đến kêu to.

Trấn trưởng liều mạng muốn chạy trốn, lại bị thông đạo Hỗn Độn vây khốn, không cách nào rời đi.

Trong thời điểm ban đầu thiết kế thông đạo, đám Hợp Thể kỳ cổ đại đã thiết lập tốt, một khi bước vào thông đạo, hẳn phải chết không nghi ngờ, bất kỳ kẻ nào cũng đừng nghĩ chạy trốn.

Muốn thông qua đánh nát tượng Phật chạy ra tiểu trấn, chỉ có một con đường chết.

Trên mặt Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu ở một bên hiện một nụ cười lạnh:

- Người tiến vào thông đạo hẳn phải chết, mà ngươi lại là Bất Hủ chi thân, ta ngược lại muốn nhìn ngươi và quy tắc thông đạo thì bên nào càng mạnh.

Hai người ngay từ đầu không có ý định thông qua ngọc bội cầu cứu Vấn Đạo tông.

Ngọc bội bất quá là ngụy trang vứt cho trấn trưởng.

Quy tắc thứ hai mươi Bố Y trấn mốt【 Rời đi tiểu trấn hoặc giết chết trấn trưởng, thì không cần tuân thủ quy tắc của Bố Y trấn 】.

Khi lão bản tiệm thuốc nói rõ ràng hàm nghĩa của quy tắc thứ thứ hai mươi cho Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, hai người không hẹn mà cùng suy nghĩ một việc.

Đã không cách nào rời khỏi tiểu trấn, cũng không cách nào giết chết trấn trưởng, thế cả hai va chạm, ai sẽ càng hơn một bậc?

Không biết rõ đáp án, vậy thì thử một lần.

Bất kể là trấn trưởng rời đi tiểu trấn, hay là giết chết trấn trưởng, đối với hai người mà nói thì đều có lợi.

Nếu trấn trưởng rời đi tiểu trấn, Bố Y trấn chính là địa bàn của hai người, có thể thay phương pháp rời đi, tỉ như bắt đầu từ tiên sinh tư thục nơi đó.

Mà hai người cũng không tin, sau khi trấn trưởng rời đi tiểu trấn, Bố Y trấn lại không có nửa điểm dao động.

Nếu có thể giết chết trấn trưởng, vậy thì càng tốt hơn, hai người trực tiếp thông quan.

Nhưng để trấn trưởng bước vào thông đạo rời đi lại không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

Bọn hắn cũng không biết rõ vị trí của tổ từ, cũng không biết rõ trấn trưởng là người phương nào.

Không sao, đảo loạn dòng nước trong Bố Y trấn, trấn trưởng sẽ ra tay.

Người chế định quy tắc sẽ không dễ dàng tha thứ có người phá hư quy tắc, cái này tương đương với trực tiếp đánh mặt, nói quy tắc của ngươi có trăm ngàn chỗ hở.

Cho nên hai người lựa chọn lợi dụng quy tắc trắng trợn phá hư Bố Y trấn.

Lục Dương đầu tiên là ném ra ngoài bom khói, nói ra công năng của ngọc bội, còn tận lực dùng trang giấy giao lưu, cho người ta một loại cảm giác đây là phương pháp lén lút nghĩ ra được, không thể để cho người biết đến.

Đã đều biết rõ bất cứ chuyện gì trong tiểu trấn đều chạy không khỏi con mắt của trấn trưởng, Lục Dương làm sao có thể nói hoặc viết ra phương pháp thông quan?

Trấn trưởng cười hai người Lục Dương tự đại, nhưng không có ý thức được mình cũng là một phương tự đại, hắn thành công bị Lục Dương lừa, đem tất cả lực chú ý đều đặt ở phía trên ngọc bội.

Sau đó hai người ba lần trêu đùa nha dịch, nói cho trấn trưởng, người của ngươi căn bản không phải đối thủ của chúng ta.

Thủ hạ không phải đối thủ, trấn trưởng tất nhiên sẽ tự bản thân xuất mã giải quyết tai họa là hai người bọn họ.

Trấn trưởng cứ nghĩ trộm đi ngọc bội thì vạn sự đại cát, ở bên trong tổ từ chờ hai người tự chui đầu vào lưới, lại không nghĩ rằng hai người căn bản không có ý định dùng ngọc bội, bọn hắn muốn trấn trưởng xuất hiện ở tổ từ.

Về phần Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu như thế nào thương lượng, loại tiểu kế đơn giản này căn bản không cần thương lượng.

Đà chủ Ma giáo không quỷ kế đa đoan thì sao có thể làm Đà chủ của Ma giáo?

...

Thời gian trở lại hiện tại, cổng vào tổ từ, trấn trưởng hãm sâu vào gió độc ăn xương, 【 Bất Hủ quy tắc 】 cùng 【 Quy tắc tất chết 】 đọ sức lẫn nhau, thân thể của hắn đang không ngừng hư hao cùng phục hồi như cũ, hắn đau đến hận không thể tự sát tại chỗ.

- Đây rốt cuộc là cái gì đồ chơi?

Lục Dương quan sát trấn trưởng, chưa thấy qua loại quái vật này.

- Đây là hóa thú!

Bất Hủ tiên tử ở trong đầu Lục Dương nói.

- Hóa thú?

Lục Dương dò qua một lần tri thức tu tiên mà trong đầu mình chứa đựng, không có từ ngữ đối ứng.

Xem ra là phương thức tu luyện của thời đại Thượng Cổ, bây giờ đã thất truyền.

Bất Hủ tiên tử tiếp tục nói:

- Thời Thượng Cổ có lưu hành qua một loại phương pháp tu luyện này, dùng thân thể Nhân tộc thôn phệ Yêu tộc, như thế thì có thể đồng thời lấy được ưu điểm của Nhân tộc cùng ưu điểm của Yêu tộc, tương đối cường đại, bất quá khuyết điểm của loại phương thức tu luyện này cũng rất lớn, đó chính là không cách nào thành tiên.

Bình Luận (0)
Comment