Chương 295: Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công (2)
Giết chết Cổ Trát, tửu nhục hòa thượng, chiến thắng Mạnh Cảnh Chu, thanh danh của Lục Dương đạt đến đỉnh điểm, không ai bằng.
Lục Dương lại lần nữa thi triển đao pháp, giết người vô số, ngay cả Ma Cốt không bao giờ biết sợ hãi, khi nhìn thấy Lục Dương đều phải chạy trốn thật xa, không dám giao phong chính diện với hắn.
Lúc dám người cho rằng Lục Dương sẽ trở thành người mạnh nhất cuộc tranh tài lần này, Mạnh Cảnh Chu lại lần nữa giết trở về.
Thần thái Mạnh Cảnh Chu sáng láng, không giống như khổ sở thất bại trước đó.
- Lục Dương, tái chiến.
Lục Dương cười lạnh:
- Bại tướng dưới tay, cũng dám đề cập đến chiến đấu trước mặt ta, chết đi.
Ma đao vung xuống, vừa nhanh vừa mạnh, muốn phân Mạnh Cảnh Chu thành hai, đám người kinh hô, vừa rồi đi lên đã dốc hết toàn lực.
Lần trước Mạnh Cảnh Chu cũng thua dưới một chiêu này.
Lúc đám người cho rằng một kích phân thắng bại, thái độ của Mạnh Cảnh Chu lại khác thường, chặn lại một đao này.
Lục Dương nhận ra Mạnh Cảnh Chu không đúng, thu hồi tính tình cuồng ngạo, thi triển toàn lực chiến đấu.
Chiến lực lần này của Mạnh Cảnh Chu tăng vọt so với lần trước, lực lượng ngang bằng Lục Dương.
- Hô, hô, ngươi có kỳ ngộ.
Lục Dương bỗng nhiên nhận ra được vấn đề, Mạnh Cảnh Chu mạnh lên, chỉ có một giải thích này mà thôi.
Lần chiến đấu này cho Mạnh Cảnh Chu lòng tin cực lớn:
- Chỉ mới nhập môn, chiên lực đã tăng vọt, không hổ là Lục Hợp….
Mạnh Cảnh Chu phát hiện mình lỡ mồm, lập tức ngậm miệng.
Man Cốt nghe được nửa câu của Mạnh Cảnh Chu, lâm vào trầm tư, lẩm bẩm:
- Lục hợp? Chẳng lẽ là « Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công » trong truyền thuyết? !
Đám người vội vàng truy hỏi Man Cốt đây là công pháp gì, Man Cốt không đáp, bỏ trốn mất dạng.
- « Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công », chẳng lẽ là truyền thừa của Bất Hủ tiên nhân?
Đám người thấp giọng hô, công pháp có chữ - tiên”, rất khó khiến người ta không suy nghĩ nhiều.
Chiến đấu của Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu dùng ngang nhau để kết thúc, hai bên đều biết cứ tiếp tục đánh cũng không phân được thắng bại, ăn ý rời đi.
Mạnh Cảnh Chu biến mất ròng rã một ngày sau, lại lần nữa rời núi, thực lực còn tăng hơn cả lúc trước.
Mạnh Cảnh Chu trực tiếp tìm tới Lục Dương mang áo choàng.
Khiến mọi người đều khiếp chính là, chiến lực của Mạnh Cảnh Chu lại lần nữa tăng vọt, đánh bại Lục Dương.
Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công kinh khủng như vậy!.
- Đi chết đi!
Mạnh Cảnh Chu hét lớn, một chưởng xuyên thủng ngực Lục Dương.
Lục Dương ho ra máu không ngừng, khí tức nhanh chóng hạ xuống.
Sinh mệnh Lục Dương mạnh mẽ, sẽ không lập tức tử vong, nhưng tử vong đã thành kết cục đã định, không cách nào thay đổi.
