Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 286 - Chương 286: Giáo Chủ Cân Nhắc Chu Toàn (1)

Chương 286: Giáo Chủ Cân Nhắc Chu Toàn (1) Chương 286: Giáo Chủ Cân Nhắc Chu Toàn (1)

Có đại sư tỷ ở đây, chúng ta an tâm.

Chỉ có Lục Dương lộ ra thần sắc quái dị, hoài nghi đây đều là trùng hợp.

Nhưng cân nhắc đến thực lực của đại sư tỷ, hắn cảm thấy trùng hợp cũng là một bộ phận của kế hoạch.

Ừm, kế hoạch của đại sư tỷ thật sự là hoàn mỹ.

Lúc đầu, Giáo chủ cảm thấy ba người Lục Dương đều là nhân tài, tiềm lực không tệ, rất thích hợp để Bất Hủ tiên nhân đoạt xá, nhưng hắn lại lo lắng ba người này chết trong Vấn Đạo tông, nếu không chết, bọn hắn có khả năng bị Vấn Đạo tông xúi giục, không thể tin, không thể để cho bọn họ chạy tới tham gia khảo thí.

Bây giờ hắn tận mắt nhìn thấy một màn này, lại có ký ức của Đường Vân Sinh làm bảo hộ, hết thảy hoài nghi đều tan thành mây khói.

- Về phần chuyện của Kim phó giáo chủ, ba người các ngươi chớ nói ra ngoài, ta hi vọng chuyện này chỉ có bốn người chúng ta biết được.

Giáo chủ cho rằng tin tức Kim phó giáo chủ là phản đồ chỉ là lời nói từ một bên, là mười một người Lưu Cao trước khi chết muốn cắn ngược lại một cái.

Bất Hủ tiên tử gật đầu.

Đại sư tỷ gật đầu.

Bất Hủ tiên tử gật đầu đến một nửa, nhíu mày:

- Người này thật kỳ quái, ta làm sao cảm nhận được khí tức quen thuộc từ trên người hắn?

Cỗ này khí tức quá nhạt, cần tinh tế cảm thụ:

- Giống như là Bất Hủ Đạo Quả, nhưng lại không hoàn toàn giống, cổ quái.

Vân Chi nghe được Bất Hủ tiên tử tự nói, cũng nhíu lông mày một cái, cảm thấy chân tướng của Bất Hủ giáo tựa hồ có chút khác biệt với mình tưởng tượng.

Giáo chủ tự mình mang ba người Lục Dương tiến vào cứ điểm dự bị số năm.

Ba người Lục Dương rốt cục đi vào tổng bộ Bất Hủ giáo, chỉ là tràng cảnh lại rất không giống trong tưởng tượng.

Tổng bộ Bất Hủ giáo trong tưởng tượng, không nói cho người ta một loại cảm giác núi thây biển máu, cũng nên có một loại không khí kinh khủng lão ma đầu giấu ở chỗ tối.

Mà tổng bộ Bất Hủ giáo hiện thực, các tín đồ bay tới bay lui, dời gạch cưa cây, dựng phòng ốc cùng tế đàn, xây dựng kiến trúc.

Giáo chủ thuận miệng nói:

- Bản giáo để cho ổn thoả, tránh né Vấn Đạo tông truy tung, vừa rồi tiến hành một lần di chuyển, mặc dù vật liệu đều chuyển tới, nhưng vẫn cần chỉnh lý cùng kiến thiết.

- Ba người các ngươi tới thật đúng lúc, bản giáo chuẩn bị khai triển một lần tuyển chọn nội bộ, qua không lâu liền sẽ có một nhóm lớn tín đồ Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ tới, các ngươi cùng nhau thi đấu, người ưu tú nhất sẽ được Bất Hủ tiên nhân ưu ái.

- Tốt, không nói trước, ba người các ngươi tạm thời ở chỗ này, chờ đến tuyển chọn bắt đầu, sẽ có người thông báo các ngươi, ta còn có chuyện phải bận rộn.

Giáo chủ dứt lời, vội vàng rời đi.

Bất Hủ giáo đã không có cứ điểm có thể dùng, hắn cần lại lựa chọn ba cứ điểm khác, chuẩn bị bất trắc.

Hắn có thể trở thành Giáo chủ, dựa vào không chỉ là tu vi, còn có cẩn thận.

Bên trong không gian tinh thần, hai mỹ nữ tuyệt thế sóng vai mà ngồi, đều có phong thái, để cho người ta nhìn cảnh đẹp ý vui.

Vân Chi bưng lấy một cuốn sách, ngồi lẳng lặng, có dáng vẻ nhẹ nhàng, một bộ dáng không tranh quyền thế.

Bất Hủ tiên tử ngã chổng vó ngồi, nhàm chán ngáp một cái, một bộ dáng vẻ bị thế giới ngăn cách.

- Tiểu nha đầu, đến cảnh giới này của chúng ta, còn cần đọc sách từng tờ từng tờ, dùng thần thức quét qua, chẳng phải cái gì đều biết rõ rồi?

Bất Hủ tiên tử ngáp một cái hỏi, hoàn toàn không để ý hình tượng của mình.

Lục Dương ở một bên nhìn mà lắc đầu, tiên tử xinh đẹp bao nhiêu, đáng tiếc lại có đức hạnh như thế.

Vân Chi mỉm cười lắc đầu:

- Tiền bối có chỗ không biết, những đồ vật như sách này, niềm vui thú lớn nhất chính là lật qua từng tờ từng tờ, ngươi vĩnh viễn không biết rõ trang kế tiếp sẽ cho ngươi kinh hỉ gì, dùng thần thức quét qua, niềm vui thú lớn nhất chẳng phải cũng không có?

Bất Hủ tiên tử nghĩ nghĩ, cảm thấy đúng là không sai:

- Vậy ngươi đang xem sách gì?

- « Như thế nào làm một đại sư tỷ hợp cách ».

- Cái tên rất độc đáo.

- Đúng vậy, do ta viết.

- ...

Lục Dương ở một bên thuận miệng hỏi, cũng không có ý đổ thêm dầu vào lửa.

- Đại sư tỷ, ngươi không quan tâm tiên tử xưng hô ngươi là tiểu nha đầu sao?

Bất Hủ tiên tử nhìn hằm hằm Lục Dương, đây là vấn đề mà thân là Giáo Tổ nên hỏi sao?

Vân Chi nhẹ nhàng gật đầu, động tác nhỏ bé không thể nhận ra:

- Tiền bối nói không có sai, dù tính ở việc tiền bối sinh hoạt ở niên đại cách nay ba mươi vạn năm, hay lấy tuổi thật của tiền bối nhìn, nàng xưng hô ta là tiểu nha đầu cũng không sai lầm.

Đại khái là người ngốc sợ người gan, Bất Hủ tiên tử kiên cường nói:

- Uy uy uy, ta có thể xem như không nghe thấy lời này, rõ ràng ta chỉ có mười sáu tuổi thôi.

Lục Dương nói tiếp:

- Tiên tử ngài nói là trí thông minh hay là trình độ đại não phát dục?

Bất Hủ tiên tử giận tím mặt, la hét muốn đơn đấu cùng Lục Dương, Lục Dương không cam lòng yếu thế, trốn đến sau lưng đại sư tỷ.

- Có bản lĩnh ngươi ra đây.

- Có bản lĩnh ngươi qua đây.

Hai người không ai nhường ai.

Bất Hủ tiên tử cùng Lục Dương cãi nhau, đại sư tỷ ở một bên an tĩnh đọc sách.

Bình Luận (0)
Comment