Nhao nhao đến một hồi, Lục Dương chợt nhớ tới:
- Đại sư tỷ, ngươi không cần thần du vật ngoại, đi dò xét bố trí của tổng bộ này à?
Tu vi của ba người Lục Dương quá thấp, không dám ở chạy loạn nơi này, nhưng đại sư tỷ khác biệt, thần hồn nàng ly thể, ai cũng không phát hiện được.
Trong hiện thực, ba người Lục Dương đang thành thành thật thật tu luyện, cũng không có đi đâu.
Bất Hủ tiên tử liếc mắt:
- Ngươi nói nàng? Nàng đã sớm thần du vật ngoại, ngươi bây giờ nhìn thấy nàng là thần hồn phân thân nàng lưu lại mà thôi.
Nếu không phải chỉ còn lại thần hồn phân thân, Bất Hủ tiên tử cũng không dám nói như vậy với Vân Chi.
Lục Dương: -... Thật đúng là ai cũng không phát hiện được.
Cũng bao gồm cả chính hắn.
...
Cao thủ trong Bất Hủ giáo nhiều như mây, không thiếu đại năng kinh thế hãi tức, nhân trung long phượng, nhưng người nào cũng không có phát giác được, một thần hồn đang di động trong tổng bộ, lẳng lặng quan sát cái gì.
Tu vi của Vân Chi thâm bất khả trắc, có thể tự do ra vào tổng bộ Bất Hủ giáo.
Nàng phát hiện tổng bộ Bất Hủ giáo bố trí phi thường chu đáo chặt chẽ, tổng cộng có hai mươi lăm lối ra, một khi xảy ra bất trắc, bọn giáo chúng sẽ rời đi từ hai mươi lăm lối ra, cứ như vậy, rất khó bắt hết bọn hắn.
Bất quá Vân Chi đã dò xét ra vị trí của hai mươi lăm lối ra, dùng thần hồn khóa chặt, chỉ cần nàng xuất thủ, cam đoan ai cũng không cách nào rời đi từ lối ra, tới một lần bắt rùa trong hũ.
Nàng nhìn chỗ động thiên của tổng bộ có chút hoang vu, nên là động thiên lưu lại từ Đại Ngu thời đại, một lần tình cờ bị Bất Hủ giáo phát hiện.
Vân Chi tiếp tục bay vào chỗ sâu trong tổng bộ, chú ý tới chỗ sâu nhất có một gian mật thất, ngoài mật có có các loại trận pháp gia trì, cam đoan ai cũng không cách nào lặng lẽ tiến vào mật thất.
Ngoại trừ Vân Chi.
Vân Chi tiến vào mật thất, nhìn thấy Giáo chủ đang tế bái pho tượng Bất Hủ tiên nhân, trong pho tượng Bất Hủ tiên nhân, chậm rãi bay ra một làn khói đặc, khói đặc hóa thành hình tượng của một lão giả.
- Ừm?
Vân Chi nhíu mày.
Giáo chủ và Bất Hủ tiên nhân cũng không có phát hiện Vân Chi đã ẩn nấp khí tức đến cực hạn.
- Tiên nhân, ta có một chuyện không hiểu, còn xin Tiên nhân giải đáp.
- Hài tử, ngươi hỏi.
- Cổ tịch đã nói ngài khát máu thị sát, chúng ta vì lấy lòng ngài, giết chóc vô số..
- Sinh linh chết đi là một trong các điểm mà lực lượng của bản tiên phát ra.
Giáo chủ sầu mi khổ kiểm:
- Vì Tiên nhân khôi phục đến đỉnh phong, chúng ta giết chóc cũng không có gì, chỉ là tình hình gần đây cũng không tốt lắm, chính đạo tra xét càng ngày càng nghiêm, bọn giáo chúng sinh hoạt đều không tốt lắm.
- Trước mấy ngày ta còn tổ chức một trận vấn đáp tri thức về hình pháp, cùng giảng về các quy tắc bài trừ chứng cứ liên quan tới việc làm phi pháp, cố gắng đề cao trình độ văn hóa của giáo chúng cùng năng lực nắm bắt hiểu rõ về luật pháp, trong lúc phạm tội cũng có thể giảm bớt chứng cứ tồn tại, nếu quả như thật bị bắt, học tập hình pháp còn có thể biện hộ cho chính mình.
Bất Hủ tiên nhân gãi cái cằm:
- Ngươi là muốn tổ chức một lớp học nói về pháp luật cho bản tiên?
- Không, ta phát hiện năng lực học tập của giáo chúng rất đáng lo, lại không ưa thích học tập hình pháp, vì nâng cao tính tích cực trong việc ham học hỏi, ta tính đổi một tạo hình cho pho tượng của ngài, đổi thành hình tượng ngài cầm một bản hình pháp, cố gắng tuyên truyền ra ngoài rằng Tiên nhân ngài cũng là một vị thường xuyên học tập hình pháp.
Bất Hủ tiên nhân: -... Ngươi còn có chuyện khác không?
- Có, ta muốn hỏi lực lượng của ngài chỉ bắt nguồn từ việc giết người thôi à, giết cái khác có thể chứ? Thực không dám giấu giếm, nhà ta vốn mở lò sát sinh, mặc dù bây giờ không làm, nhưng ta đều rất quen thuộc quá trình cụ thể, ngài cảm thấy đổi Bất Hủ giáo thành Bất Hủ lò sát sinh như thế nào, tẩy trắng lộ diện, bọn giáo chúng cũng sẽ an toàn.
- Chúng ta giáo còn có ba giáo đồ là nhân tài am hiểu về đồ nướng, đến thời điểm đó mở đại lí đồ nướng, kết nối lò mổ, hình thành sản nghiệp dây chuyền, một công nhiều việc nha.
Gặp Bất Hủ tiên nhân còn muốn nói điều gì, Giáo chủ lại tiếp tục nói:
- Ngài lo lắng đến vấn đề thu thuế? Chuyện này thì ngài cứ yên tâm đi, ta chính là bởi vì trốn thuế lậu thuế quá nhiều nên mới bị truy nã, rơi vào đường cùng đổi nghề lăn lộn vào ma đạo, ta rất chuyên nghiệp ở phương diện thuế vụ.
Lúc giáo chủ nói lời này lộ ra tràn đầy tự tin, ánh mắt đều có ánh sáng.
Bất Hủ tiên nhân: -... Nếu không chuyện gì nữa, ta có thể trở về trong bức tượng chưa?
- Còn có một việc nhỏ.
Giáo chủ rất cung kính lấy ra vài trang giấy.
- Đây là vật gì?
- Phương án diễn tập, dù sao cũng đổi tổng bộ, còn chưa quen thuộc mấy đường hầm dùng để chạy trốn, một hồi chúng ta chuẩn bị tiến hành một lần diễn tập đại quy mô, giả thiết chính đạo đột kích, chúng ta lập tức chạy trốn, Tiên nhân ngài muốn tham gia không?
Bất Hủ tiên nhân trầm mặc thời gian rất dài, đang suy nghĩ có nên tự mình từ chức, để Giáo chủ đi lên làm trụ cột tín ngưỡng hay không.