Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 237 - Chương 237: Bàn Tay Vàng Của Bất Hủ Tiên Tử

Chương 237: Bàn Tay Vàng Của Bất Hủ Tiên Tử Chương 237: Bàn Tay Vàng Của Bất Hủ Tiên Tử

Làm một sự kiện chính đạo cùng ma đạo thống nhất ý kiến gì đó, toàn bộ những thứ cản trở trước kia đều trở thành động lực hiện tại.

Thực tế những người tham gia và chủ trì Vấn Đạo tông đều đã đồng ý với đề nghị của Đường Vân Sinh.

Tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn.

- Chúng ta phải như thế nào làm, liên hệ với ba Ma giáo khác, lấy tiên bảo áp đáy hòm, cử binh tạo phản, lật tung hang ổ Vấn Đạo tông, bắt tám vị trưởng lão, khống chế toàn bộ Vấn Đạo tông, tiếp đó quét ngang tứ đại Tiên Môn cùng Đại Hạ vương triều, thống nhất Trung Ương đại lục, sau đó chúng ta ám toán ba Ma giáo khác, tứ đại Ma giáo hợp lại làm một, thành lập Bất Hủ tiên giáo, chiếm hết ưu thế trong đại thế chi tranh, thành tiên làm tổ, tiêu dao tự tại?

Lục Dương nhiệt tình đề nghị.

Lục Dương làm Đà chủ Bất Hủ giáo, phải có cái nhìn toàn cục, tỉ mỉ bố trí, mưu đồ tốt cho tương lai Bất Hủ giáo.

- Uy, ngươi sẽ là Đà chủ của chúng ta phải không?.

Trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử hét lên.

- Không thể nói như thế, tiên tử ngươi nghĩ, nếu như đặt ta với Giáo chủ Bất Hủ giáo ở chung một chỗ, ngươi sẽ chọn ai làm Giáo chủ?

- Chọn ngươi.

Bất Hủ tiên tử không do dự, đương nhiên phải chọn người quen biết làm Giáo chủ rồi.

- Ngươi xem đi, chính là như vậy, làm người đứng đầu, ngươi cũng nhận định ta là Giáo chủ, vậy có nghĩa ta mới là Giáo chủ chân chính, còn Giáo chủ hiện giờ là tên giả mạo.

Bất Hủ tiên tử gật đầu, cảm thấy Lục Dương nói rất đúng:

- Có lý, vậy bản tiên tử phong ngươi làm Giáo chủ Bất Hủ giáo.

Đường Vân Sinh bị kế hoạch của Lục Dương giật mình kêu lên, kế hoạch của tiểu tử này cũng thật can đảm.

- Không không không, không có khoa trương như vậy. Bất Hủ giáo chúng ta còn chưa ra kế hoạch đến bước này, mà hành động lần này chỉ có một nhà Bất Hủ giáo chúng ta.

Biểu hiện Lục Dương rất thất vọng, Bất Hủ giáo thật không có quyết đoán.

- Vậy chúng ta làm gì với Vấn Đạo tông đây?

Mạnh Cảnh Chu hỏi.

Đường Vân Sinh trầm ngâm một lát:

- Chúng ta còn không biết rõ Vấn Đạo tông chiêu đãi Ngũ Hành tông như thế nào, nhưng đại khái ta có thể đoán được trình tự cơ bản, tỉ như bước đầu tiên khẳng định sẽ có nghi thức hoan nghênh, tông chủ hai bên thường xuyên xuất hiện đọc lời chào mừng, tiết mục biểu diễn, ăn cơm uống rượu gì đó...

Bất Hủ tiên tử tranh thủ thời gian lấy ra quyển vở nhỏ, nàng đang lo không biết nên ra kế hoạch chiêu đãi như thế nào, không ngờ lại có người giúp nàng nghĩ.

Tín đồ tốt, phong ngươi làm Phó Giáo chủ.

