- Tiên tử ngươi có nghĩ tới bị đại sư tỷ xử lý, sau đó phục sinh từ mấy chục vạn năm về sau hay không?
- Hở? Vì sao đối xử với ta tàn nhẫn như vậy?!
Bất Hủ tiên tử phi thường kinh ngạc, không có cảm thấy mình đã làm sai điều gì.
- Chẳng lẽ vì ta không có dạy ngươi trù nghệ Thượng Cổ, cho nên ngươi tức giận? Ta nói cho ngươi, cách làm này không thể truyền bậy.
- Ngươi ta cũng không phải quan hệ thầy trò, truyền đạo học nghề giải hoặc là một chuyện rất nghiêm túc, không thể tùy tiện!
Trong lòng Lục Dương tự nhủ tiên tử ngươi ở đâu ra mặt cảm thấy mình có trù nghệ tốt, là bởi vì Thượng Cổ bốn tiên không có bị ngươi hạ độc chết sao?
Hắn biểu lộ đau lòng nhức óc:
- Tiên tử ngươi suy nghĩ một chút, từ khi ngươi trở thành đại diện tông chủ, kéo cho ta bao nhiêu cừu hận? Cho dù ta chính làm bằng sắt cũng gánh không được.
Lục Dương dám cam đoan, những sư huynh sư tỷ Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần kỳ bị Bất Hủ tiên tử vượt cấp khiêu chiến chờ hôm nay thoáng qua một cái, sẽ chộp lấy hắn để giáo dục lại nhân cách.
Bất Hủ tiên tử lúc này mới ý thức được mình ham chơi, tạo thành phiền phức bao lớn cho Lục Dương, nhưng nàng lại không nguyện ý thừa nhận sai lầm:
- Sao có thể gọi là kéo cừu hận? Đây là khảo nghiệm của Tiên nhân đối với ngươi, chờ ngươi thông qua được khảo nghiệm của ta, có thể thu hoạch được truyền thừa của ta.
Nếu như là truyền thừa của Ứng Thiên Tiên, Lục Dương sẽ còn động tâm, nhưng truyền thừa của Bất Hủ tiên tử, Lục Dương hoài nghi sau khi học tập có thể trí lực sẽ giảm xuống hay không.
- Cái này là truyền thừa của Tiên nhân, không biết có bao nhiêu người muốn có được nó.
- Bên trong truyền thừa của ngươi có cái gì?
Lục Dương hồ nghi nhìn Bất Hủ tiên tử.
- Tính ra rất nhiều, Súc Địa Thành Thốn, chỉ xích thiên nhai những pháp thuật không gian này thì không cần nói nhiều, ngươi đã học xong.
- Trừ cái đó ra, ta còn có thể dạy pháp thuật có liên quan đến thời gian.
Lục Dương hơi động lòng, pháp thuật loại thời gian là pháp thuật trân quý nhất, trong tàng kinh các của Vấn Đạo tông cũng không có mấy quyển, Bất Hủ tiên tử quả nhiên là có chút tài năng.
- Pháp thuật này tên là thuật giả chết, sau khi thi triển phép thuật này, có thể để ngươi từ bên trong ra ngoài trở nên như cái người chết, ngươi còn có thể tùy ý điều chỉnh thời gian, khống chế trình độ thi thể hư thối, cam đoan không ai nhìn ra được.
- Đối mặt địch nhân đánh không lại làm sao bây giờ, giả chết là được!
Nhìn qua Bất Hủ tiên tử rõ ràng phi thường có kinh nghiệm, không biết đã có mấy lần kinh nghiệm giả chết.
Lục Dương hoài nghi mình sắp bị Bất Hủ tiên tử đồng hóa, vậy mà cảm thấy nàng rất đáng tin cậy.
- Còn có Tị Thủy Quyết, có thể để ngươi tự do ra vào hồ nước, hải dương.
Lục Dương lại lần nữa cảm thấy hứng thú, rất nhiều đại năng tranh đấu vẫn lạc, di thể cùng di vật rơi xuống hồ nước hay trong hải dương, có thể nói hồ nước hải dương là bảo tàng tự nhiên, nếu có thể xuống dưới, nói không chừng sẽ thu hoạch lớn.
- Bất quá khi ngươi dùng Tị Thủy Quyết nhớ kỹ phải nhanh lên một chút, có thời gian hạn chế.
- Thời gian hạn chế gì?
- Tị Thủy Quyết của ta phi thường toàn diện, nó không chỉ có thể gạt ra nước xung quanh ngươi, còn có thể bài xích nước trong cơ thể ngươi, sau khi dùng Tị Thủy Quyết một lúc, nói không chừng ngươi sẽ mất nước mà chết. -.
Lục Dương: - ... Vẫn nên giữ lại truyền thừa của ngươi hít bụi đi.
- Ài, ngươi làm sao như thế?!
Bất Hủ tiên tử tức giận dậm chân.
Bên ngoài, Khâu Tấn An nghiêng đầu, đánh gãy hai người đối thoại, hỏi Bất Hủ tiên tử:
- Lục tông chủ tựa hồ hiểu rõ rất nhiều về chuyện của Thượng Cổ, ta có chút vấn đề, có thể hướng Lục tông chủ lĩnh giáo hay không?
Khâu Tấn An cũng không bởi vì Lục Dương nhỏ tuổi mà khinh thị, đối phương đã là đại diện tông chủ, vậy sẽ phải dùng thái độ cùng cấp bậc người đối đãi với Lục Dương.
Bất Hủ tiên tử cảm thấy thái độ của Khâu Tấn An không tệ:
- Có thể, bất quá ta trả lời xong vấn đề của ngươi, ngươi muốn nói cho ta biết, ngươi từ đâu đạt được sách của Ứng Thiên Tiên.
Lục Dương hiểu rõ ý của Bất Hủ tiên tử, có sách của Ứng Thiên Tiên, nói rõ nơi đó là một chỗ di tích thượng cổ, nàng muốn ở nơi đó tìm kiếm liên quan tới dấu vết nàng để lại từ Thượng Cổ.
- Có thể.
Khâu Tấn An đáp ứng.
- Ta nghe nói thời đại Thượng Cổ có một vị thần nhân, bị chặt mất đầu lâu mà vẫn không chết, lấy hai vú bản thân làm hai mắt, cái rốn là miệng.
- Quả thật có một người như thế.
- Ta muốn biết rõ, hắn có mặc áo không?
Khâu Tấn An rất có hứng thú về truyền thuyết Thượng Cổ này.
Bất Hủ tiên tử nghĩ nghĩ, nói:
- Giống như không mặc gì, hai tay để trần, bất quá điểm này cũng mang đến cho hắn một chút bối rối.
- Tỉ như nói có một ít bộ lạc lớn tương đối chú ý, người y quan không ngay ngắn không thể tiến vào, hai tay hắn để trần, như một dã nhân, không thể tiến vào, nhưng nếu hắn mặc xong quần áo, liền thành ăn cướp che mặt, cũng không cho vào, lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
- Về sau hắn học thông minh, làm cho mình một cái đầu giả, mặc thêm vào quần áo, người khác cũng không nhận ra được, bất quá có một ngày đầu hắn quay ngược, dọa người xung quanh còn tưởng rằng hắn bị người ta bẻ gãy cổ, biến thành Cương Thi đi lại trên đường cái.