Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 298 - Chương 298: Hài Tử, Ngươi Còn Có Tâm Nguyện Gì? (2)

Chương 298: Hài tử, ngươi còn có tâm nguyện gì? (2) Chương 298: Hài tử, ngươi còn có tâm nguyện gì? (2)

Chương 298: Hài tử, ngươi còn có tâm nguyện gì? (2)

Nếu không phải có nhuyễn giáp, hắn hiện tại đã thấy máu.

Một chiêu Hợp Thể này nhìn như làm ẩu, kì thực phi thường cường đại.

Man Cốt hóa thân Thượng Cổ Ma Thần, cầm trong tay Âm Dương nhị khí, giết ra khỏi trùng vây của đám người, đám tuyển thủ hoặc bị đầu quyền của Mạnh Cảnh Chu đập chết, hoặc là bị kiếm khí của Lục Dương chém chết.

Yến Phi sau khi ăn nhiều thua thiệt, cũng không dám cận thân chiến đấu.

Những người khác thấy thế, cũng đều dự định chạy trốn, báo thù tuy tốt, nhưng cũng phải có mệnh mới được.

Chỉ bất quá một chiêu này có hai vấn đề, một là giết người đều tính ở trên đầu Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu.

Hai là rất dễ dàng choáng.

- Ọe ——

Ba người nôn khan.

Cho dù đã huấn luyện qua, nhưng thời gian huấn luyện quá ngắn, xoay quanh cường độ cao này vượt qua phạm vi chịu đựng của ba người.

Lục Dương một bên nôn khan, một bên an ủi hai người:

- Nghe, nghe nói chúng ta sẽ cảm giác choáng là nhân thể khí quan đưa đến, chờ… Chờ đến Kim Đan kỳ, có thể kiểm soát giác quan, một chiêu này có thể lặp đi lặp lại dùng!

- Ọe —— thật hay giả?

Mạnh Cảnh Chu cảm thấy Lục Dương không đáng tin cậy.

- Trên lý luận là như thế, chờ Kim Đan kỳ liền thử một chút.

Đám người gặp trạng thái bọn hắn không tốt, lại muốn xông lên.

Ba người cải biến sách lược, gặp có người công kích, Man Cốt bắt lấy Mạnh Cảnh Chu mắt cá chân, Lục Dương bắt lấy cái cổ Mạnh Cảnh Chu, hai người xem Mạnh Cảnh Chu như tấm chắn, ngăn cản công kích.

Lục Dương cùng Man Cốt gặp chiêu này có thể thực hiện, thừa thắng truy kích, nắm lấy Mạnh Cảnh Chu công kích.

- Uy uy uy, hai người các ngươi quá mức, trước đó thương lượng cũng không có nói để ta làm tấm chắn mà!

Mạnh Cảnh Chu kêu to, coi như thể cốt hắn cứng rắn, nếu tiếp tục nhận công kích kiểu này cũng là rất đau.

Hai người buông Mạnh Cảnh Chu xuống.

Có mấy người cùng một phương hướng tấn công, Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt một người nâng một đùi của Lục Dương, Lục Dương lấy ra ma đao, đồng thời đối đầu mấy người, giống như rắn phun lưỡi rắn, vừa nhanh vừa độc, không rơi vào thế hạ phong.

Chợt, ánh mắt Lục Dương ngưng tụ, hai chân đạp một cái, bỗng nhiên rời đi, phóng tới Yến Phi.

Chính là tiểu tử ngươi quấy rối chúng ta.

- Không biết trời cao đất rộng!

Yến Phi không sợ Lục Dương, ba người các ngươi cùng một chỗ công kích, ta tự nhận không phải đối thủ, nhưng ngươi hiện tại chỉ có một người, còn muốn giết ta?

Yến Phi lấy ra sáo ngọc, đây là pháp bảo bản mệnh của hắn, có thể tiến hành âm ba công kích.

Ô ——.

Yến Phi thổi sáo ngọc, muốn chặn giết Lục Dương.

