Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 294 - Chương 294: Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công (1)

Chương 294: Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công (1) Chương 294: Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công (1)

Chương 294: Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công (1)

Ma đao đại khái chưa từng nhìn thấy chủ nhân nào hào phóng như thế, muốn cho hắn một cái ôm nồng nhiệt —— bằng lưỡi đao.

Tửu nhục hòa thượng sợ hãi tột độ, Ma đao xuất hiện từ đâu, vì sao lại đâm về phía mình?

Kim bát đi theo tửu nhục hòa thượng trực típ bị đâm rách, tửu nhục hòa thượng chật vật chiến đấu.

Lục Dương ở một bên chậc chậc:

- Trình độ này cũng không giống như được Huyền Không tự coi trọng?

Huyền Không tự là một trong năm đại tiên môn có ít người nhất, đệ tử thu nhận đều có thiên phú dị bẩm, với thiên phú này của tửu nhục hòa thượng chỉ miễn cưỡng làm tạp dịch cho Huyền Không tự mà thôi.

- Huyền Không tự được xưng người người đều có cơ hội tiến vào, ta đương nhiên có cơ hội tiến vào Huyền Không tự, chẳng qua ta từ bỏ cơ hội này mà thôi.

Tửu nhục hòa thượng vừa chiến đấu vừa nói.

-... Ngươi thật biết đắp vàng trên mặt mình.

Tửu nhục hòa thượng rất vô dụng, đánh không lại Ma đao, bị Ma đao xuyên vào trái tim.

Ma đao lại lần nữa không có chủ nhân.

- Đáng thương, mới vừa nhận chủ nhân, lại trở về vô chủ.

Lục Dương nhặt Ma đao lên, lại lần nữa lên đường.

- Huyết Yêm Hoàng Tuyền.

Có người để mắt tới Lục Dương, âm thầm đánh lén.

Một đại dương màu đỏ ngòm phóng tới Lục Dương, mang theo mùi máu tươi, vừa ngửi đã biết rõ là máu.

Lục Dương không chút hoang mang, lại lần nữa móc ra Ma đao, hắn thân là kiếm linh căn, trời sinh gần gũi với đao kiếm, lĩnh ngộ đao pháp cũng không phải là việc khó.

Hắn thi triển đao pháp vừa rồi sáng chế.

- Nhận Chủ Đao Pháp.

Ma đao bổ về phía đại dương màu đỏ ngòm, giống như cá mập ngửi được mùi máu tanh, lóe ra hồng quang quỷ dị, lại lần nữa đâm chết người đánh lén Lục Dương.

- Kinh Đào Huyết Chưởng.

- Nhận Chủ Đao Pháp.

- Huyết Khô Lâu.

- Nhận Chủ Đao Pháp.

Không hổ là Ma giáo, thuật pháp học được nếu không có liên quan đến Lệ Quỷ, thì cũng liên quan đến tiên huyết vong hồn, vô cùng phù hợp cho Ma đạo chọn lựa chủ nhân.

Lục Dương dựa vào một chiêu Nhận Chủ Đao Pháp, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ.

Đáng tiếc chủ nhân Ma đao cũng không có ngoại lệ, đều là ma chết sớm, sống không quá ba giây liền bị phản phệ.

Lục Dương tiếc nuối lắc đầu, hắn chỉ muốn tìm một chủ nhân cho Ma đao, sao lại khó như vậy?

- Pháp bảo tốt như vậy, các ngươi cũng không có duyên sử dụng.

Càng ngày càng nhiều người biết được sự tồn tại của Lục Dương, bây giờ bên ngoài dều đang đồn, Lục Dương trở thành chủ nhân của Ma đao, nhẹ nhàng giết người, còn hung tàn hơn Cổ Trát.

Cũng có người nhận ra dáng dấp của Lục Dương và Nhân Sâm quả rất giống nhau, liên tưởng đến người bị độc chết cũng đoán được Nhân Sâm quả là một cái bẫy.

