Bất Hủ tiên nhân lắc đầu:
- Không có khoa trương như vậy, ai dám xưng không gì không, như bọn người Ứng Thiên, Kỳ Lân cũng không thể nói toàn tri, chớ đừng nói chi là bản tiên đã qua đời ba mươi vạn năm, thương hải tang điền, đấu chuyển tinh di, thế sự biến hóa, trước đây ai có thể ngờ tới chuyện hôm nay?
Trong tay Bất Hủ tiên nhân trống rỗng xuất hiện một giọt nước vàng kim, tiện tay bắn ra, rơi vào trong tay Giáo chủ.
Giáo chủ có thể cảm nhận được sinh mệnh lực kinh khủng ẩn chứa trong đó.
- Ngươi bị cường địch gây thương tích, không có trăm năm thời gian, khó mà khỏi hẳn, một giọt Bất Hủ dịch này có thể trợ giúp cho tốc độ khôi phục thương thế của ngươi nhanh hơn.
- Cái này, đây chính là Bất Hủ đạo quả trong truyền thuyết?
Hai tay Giáo chủ run rẩy, đây là lần đầu tiên hắn cảm thụ được lực lượng to lớn của Tiên nhân.
Bất Hủ tiên nhân hiền hòa cười nói:
- Tiên nhân đạo quả không dễ dàng xuất thế, đây bất quá là một giọt nước sương trên Bất Hủ đạo quả.
Giáo chủ lúc này ăn vào, chất lỏng màu vàng óng vừa tiến vào trong miệng liền hóa thành một cỗ năng lượng kỳ dị, tràn ngập tứ chi bách hài của hắn, thân thể đã không còn đáng kể.
Giáo chủ có thể rõ ràng cảm nhận được tốc độ khôi phục thương thế của mình đang rất nhanh.
Hắn nghe nói Tiên nhân đạo quả là căn bản của mỗi một vị tiên nhân, chưa từng tuỳ tiện để người nhìn thấy, Bất Hủ tiên nhân không hổ là Tiên nhân cứu vớt qua Nhân tộc, đại công vô tư, để cho mình may mắn thấy được một tia uy năng của Tiên nhân đạo quả.
- Bản tiên biết được ngươi đánh thức bản tiên là vì chuyện gì, thiên kiêu tranh đấu, thành tiên là chủ đề tuyên cổ bất biến...
Bất Hủ tiên nhân chắp hai tay ra sau, con mắt hơi khép, có chút đục ngầu, dường như đang nhớ lại chuyện cũ cổ lão, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài, lắc đầu, cũng không bình luận quá nhiều về chuyện cũ.
Hắn lẩm bẩm lẩm bẩm.
- Nhân tộc lại một lần cần bản tiên cứu vớt... Sao?
Giáo chủ vội vàng nói:
- Tiên nhân, Thượng Cổ đại thế lại lần nữa tiến đến, các nơi đều có tu sĩ khôi phục, đến lúc đó nếu xuất hiện chiến tranh, chỉ có ngài xuất thủ, mới có thể cứu vớt Nhân tộc.
- Thôi được, có lẽ cứu vớt Nhân tộc chính là sứ mệnh của bản tiên, vậy thì lại cứu vớt một lần lại có làm sao?
Giáo chủ vừa muốn nói gì liền bị Bất Hủ tiên nhân đưa tay đánh gãy:
- Chỉ bất quá bản tiên bây giờ chỉ còn lại hồn thể, đạo quả còn không hoàn thiện, chỉ có thể tạm ở trong pho tượng, không cách nào che chở các ngươi như ở thời kì cuối Thượng Cổ, muốn khôi phục trạng thái đỉnh phong, còn cần một thân thể để ký thác.
- Ta có thể chứ?
Giáo chủ xung phong nhận việc.
Bất Hủ tiên nhân lắc đầu:
- Thân thể của ngươi đã định hình, lúc tu hành lại đi rất nhiều đường sai, thói quen khó sửa, cơ hội ngưng tụ đạo quả rất xa vời.
- Ta nghe nói Vân Chi của Vấn Đạo tông có danh xưng người mạnh nhất năm đại tiên môn, thân thể của nàng có thể chứ?
Giáo chủ lại lần nữa đề nghị.
Bất Hủ tiên nhân lắc đầu:
- A, người mạnh nhất năm đại tiên môn? Theo bản tiên biết, năm đại tiên môn bất quá là năm tông môn có chút nội tình của Trung Ương đại lục mà thôi, không nói đông tây nam bắc bốn chỗ, chỉ sợ thực lực tổng hợp của năm đại tiên môn còn không bằng Đại Hạ vương triều đang thống trị Trung Ương đại lục.
- Dưới tình huống thế này, người mạnh nhất năm đại tiên môn, lại có thể mạnh bao nhiêu, có thể để cho bản tiên lại lần nữa thành tiên?
Giáo chủ vội vàng cúi đầu nhận sai.
- Khoảng cách đến đại thế tranh đấu chân chính bộc phát còn có chút thời gian, đầy đủ để bản tiên một lần nữa tu luyện tới đỉnh phong, bản tiên cần một bộ thân thể vừa bắt đầu tu luyện, lấy thân thể của hắn làm ký thác, bản tiên có thể trở lại cảnh giới Tiên Nhân, nếu vận khí tốt, nói không chừng có thể ngăn chặn bọn người Ứng Thiên, Kỳ Lân, trở thành người đứng đầu trong Thượng Cổ Ngũ Tiên.
- Đến lúc đó, nếu bản tiên xuất thủ che chở Nhân tộc, nguy hiểm vẫn lạc sẽ giảm xuống trên phạm vi lớn.
- Tiên nhân minh giám.
- Ngươi đi triệu tập tất cả tín đồ Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ, bản tiên tự mình chọn lựa, nhìn ai có tư cách bị bản tiên đoạt xá.
- Vâng.
- Tiên nhân, ta muốn hỏi ngài một vấn đề.
- Hài tử, ngươi hỏi.
- Đến tột cùng là ai trước đây luyện hóa sao trời đầy trời thành đại lục?
Trong truyền thuyết, Bất Hủ tiên nhân tận mắt nhìn thấy sự kiện lớn kết thúc thời đại Thượng Cổ này.
Bất Hủ tiên nhân nhắm mắt, lắc đầu:
- Tu vi của ngươi quá thấp, đây không phải chuyện mà ngươi nên biết được.
Giáo chủ có chút uể oải, nhưng cũng thừa nhận mình kém thật sự quá xa khi so với Tiên nhân.
Trước khi đi, Giáo chủ do dự một cái, hỏi:
- Tên của ngài tựa hồ... Không phải tên bình thường?
Giáo chủ thật ra muốn nói là, ta thực sự nghĩ không ra nên biên cái tên gì, mới lung tung biên ra một cái ‘Bố Yếu Kiểm’ (Bố Muốn Mặt), vì sao Tiên nhân lại có cái tên kỳ quái như thế chứ?
Bất Hủ tiên nhân đen mặt, không nói gì.
Giáo chủ ý thức được mình hỏi không đúng, nhanh chóng cáo lui rời đi.
...