Thân thể Lục Dương trầm xuống, chui xuống đất mặt, tránh thoát công kích, cây cối sau lưng của hắn bị chặn ngang chặt đứt, mặt cắt bóng loáng, có thể tưởng tượng, một kích này đánh vào trên thân thể người sẽ tạo ra loại nào vết thương.

- Độn Địa Thuật!

Yến Phi kinh hãi, không nghĩ tới Lục Dương lại biết loại Ngũ Hành pháp thuật cực kì khó khăn này.

- Sẽ xuất hiện ở đâu?!

Yến Phi cấp tốc quay người, phỏng đoán Lục Dương sẽ công kích từ phía sau lưng.

Ai ngờ thổ địa dưới chân hắn vỡ ra, một gốc Bồ Đề thụ phá đất mà lên, trên cây kết lấy hai Lục Dương.

Lục Dương cùng phân thân đồng thời rời đi Bồ Đề thụ, phân thân đánh ra hổ quyền, hóa thân mãnh hổ lộng lẫy, nhào về phía Yến Phi, Lục Dương cầm trong tay ma đao, bổ ngang Yến Phi.

Loại này cự ly, hắn có thể tùy tâm sở dục khống chế phân thân.

Hổ yêu Lục Dương vô cùng hung mãnh, đao thế của Lục Dương càng bễ nghễ, lúc chiến đấu khoảng cách gần, Yến Phi căn bản không có thời gian thổi sáo ngọc.

- Biến lớn!

Sáo ngọc lại trở thành kiếm ngắn, Yến Phi vung vẩy trong tay, ngăn cản Lục Dương cùng phân thân công kích.

Ngọc côn di chuyển cực nhanh, phát ra tiếng vang hô hô.

Lục Dương bỗng nhiên né đầu qua một bên, tránh thoát âm ba công kích vô hình.

Đây cũng là phương pháp thổi sáo ngọc.

- Ngược lại có ý tưởng!

Lục Dương cười lạnh, đáng tiếc hắn đã có chỗ phòng bị, một chiêu này không tạo thành uy hiếp.

Một chiêu này ở trong Vấn Đạo tông là thuộc về trò trẻ con, chỉ có loại người không kiến thức như Yến Phi mới dùng thứ này như thủ đoạn công kích.

Mà ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, Yến Phi hắn còn muốn lật ra bọt nước?

Bên ngoài Vấn Đạo tông, Lục Dương tự tin vô địch trong Trúc Cơ kỳ, huống chi là hai người hắn?

Lục Dương dùng ma đao thi triển kiếm pháp.

Hổ yêu gào thét, miệng nói tiếng người.

- Trảm Tự quyết!

- Mãnh hổ hạ sơn!

Hai người từ phương hướng khác nhau công kích, xé nát Yến Phi.

Ma đao trong nháy mắt nhận chủ, trong nháy mắt phệ chủ, Yến Phi trở thành chủ nhân đoản mệnh nhất.

...

Kim phó giáo chủ thấy cảnh này, hỏi Giáo chủ:

- Không phải nói Yến Phi là truyền nhân của ngươi sao, ngươi không ngăn?

Giáo chủ cười lạnh:

- Truyền nhân? Đây bất quá là Yến Phi mặc lên một tầng thân phận cho mình thôi, thông qua các loại ám chỉ, khiến mọi người cho rằng hắn là truyền nhân của ta, từ đó đạt được các loại chỗ tốt.

- Ngươi không trừng trị hắn?

- Vì sao muốn trừng trị? Nếu hắn thật sự có bản lĩnh, ta thừa nhận hắn là truyền nhân của ta thì như thế nào? Nếu không có bản sự, sẽ giống như hôm nay, chết cũng liền chết rồi.

Chỉ là một Yến Phi, còn không có ưu tú đến mức đến tình trạng để Giáo chủ phi thường coi trọng.

- Ngài chọn ai may mắn trở thành đối tượng để ngài đoạt xá chưa?

Giáo chủ cung kính hỏi thăm Bất Hủ tiên nhân.

Bất Hủ tiên nhân sớm đã định ra nhân tuyển:

- Lục Dương.

Bình Luận (0)
Comment