Bất Hủ tiên tử cúi đầu nhìn tờ giấy Vân Chi đưa, đây là thiệp mời của Ngũ Hành tông, trên đó viết Ngũ Hành tông sẽ bái phỏng Vấn Đạo tông trong ba ngày sau, tiến hành giao lưu đệ tử, phía sau còn ghi rõ danh sách đệ tử tới chơi.
Phía dưới có thêm một trang giấy, là kế hoạch chiêu đãi Vân Chi đang chuẩn bị xong, vừa mới viết một tiêu đề.
Lục Dương đã sớm nghe nói ở giữa năm đại tiên môn có truyền thống bái phỏng lẫn nhau, nói là bái phỏng, kì thực là so đấu giữa các đệ tử, xem ai có thể ép ai một đầu, ban thưởng ngược lại chỉ là phụ, chủ yếu là ai thua, mặt mũi ai không có ánh sáng.
Vân Chi trước đó kéo Lục Dương thoát khỏi ma trảo của Bất Ngữ đạo nhân cũng có suy tính về phương diện này, để Lục Dương vị tân tú này tiến hành tỷ thí đọ sức với đệ tử ưu tú của Ngũ Hành tông, nhìn một chút chuyện đời.
Hai mắt Hoàng Đậu Đậu có chút trợn tròn, nàng nghĩ rất tốt, Vấn Đạo tông ngày thường không có việc lớn gì, nàng làm vương ba ngày, đã nghiền là được, nàng thật không suy nghĩ sẽ có tông môn huynh đệ khác tới chơi.
Hoàng Đậu Đậu muốn đánh trống lui quân, nàng không có làm qua chiến trận lớn như thế, thời kỳ Thượng Cổ nhiều lắm thì là bốn tiên khác tề tựu, mọi người sống phóng túng một phen thôi.
Nhưng Tiên nhân có tôn nghiêm của tiên nhân, nói chuyện phải giữ lời.
Không phải là làm tông chủ thôi à, ai còn không biết làm chứ.
- Xảy ra chuyện cũng là Lục Dương mất mặt.
- Uy uy uy, tiên tử ngươi lại nói ra lời trong lòng!
Lục Dương cả giận nói.
Ngay sau đó Lục Dương lại nghĩ tới một vấn đề khác:
- Đại sư tỷ, cần giữ bí mật sự tồn tại của tiên tử, chúng ta nên giải thích làm sao về chuyện ta làm tông chủ cho bên ngoài, ta lấy ở đâu ra nhiều điểm cống hiến như thế?
- Tại sao không có, ngươi tìm được sư phụ đã mất tích mười năm, là một công lớn.
Ngữ khí của Vân Chi giống như dĩ vãng, Lục Dương không xác định đây là lời thật lòng của đại sư tỷ hay là đang châm chọc.
Tóm lại, Bất Hủ tiên tử thật lên làm tông chủ đại diện, từ ngày mai bắt đầu, trong vòng ba ngày, ngày thứ ba đúng lúc là thời gian Ngũ Hành tông đến thăm.
Bất Hủ tiên tử trả thân thể lại cho Lục Dương, Lục Dương cảm thấy bên hông phát nhiệt một trận.
Tình huống gì đây?
Là quân bài của Đà chủ, quân bài lấp lóe ba lần, điều này đại biểu người liên lạc Đường Vân Sinh muốn tìm mình.
Địa điểm liên lạc thì đã được định tốt ngay thời điểm chui vào Vấn Đạo tông.
- A, có thể nhìn thấy tín đồ của ta sao?
Bất Hủ tiên tử hỏi.
Lục Dương báo chuyện này cho đại sư tỷ, đại sư tỷ đáp lại rất đơn giản:
- Đi gặp một chút đi, ta âm thầm đi theo.
Lục Dương yên tâm.
Hắn gặp được Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt ở cửa ra vào của Vấn Đạo tông, xem ra Đường Vân Sinh đều gọi ba người.
- Trực tiếp đi qua?
Mạnh Cảnh Chu hỏi, muốn biết Lục Dương bên này có ý gì.
Lục Dương dùng hai tay ôm quyền, nâng qua đỉnh đầu lắc lắc:
- Đại sư tỷ sẽ đi theo cùng.
- Vậy thì không thành vấn đề.
Ở xung quanh Vấn Đạo tông có rất nhiều hương trấn, Đường Vân Sinh chọn địa điểm liên lạc ở một trấn nhỏ trong đó.
Đường Vân Sinh người mặc áo bào đen, nhìn như thần bí, kì thực vô cùng dễ thấy ở trong trấn nhỏ, sợ người khác không biết rõ hắn muốn che giấu tung tích.
Có mấy người qua đường muốn đi Vấn Đạo tông báo cáo một chút, người này quá khả nghi.
Đường Vân Sinh hài lòng nhìn ba người:
- Trên danh sách chiêu sinh của Vấn Đạo tông có tên của ba người các ngươi, nói ba người các ngươi mở một quán đồ nướng ở bên trong Vấn Đạo tông, các ngươi rốt cục chui vào Vấn Đạo tông, làm rất tốt.
Không cần hỏi, đây là thông tin giả mà Đái Bất Phàm an bài tạo ra.
- Bên trong Vấn Đạo tông rốt cục có nội ứng của Bất Hủ giáo ta!
Đường Vân Sinh phi thường cảm khái, giống như đã hoàn thành tâm nguyện suốt đời.
- Giáo chủ đều không nghĩ tới chuyện tiến triển thuận lợi như vậy.
Lời nói Đường Vân Sinh xoay chuyển, thở dài nói:
- Chỉ tiếc, tình huống ở ba Tiên Môn khác không phải quá tốt.
- Ba Tiên Môn khác thế nào?
Lục Dương hỏi.
- Cũng không biết xảy ra chuyện gì, ba Tiên Môn kia nhạy cảm, đều bắt sạch sẽ nội ứng của Bất Hủ giáo ta, còn giả bộ mượn danh nghĩa của Bất Hủ tiên nhân, rất ác độc, khiến người ta khó mà phòng bị! Ba Ma giáo khác cũng không tiện đi đến nơi đó, cũng mất tích không ít nội ứng.
- Thế thì làm như thế nào cho phải?
Lục Dương có chút nóng nảy, Bất Hủ giáo nhiều người như vậy đều bị bắt, là Giáo chủ cũng có trách nhiệm.
- Không sao, người luôn luôn muốn nhìn về phía trước, thất bại nhất thời không có gì.
Đường Vân Sinh phấn chấn nói:
- Nội ứng Ngũ Hành giáo ở thời điểm cuối cùng truyền đến một tin tức, nói là sau ba ngày nữa Ngũ Hành giáo sẽ bái phỏng Vấn Đạo tông, đây chính là một lần cơ hội của chúng ta.
- Giáo chủ nói hắn cảm ứng được Bất Hủ tiên nhân đang khôi phục, Bất Hủ giáo chúng ta quật khởi ở trong tầm tay, chúng ta có thể nhờ vào cơ hội đó gây chuyện trên giao lưu tranh tài lần này, để cho năm đại tiên môn biết được, Bất Hủ giáo không phải dễ khi dễ.
- Có các ngươi ba người làm nội ứng, kế hoạch lần này khẳng định tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn.
Ba người Lục Dương gật đầu.
Bất Hủ tiên tử bên trong không gian tinh thần gật đầu.
Đại sư tỷ cũng âm thầm gật đầu.