Các trưởng lão quán triệt truyền thống bỏ đá xuống giếng khi huynh đệ gặp nạn, từng người đều khuyên Ba đại gia đừng nghĩ quẩn.
- Mau mau cút!
Ba đại gia cả giận quát, sư huynh đệ cái quái gì, không ai nói lời dễ nghe.
- Đi, nhìn đám cao tầng Bất Hủ giáo chúng ta bắt được.
Đại trưởng lão nói, đây mới là chuyện cấp bách cần phải xử lý.
Bên trên quảng trường diễn võ, các đệ tử Vấn Đạo tông vây quanh cao tầng Bất Hủ giáo, chỉ trỏ, giống như đang nhìn động vật quý hiếm.
Lần này cũng không một mẻ hốt gọn đám người Bất Hủ giáo chui vào Vấn Đạo tông, còn có hai tên Đà chủ cùng Giáo Tổ ung dung ngoài vòng pháp luật, giả mạo đệ tử Vấn Đạo tông.
Lục Dương cầm gối Hoàng Lương, trái xem phải nhìn, rất là hiếm lạ.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tiên bảo.
Gối Hoàng Lương là một khối gối sứ có hình dạng gối đầu, gối sứ hiện lên màu xanh biếc, trên gối dùng màu men vẽ một đóa thanh liên nở rộ.
- Đây chính là tiên bảo Gối Hoàng Lương mà tiểu Lục nói?
Bọn người Đại trưởng lão đi tới, cũng cảm thấy hiếm lạ về tiên bảo.
- Đưa đây, để cho ta nghiên cứu một chút.
Đại trưởng lão cầm qua gối Hoàng Lương, hắn am hiểu chính là mộng cảnh, cảm thấy vô cùng hứng thú về bảo vật có thể cưỡng chế người ta chìm vào giấc ngủ.
Đại trưởng lão nếm thử đưa vào một tia linh lực, thôi động tiên bảo, thế nhưng linh lực giống như đá chìm biển lớn, gối Hoàng Lương không có một chút phản ứng.
- Có chút ý tứ.
Đại trưởng lão càng muốn biết rõ muốn thúc giục Gối Hoàng Lương cần làm như thế nào.
Vân Chi vốn định báo cho Đại trưởng lão như thế nào sử dụng, nàng há to miệng, gặp Đại trưởng lão đang rất hào hứng, chung quy không nói.
Vẫn để chính Đại trưởng lão nghiên cứu đi.
Đại trưởng lão dùng hết các loại biện pháp, đều không cách nào thôi động gối Hoàng Lương, có chút buồn bực.
- Đến cùng phải dùng cái đồ chơi này như thế nào?
Tù nhân Cao phó tông chủ thấy thế, cười ha ha nói:
- Ngu xuẩn, đây là tiên vật của giáo ta, phàm phu tục tử các ngươi há có thể có tư cách sử dụng vật này?
Đại trưởng lão một bên nghiên cứu, Cao phó tông chủ một bên chế giễu, năm cao tầng Bất Hủ giáo cũng thỉnh thoảng phát ra tiếng cười âm dương quái khí.
Đại trưởng lão rốt cục rốt cuộc nhẫn chịu không được, quơ lấy gối sứ bỗng nhiên gõ đầu Cao phó giáo chủ một cái, Cao phó giáo chủ bình yên chìm vào giấc ngủ.
- Nguyên lai tiên bảo là dùng như thế.
Đại trưởng lão như có điều suy nghĩ, rốt cục biết rõ như thế nào sử dụng gối Hoàng Lương.
Vân Chi rốt cuộc nhịn không được, nhắc nhở:
- Đại trưởng lão, dùng linh lực làm dây dẫn hình thành thanh liên như chính diện mặt sau của gối đầu liền có thể thôi động gối đầu.
- Thì ra là thế.
Đại trưởng lão dùng linh lực làm dây dẫn hình thành thanh liên như chính diện mặt sau của gối đầu, bỗng nhiên gõ đầu cao tầng Bất Hủ giáo một cái, người kia bình yên chìm vào giấc ngủ.
- Vẫn rất dùng tốt.
Đại trưởng lão đưa lại gối đầu cho Lục Dương, Lục Dương cũng dựa theo lời đại sư tỷ thử một chút, không có một chút phản ứng.
Bất Hủ tiên tử cười nhạo nói:
- Chỉ bằng tu vi Trúc Cơ kỳ của ngươi còn muốn thôi động bảo vật của ta?
Lục Dương không có biện pháp, đưa gối đầu cho đại sư tỷ, để đại sư tỷ xử trí.
Vân Chi một tay bắt ấn, ấn ký chậm rãi xuyên vào gối Hoàng Lương, đợi ấn ký biến mất, đưa sứ gối lại cho Đại trưởng lão.
- Đại trưởng lão, ngài là tu sĩ am hiểu mộng cảnh nhất của bản tông, để vật này ở trong tay ngươi có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất, ta đã lưu lại lạc ấn ở trên gối đầu, như thế thì cho dù người ngoài cướp đi, ta cũng có thể lấy trở về.
Đại trưởng lão vừa mừng vừa sợ, trịnh trọng cám ơn Vân Chi, cái này là tiên bảo cực kì trân quý, nắm giữ vật này có thể để cho chiến lực của hắn tăng lên một bậc thang.
Hắn vốn là chí cường giả bên trong Hợp Thể kỳ, bây giờ đạt được tiên bảo, đủ để cho hắn trở thành tồn tại vô địch trong cảnh giới Hợp Thể, nếu Bất Ngữ đạo nhân là không để ý, đều có thể bại ở trong tay hắn.
Vân Chi lại truyền cho một đoạn Thượng Cổ chi ngôn, để Đại trưởng lão nhớ kỹ, nói lúc sử dụng gối Hoàng Lương ngâm xướng lời ấy, có thể đề cao uy lực của gối Hoàng Lương.
Đại trưởng lão hiếu kì, hỏi thăm Vân Chi phải chăng biết được hàm nghĩa của đoạn cổ ngôn này.
Sắc mặt Vân Chi lộ ra cổ quái, nói Đại trưởng lão tốt nhất không nên biết hàm nghĩa của cổ ngôn.
- Mà nói mới để ý, vì sao gối đầu của ngươi gọi là gối Hoàng Lương?
Lục Dương hỏi thăm Bất Hủ tiên tử.
- Là bởi vì lúc dó ngươi đang nấu một món cháo nào đó lại nằm ở trên gối đầu đi ngủ, bên trong quá trình ngủ mơ thấy qua cuộc đời của ngươi, sau khi tỉnh mộng, cháo vẫn còn chưa có nấy xong à?
Lục Dương nhớ tới truyền thuyết nào đó.
Bất Hủ tiên tử gật gật đầu: - Không sai biệt lắm như ngươi đoán.
- Ngay thời điểm khi ta vừa luyện chế xong gối đầu, ta mời bọn người Ứng Thiên Tiên tới dùng cơm, món chính là cháo gạo, lúc ấy trong lòng suy nghĩ chuyện khác, lửa nấu quá lớn, nổi lên bong bóng, sắp tràn ra khỏi nồi.
- Đến lúc đó ta chợt nhớ tới Cửu Trọng Tiên từng nói qua, nói nếu như gặp phải chất lỏng sôi trào khi làm thí nghiệm, nhanh tay ném mấy mảnh sứ vỡ đi vào, chất lỏng sẽ không sôi trào nữa.