Bên trong rừng rậm, Ma đao theo lệ cũ đâm chết một tên chủ nhân xong, Lục Dương gặp Mạnh Cảnh Chu.

Mạnh Cảnh Chu nhìn Lục Dương, nghiến răng nghiến lợi.

- Thật bản lãnh, ngụy trang thành Nhân Sâm quả, lừa tất cả mọi người.

Danh tiếng hung hãn của Lục Dương quá mạnh, chưa nói đến những tân tú tài năng cố gắng ẩn giấu thực lực, hắn thậm chí còn lấn áp cả thanh danh truyền nhân của Giáo chủ, Yến Phi.

Hắn ngụy trang thành Nhân Sâm quả, lừa tất cả mọi người, về sau hắn cầm Ma đao, chặt người sợ hãi, ai cũng không biết số hiển thị trong lòng bàn tay hắn là bao nhiêu, nhưng có thể chắc chắn là một con số vô cùng khủng bố.

Mạnh Cảnh Chu có bản lĩnh thật sự, không e ngại thanh danh hung ác của Lục Dương.

- A, ta nghe nói chỉ cần Ma đao của ngươi nhìn thấy máu, người đó sẽ chết, nếu đã như vậy, ta không bị thương là được.

Lục Dương dựng thẳng lông mày:

- Khẩu khí thật lớn, xưng tên ra.

- Mạnh Cảnh Chu.

- Thì ra là ngươi, từ lâu đã nghe nói ngươi vô địch trong Trúc Cơ, luyện công phu đến cực hạn, khiến vô số thể tu khâm phục không thôi.

Mạnh Cảnh Chu hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi cũng không kém, huyết hải Đao Ma Lục Dương, hung danh bên ngoài, khiến con nít cũng nín khóc, tất cả mọi người đều nói thực lực của ngươi còn trên cả Yến Phi, không biết là thật hay giả.

- Thử một chút là biết.

- Vậy thử một chút!.

Trận giao chiến của hai tuyển thủ hạt giống bắt mắt nhất, đừng bảo là tuyển thủ dự thi bí mật quan sát, cả cao tầng Bất Hủ giáo đều muốn biết, hai người này đến cùng ai cao hơn một bậc?

Là âm hiểm xảo trá Lục Dương, hay quang minh chính đại Mạnh Cảnh Chu?

Khóe mắt Giáo chủ và phó giáo chủ giật giật, nếu không phải đã biết hai người các ngươi cùng một bọn, ta còn thực sự nghĩ đám các ngươi không biết nhau.

Giả bộ thật giống.

Kim phó giáo chủ rốt cục cũng thừa nhận Giáo chủ mắt sáng như đuốc, chả trách một người được coi là Ma Chủng trời sinh, người được coi là đạo ma hàng thế.

Nói hai người này là nội ứng chính đạo, hắn cũng không tin.

A đúng rồi, còn có một tên Man Cốt.

Yến Phi giấu ở trong bụi cây nhìn thấy hai người chiến đấu, như lâm đại địch, hai người này đều có tư cách trở thành đối thủ của hắn, độ uy hiếp còn lớn hơn cả tửu nhục hòa thượng cùng Cổ Trát.

Lục Dương lấy kiếm pháp vung đao, đao thế không thể ngăn cản, Mạnh Cảnh Chu luyện thể luyện đến răng, không chút điểm yếu, hai người xuất thủ, cả Kim Đan kỳ đều có thể chém giết.

Đám tuyển thủ nhìn mà trong lòng run sợ, cảm thấy hai người này quả thực là quái vật.

Cuối cùng Lục Dương hơn một bậc, đánh bại Mạnh Cảnh Chu.

Mạnh Cảnh Chu tự biết không địch lại, trước khi thụ thương lập tức bỏ chạy, nếu Mạnh Cảnh Chu bị thương, bọn hắn có thể cùng nhau truy sát.

Bình Luận (0)
Comment