- Ha ha, hay, hay cho một tên Mạnh Cảnh Chu, vậy mà để ngươi đạt được cơ duyên lớn nhất.
Thần sắc Lục Dương có chút dữ tợn, có lẽ không cam tâm cứ như vậy mà chết đi.
Hắn móc ra một bản thư tịch cũ nát từ trong ngực, Mạnh Cảnh Chu thấy thế, con mắt bỗng nhiên híp nhỏ.
- Tiên công sao lại ở trong tay ngươi! Lúc chiến đấu ngươi đã trộm tiên công đi.
Đám người xôn xao không ngừng, trong lúc chiến đấu Lục Dương đánh cắp tiên công.
Đây là thủ đoạn gì, Diệu Thủ Không trong truyền thuyết sao?
Lập tức trong lòng mọi người đều dâng lên ngọn lửa, tiên công ở trong tay Lục Dương sắp chết, chẳng phải mang ý nghĩa ai cũng có thể đạt được tiên công?
Lục Dương vừa phun máu vừa cười nói:
- Chỉ tiếc ta trộm được tiên công, lại không có cơ hội tu luyện.
- Đã như vậy, vậy ta sẽ công khai tiên công, xem Mạnh Cảnh Chu ngươi còn có ưu thế gì.
Lục Dương ném tiên công ra ngoài, dùng máu làm văn tự, không ngừng viết nội dung tiên công trên không trung.
Cơ duyên to lớn.
Mạnh Cảnh Chu trợn mắt muốn lòi, nhanh chóng muốn đánh tan chữ bằng máu, không cho tiên công khuếch tán ra.
Nhưng đã quá muộn, mọi người đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đã gặp qua sẽ không quên được, nhìn lên một cái, đã có thể nhớ kỹ toàn bộ nội dung.
Lục Dương cười ha ha, không còn khí tức.
Mạnh Cảnh Chu tức hổn hển, nhưng không có bất kỳ biện pháp gì.
Đám người phân tán, muốn tìm địa phương an toàn, tu luyện tiên công.
- Tu luyện xong sao không hề mạnh lên?
Có người nghi hoặc, Mạnh Cảnh Chu không phải vừa bắt đầu, liền trở nên rất mạnh sao?
- Tu luyện sai rồi?.
Bên trong rừng rậm, ba người Lục Dương tập hợp một chỗ, nhắm mắt lại, cảm ngộ vị trí của mọi người.
Đây căn bản cũng chả phải tiên công gì mà là một bản công pháp định vị, chỉ cần có tu tiên giả, ba người Lục Dương sẽ có thể biết được vị trí của bọn hắn.
Chiến đấu trong rừng rậm có hạn chế lớn nhất là gì? Là không biết rõ vị trí của địch nhân. Bây giờ tất cả tuyển thủ đều phân tán trốn đi, là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt riêng lẻ.
Ba người cùng nhau hành động, từ gần đến xa, gặp một người giết một người, số trên lòng bàn tay nhanh chóng tăng lên.
Yến Phi không vội vã tu luyện, hắn luôn cảm giác chuyện này không đúng, hắn tìm được thi thể của Lục Dương, xốc lên mũ trùm, thình lình lộ ra Lục Dương đầu trọc.
Phân thân Bồ Đề thụ.
Tất cả đều là giả.
Hắn nhanh chóng phán đoán:
- Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu là cùng một bọn.
- Căn bản cũng không có Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công gì đó, Man Cốt cũng là cùng nhóm với bọn họ.
...
Nơi xa, Giáo chủ thấy toàn bộ quá trình cũng lộ ra thần sắc quái dị.
Ngay cả đầu lĩnh Ma đạo như hắn cũng cảm thấy ba người này quá âm hiểm.
...
Trong không gian tinh thần, Bất Hủ tiên tử thấy đại sư tỷ đang trầm tư, có chút hiếu kỳ:
- Ngươi đang suy nghĩ gì?