- Trong tay ta không có mảnh sứ vỡ, chỉ có gối sứ, cứ thế ném gối đầu vào bên trong cháo gạo, lúc vớt ra, gối đầu dính đầy cháo, bởi vậy gọi tên gối Hoàng Lương.
Lục Dương: - ...
Điều này dính dáng cọng lông gì tới suy đoán của ta?
- Vậy sau khi ngươi ném vào, còn tràn ra không?
Lục Dương quan tâm chuyện đến phát triển sau này.
- Không tràn.
Lục Dương vừa định nói phương pháp kia thật đáng tin cậy, liền nghe Bất Hủ tiên tử tiếp tục nói:
- Ta dùng sức quá mạnh, nện lật cả cái nồi.
Bất Hủ tiên tử bày ra bố dáng lòng còn sợ hãi:
- May mắn đám Ứng Thiên Tiên cho ta leo cây, nếu không ăn cơm không có món chính, mất mặt ném đến nhà bà ngoại.
Nghe đồn Tiên nhân có khả năng xu cát tị hung (Theo cái lợi mà tránh cái hại), lời đồn quả thật không giả.
…
- Đi Tù Phong, nhìn xem có thể hỏi ra vị trí tổng bộ của Bất Hủ giáo hay không.
Ngón tay Vân Chi câu lại, thân thể mấy người Bất Hủ giáo không bị khống chế, lơ lửng giữa không trung, đi theo đằng sau Vân Chi.
Vân Chi suy nghĩ một chút, gọi Lục Dương đi theo:
- Ngươi cũng tới đây, có lẽ cần dùng đến ngươi.
Cách lần trước đi vào Tù Phong còn không có mấy ngày, Lục Dương lần nữa lại đến nơi đây.
Tù Phong vẫn là dáng vẻ trước sau như một, ngột ngạt, kiềm chế.
Bên trong một phòng giam, Lục Dương gặp được tu sĩ Độ Kiếp kỳ cổ đại ở trong Tam Lập động thiên trước đó —— Huyết Ma tôn giả.
Bây giờ Huyết Ma tôn giả chỉ còn lại hồn phách, không còn có kiệt ngạo bất tuần như lần đầu gặp mặt, hắn nghe được tiếng bước chân của đại sư tỷ, co quắp ở trong một góc của nhà tù, run lẩy bẩy.
Đại sư tỷ trực tiếp đi qua, nhìn cũng không nhìn hắn một cái.
Hài đồng tóc trắng ra vẻ già nua, hoan nghênh Vân Chi cùng Lục Dương đến:
- Tiểu Vân lại đến, bây giờ mang người nào đến?
Hiện tại Lục Dương đã biết được, tông chủ đời trước cũng chính là hài đồng tóc trắng, gọi Canh Thánh Nhất.
- Hai Phó giáo chủ của Bất Hủ giáo, năm cao tầng của Bất Hủ giáo.
- Hảo gia hỏa, bắt được đều là nhân vật cấp độ rất nặng, ngươi bưng hang ổ của Bất Hủ giáo à?
Canh Thánh Nhất có chút chấn kinh, đồ tôn của hắn thật sự có bản lĩnh rất lớn.
- Đều là tự chui đầu vào lưới.
Lúc này, Lưu phó giáo chủ cùng Cao phó giáo chủ đều tỉnh dậy, nghe được Vân Chi nói, chửi ầm lên.
- Vấn Đạo tông hèn hạ, rõ ràng là các ngươi gạt chúng ta tới.
- Các ngươi bỏ ra công sức thật lớn, dùng Độ Kiếp kỳ Đậu Hủ Thiên Tôn làm nội ứng, tiềm phục ở bên trong Bất Hủ giáo, lừa gạt chúng ta tín nhiệm.
Hiển nhiên, Lưu phó giáo chủ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh lại.
Cao phó giáo chủ nhỏ giọng nhắc nhở:
- Tỉnh, ở đâu ra Đậu Hủ Thiên Tôn?
Lưu phó giáo chủ có chút mộng:
- Không phải là Lục Dương à?
Vân Chi yên lặng nhìn Lục Dương, cũng muốn biết Lục Dương biên cho Lưu phó giáo chủ giấc mộng ra sao.
Lục Dương tằng hắng một cái, không có ý nói ra nội dung giấc mộng, chuyển đi lực chú ý:
- Tranh thủ thời gian hỏi bọn hắn, cần đạo cụ gì, nước ớt nóng, ghế điện vẫn là roi da dính nước?
Hai vị phó giáo chủ dù sao cũng đang lăn lộn ở trong Ma giáo mấy trăm năm thậm chí ngàn năm, đều là hạng người tâm ngoan thủ lạt, đối mặt với nhưng phương pháp tra tấn bức cung như vừa rồi, bọn hắn ngay cả con mắt đều không nháy một cái.
- A, người trẻ tuổi, chẳng lẽ ngươi cho rằng dùng loại thủ đoạn này có thể để cho chúng ta thổ lộ bí mật của Bất Hủ giáo ra sao? Không thể nào.
- Chính đạo ngu muội lại vô tri, vậy mà ngăn cản chúng ta phục sinh Bất Hủ tiên nhân. Thượng Cổ đại thế tái hiện, nếu không phục sinh Bất Hủ tiên nhân, ai sẽ bảo hộ chúng ta?
- Hàng yêu trừ ma, nói thật dễ nghe, lại không biết chính là loại hành vi của các ngươi sẽ hủy tương lai của Nhân tộc.
Hai vị phó giáo chủ ngươi một lời ta một câu, chế giễu chính đạo vô tri.
- Trước không cần phiền toái như vậy.
Vân Chi ngăn cản Lục Dương.
Nàng mời hài đồng tóc trắng rời đi, nói với Lục Dương:
- Tiên tử, ra đi, gặp tín đồ của ngươi một chút.
Phía sau Lục Dương xuất hiện một tiên nữ phiêu miểu như ảo cảnh, tiên nữ hiện ra chân ngọc, mắt ngọc mày ngài, váy dài lưu động trên không trung, tiên tư phiêu dật, khí chất xuất trần.
- Hai người các ngươi chính là tín đồ của ta sao?
Bất Hủ tiên tử lộ ra thần sắc lạnh lùng, ánh mắt như giếng cổ không có chút gợn sóng, nhìn hai vị phó giáo chủ giống như sâu bọ.
Hợp Thể kỳ là đại nhân vật hết sức quan trọng của Trung Ương đại lục, là lão tổ tông của tông môn, đi vào vương triều là quan lớn một phương, vào giang hồ sẽ là truyền thuyết thần bí, nhưng ở trước mặt Tiên nhân, Hợp Thể kỳ căn bản không đáng chú ý.
- Ngươi là người phương nào?
Hai vị phó giáo chủ quát hỏi, muốn dùng âm thanh che giấu bối rối.
Chẳng biết tại sao, bọn hắn vừa thấy được Yêu tiên nữ này liền sẽ sinh ra một loại xúc động muốn quỳ bái.
Bất Hủ tiên tử hững hờ cười hai tiếng, nói: - Bản tọa, Bất Hủ tiên tử.
- Bất Hủ tiên tử?
Hai người nghe được Bất Hủ tiên tử tự xưng, trong lòng nổi lên trống nhỏ.
Tôn này xưng làm sao tương tự với Bất Hủ tiên nhân? Là trùng hợp sao?