Bất Hủ tiên tử rất tức giận, Đường Vân Sinh thân là giáo đồ của nàng, ngay cả trung thành tối thiểu nhất cũng không có.
Tưởng tượng ở thời kỳ Thượng Cổ, nàng thân là bá chủ một phương, có rất nhiều người của cả một tinh cầu trung thành cẩn cẩn đối vớinàng, xem việc có thể trở thành tín đồ của nàng là vinh quang, nhận định lời nói của nàng là tiêu chuẩn.
Trong lòng Lục Dương tự nhủ thôi đi, đây là kết quả thờ phụng tiên nhân hoàn mỹ trong tưởng tượng của bọn hắn, nếu Bất Hủ giáo biết rõ Bất Hủ tiên tử chân chính là cái dạng gì, đừng nói trung thành, ngày thứ hai toàn thể giải tán, ta đều tin tưởng.
Tối thiểu nhất là Lục Dương làm Giáo Tổ đều mỗi ngày nghĩ đến việc từ chức.
Giáo Tổ còn như vậy, tín đồ phổ thông càng không cần phải nói.
Nhưng mà, vì cái gì không chuyển biến mạch suy nghĩ, để Bất Hủ tiên tử từ chức, Bất Hủ giáo tập thể thay đổi một tín ngưỡng khác chứ?
Lục Dương càng nghĩ càng thấy chủ ý này rất hay.
Lục Dương suy nghĩ miên man, hắn cũng không bối rối, có đại sư tỷ ở đây, có ra sao bọn hắn cũng sẽ không bị thương.
Vấn đề hiện tại là không biết rõ nên xử lý Đường Vân Sinh như thế nào.
Giết đi, công việc sau này không tốt khai triển, không giết, ba người bọn hắn sẽ xong đời, buồn rầu.
Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt cũng không sợ, trước khi đến Lục Dương đều nói, chuyến này đều ở bên trong kế hoạch của đại sư tỷ, sẽ không xảy ra vấn đề.
Có ‘Đại sư tỷ’ ba chữ này, không có thứ gì an toàn hơn nữa?
Đường Vân Sinh đưa tay, lấy ra một thanh đao bản rộng đỏ như máu bị lệ quỷ cùng oan hồn quấn quanh từ không gian trữ vật, hắn nhìn ba người Lục Dương không động, cho rằng đã mất đi ý chí phản kháng.
Đúng như thế, đối mặt chênh lệch đẳng cấp tuyệt đối, đây là phản ứng tự nhiên.
Đường Vân Sinh không biết thấy qua bao nhiêu tu sĩ chập nhận số mệnh như mấy người Lục Dương.
Giết!
Toàn thân Đường Vân Sinh tản ra khí tức làm người ta sợ hãi, vừa nhìn chính là đại ma đầu giết người vô số.
Hắn lộ ra nụ cười dữ tợn, nhảy lên thật cao, mang theo sát ý vô tận, muốn một đao chém chết ba người, để bọn hắn ngay cả hài cốt cũng không còn.
Lúc này, trước một cự thạch bên cạnh, không gian vặn vẹo một trận, Giáo chủ Bất Hủ giáo duỗi lưng một cái, đi ra từ cứ điểm dự bị số năm.
Để người khác trước ở bên trong thu thập, hắn đi ra nghỉ ngơi.
Sau đó hắn nhìn thấy Đường Vân Sinh giơ Huyết Đao, nhảy lênrất cao, muốn chém chết ba người Lục Dương, ba người Lục Dương không nhúc nhích, giống như bị sợ đến choáng váng.
Giáo chủ: - ...
Đường Vân Sinh: - ...
Trong đầu Giáo chủ đầy dấu chấm hỏi, đây là tình huống gì?
- Đường Vân Sinh ngươi muốn làm gì!
Giáo chủ ý thức được bây giờ không phải thời điểm hiện lên dấu chấm hỏi, hắn hét lớn một tiếng, ngang nhiên xuất thủ, một tay bắt được Đường Vân Sinh, xương cốt kẽo kẹt rung động.
- Giáo chủ, Giáo chủ, ta có thể giải thích...
Đường Vân Sinh luống cuống, chuyện này là sao? Hắn chỉ tùy tiện chọn một chỗ dã ngoại hoang vu, sao lại có Giáo chủ xuất hiện?
Giáo chủ không nghe Đường Vân Sinh nói nhảm, không để ý hậu quả, dùng thần thức thô bạo đảo qua không gian tinh thần của Đường Vân Sinh, phá hư thần trí của Đường Vân Sinh đồng thời, biết được trí nhớ của hắn.
Có thể trở thành Giáo chủ Ma giáo, tự nhiên không phải hạng người lương thiện gì, giết người cướp của, quét hình không gian tinh thần loại chuyện này, hắn làm qua không ít.
Giáo chủ rốt cục rõ ràng đầu đuôi mọi chuyện.
Ba người Lục Dương thật vất vả thành công tiềm phục ở trong Vấn Đạo tông, cũng bởi vì Lưu Cao hai phó giáo chủ cử động, kế hoạch tiềm phục bên trong Vấn Đạo tông hoàn toàn thất bại.
Cái này còn chưa hết, sau khi Lưu Cao hai người thất bại, lấy được tin tức Kim phó giáo chủ là phản đồ, ba người Lục Dương trung tâm sáng rõ, một lòng muốn đến tổng bộ báo cáo tin tức này, lại bởi vì tư tâm của Đường Vân Sinh ngăn cản, hắn muốn giết người diệt khẩu.
- Thứ hỗn trướng!
Giáo chủ bóp chết Đường Vân Sinh, nếu không phải hắn ngẫu nhiên xuất hiện, ba hạt giống ma đạo tốt như mấy người Lục Dương, những người một lòng kính dâng cho Bất Hủ giáo sẽ chết ở chỗ này.
Thật ra sau khi Đường Vân Sinh bị thần thức điều tra qua, đã trở thành đồ đần, cũng không có gì khác biệt người chết.
- Ba người các ngươi chịu khổ.
Giáo chủ trấn an ba người, đây là hắn lần đầu tiên nhìn thấy Lục Dương, Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt.
Tuấn tú lịch sự, nhân tài trụ cột của Ma giáo, cánh tay đắc lực trong tương lai.
Lục Dương: - ...
Lục Dương nghe được Đường Vân Sinh trước khi chết kêu một tiếng ‘Giáo chủ’, cho nên nam tử trung niên trước mắt này là Giáo chủ Bất Hủ giáo?
Vừa rồi hắn là đi ra từ cứ điểm dự bị số năm?
Ba người bọn hắn còn thu được sự tín nhiệm của Giáo chủ?
Liên tiếp nghi vấn xuất hiện từ trong đầu Lục Dương.
Rõ ràng là thiếu đi trình tự, làm sao mục đích của chuyến đi này vẫn có thể đạt đến?
Bên trong không gian tinh thần, thần sắc đại sư tỷ không thay đổi, vẫn là dáng vẻ Siêu Thoát hồng trần, nói:
- Hết thảy đều nằm trong kế hoạch.
Bất Hủ tiên tử sùng bái nhìn đại sư tỷ, tiểu cô nương này thật lợi hại, quá biết tính toán, nàng thì không làm được đến mức này.
Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt cũng thật sự nghĩ đây là một bộ phận trong kế hoạch của đại sư tỷ, cảm thấy không hổ là đại sư tỷ, cái gì đều trốn không thoát tính toán của nàng.