Phó giáo chủ Đường Vân Sinh tiếp tục nói:

- Sau đó là tỷ thí, hai bên phái ra đệ tử tinh anh đọ sức, định ra quy tắc tranh tài, phạm vi tranh tài, phần thưởng tranh tài.

- Cuối cùng là nghi thức bế mạc, đây là cơ hội của chúng ta, trải qua nghi thức hoan nghênh cùng đệ tử tinh anh tỷ thí về sau, mọi người sẽ cảm giác cực kỳ mỏi mệt, không tự chủ mà giảm khả năng chú ý và lực phòng ngự xuống, đây là thời điểm để người âm thầm cùng động thủ, một nhắt chém Vấn Đạo Tông, để chính đạo biết rõ Bất Hủ giáo lợi hại của ta, bộc lộ uy lực của Bất Hủ tiên nhân.

Lục Dương kinh hãi:

- Theo ta biết, tám vị trưởng lão Vấn Đạo tông không phải Hợp Thể hậu kỳ mà là Hợp Thể đỉnh phong, hiếm có đối thủ cùng cấp bậc, chớ đừng nói còn có đại năng Ngũ Hành tông, đói mặt với đối thủ như thế này, chúng ta còn có thể đánh lén thành công, chẳng lẽ Giáo chủ muốn động thủ?

Đường Vân Sinh lắc đầu:

- Giáo chủ lão nhân gia thống lĩnh toàn cục, sẽ không ra tay, người tổ chức và thi hành kế hoạch lần này là hai vị phó giáo chủ, còn có năm vị cao tầng, bọn hắn vận dụng tiên bảo Hoàng Lương Chẩm, kéo tất cả mọi người vào mộng cảnh, đến lúc đó chúng ta khống chế mộng cảnh, có thể thoải mái nhào nặn bọn hắn.

Bất Hủ giáo có một vị Giáo chủ chính, ba vị Phó giáo chủ.

Trên thực tế Đường Vân Sinh nghe nói, Giáo chủ bị trọng thương, đang dưỡng thương, không bận tâm chuyện khác, không biết rõ chuyện đánh lén Vấn Đạo tông, nhưng loại chuyện dao động quân tâm cũng không cần phải nói cùng với ba người này.

Nghĩ tới đây, Đường Vân Sinh lộ ra một tia cười lạnh, đến mộng cảnh, Vấn Đạo tông cùng Ngũ Hành tông sống hay chết, còn không phải nhìn tâm tình của bọn hắn sao.

Dù không gây thương tổn được cho trưởng lão cùng đệ tử tu vi cao, làm thịt một nhóm đệ tử tinh anh có tiềm lực cũng dư dả rồi!.

- Hoàng Lương Chẩm? Đây không phải là gối ta đi ngủ hay dùng sao?

Bất Hủ tiên tử kinh ngạc, đám người này thật đúng là tín đồ của mình, còn nắm giữ di vật của mình.

Lục Dương còn kinh ngạc hơn cả Bất Hủ tiên tử:

- Tiên nhân còn cần đi ngủ?.

Bất Hủ tiên tử không vui:

- Tiên nhân sao lại không thể ngủ, dù sao ta đã tu luyện tới đỉnh, ngồi xuống cũng tích lũy không được pháp lực, còn không thể vui vẻ hưởng thụ sao?

Lục Dương thế mà cảm thấy Bất Hủ tiên tử nói rất có lý.

Mạnh Cảnh Chu lại hỏi:

- Phó giáo chủ cùng các cao tầng khác định làm sao để tiến vào Vấn Đạo tông?

Đường Vân Sinh đã sớm suy nghĩ biện pháp:

- Ngươi cùng quản sự lên tiếng kêu gọi, nói lúc hai tông giao lưu đồ nướng bận rộn, cầm tìm mấy nguời tới hỗ trợ, ta đã nghe ngóng rồi, khi xưa lúc giao lưu đều sẽ có chuyện này, bình thường cũng đều đồng ý.

Bình Luận (0)
Comment