Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 299 - Chương 299: Hình Thức Ban Đầu Của Bất Hủ Đạo Quả (1)

Chương 299: Hình thức ban đầu của Bất Hủ Đạo Quả (1) Chương 299: Hình thức ban đầu của Bất Hủ Đạo Quả (1)

Chương 299: Hình thức ban đầu của Bất Hủ Đạo Quả (1)

- Người này tâm ngoan thủ lạt, quỷ kế đa đoan, thiên phú và căn cốt cũng là nhân tuyển tốt nhất, miễn cưỡng có tư cách trở thành đối tượng ta đoạt xá.

Lời tuy như thế, thật ra Bất Hủ tiên nhân cảm thấy Lục Dương là đối tượng hoàn mỹ nhất để đoạt xá.

Giáo chủ có chút không bỏ, Lục Dương là người thích hợp làm ma tu nhất mà hắn gặp qua từ khi lên làm Giáo chủ đến nay, đáng tiếc bây giờ bị Bất Hủ tiên nhân chọn trúng.

Bất quá bị Bất Hủ tiên nhân tuyển chọn là vinh hạnh của hắn, một Lục Dương đổi lấy Bất Hủ tiên nhân quay lại thời kỳ đỉnh phong, là mua bán rất có lời.

- Để hắn đến mật thất.

- Vâng.

Giáo chủ đứng trên không trung, phóng thích uy áp:

- Tranh tài kết thúc, ấn ký lòng bàn tay Lục Dương là cao nhất, là người xếp thứ nhất, may mắn thu hoạch được chúc phúc của Bất Hủ tiên nhân.

Lục Dương ưu tú rõ như ban ngày, mặc dù như thế, các tuyển thủ dự thi vẫn cảm thấy đáng tiếc, cảm thấy bỏ lỡ cơ hội nhận được chúc phúc của Bất Hủ tiên nhân.

- Lục Dương, ngươi đi theo ta.

Giáo chủ vẫy tay, để Lục Dương bay lên, đưa hắn đến trước mật thất.

Giáo chủ căn dặn Lục Dương:

- Tiên nhân chúc phúc can hệ trọng đại, ngươi tiến vào mật thất, đến lúc đó sẽ biết được hàm nghĩa ta nói tới.

- Vâng.

Trên mặt Lục Dương tràn đầy ý cười, không giống làm bộ, để Giáo chủ âm thầm gật đầu.

Quả nhiên là tín đồ thành kính của Bất Hủ tiên nhân.

Lục Dương đi vào mật thất, phát hiện Bất Hủ giáo nghèo đến hoảng, mật thất đen như mực ngay cả cái đèn cũng không có.

Bỗng nhiên, ba cây hương bên trong lư hương phía dưới pho tượng Bất Hủ tiên nhân cháy lên, hương khói lượn lờ dâng lên, hình thành một bóng người, hóa thành hình tượng lão giả hiền lành.

- Hài tử, ngươi qua đây.

Lão giả hiền lành đưa tay ngoắc ngoắc Lục Dương.

Lục Dương nhìn thấy hiền lành lão giả, phi thường kích động:

- Ngài, ngài chính là...

Lão giả hiền lành cười gật đầu:

- Đúng, chính là như ngươi đoán.

- Ngài thật là tượng tinh?

Bất Hủ tiên nhân: - ...

- Hài tử, bản tiên chính là Bất Hủ tiên nhân, ngươi có tâm nguyện gì, có thể nói cho bản tiên, bản tiên giúp ngươi hoàn thành.

- Ngài, ngài thật là Tiên nhân, Bất Hủ tiên nhân?

Thân thể Lục Dương đều đang run rẩy, hai tay khua lộn xộn, khóe miệng không cầm được giương lên, phi thường kích động.

- Hài tử, ngươi không nên kích động, bản tiên ở ngay chỗ này.

Bất Hủ tiên nhân lộ ra khuôn mặt nhu hòa.

- Ngươi là người đứng đầu trong tranh tài lần này, tổ Luyện Khí thứ nhất biểu hiện ra tuy có biết tròn biết méo, nhưng không sánh bằng ngươi, ngươi không thẹn với hạng nhất.

- Làm người ban thưởng, bản tiên sẽ thực hiện một nguyện vọng của ngươi.

- Nguyện vọng? Có yêu cầu không?

- Ngươi cứ việc nói, bản tiên không gì làm không được.

- Ta hi vọng thế giới vĩnh viễn hòa bình.

- Đổi một cái?

Bất Hủ tiên nhân nghẹn họng, hắn thừa nhận mình mới vừa rồi nói có chút khoa trương.

Muốn đoạt xá Lục Dương, muốn ma diệt linh hồn của hắn, nhưng gốc rễ của linh hồn còn ở nhục thân, coi như trừ bỏ, cũng lưu lại rễ, từ đó làm cho đoạt xá không triệt để, bất lợi cho tu hành ngày sau.

Biện pháp tốt nhất là hoàn thành tâm nguyện của hắn, như thế thì linh hồn chi căn liền sẽ tróc ra, mình có thể hoàn mỹ đoạt xá.

Hắn cảm thấy Lục Dương chỉ có Trúc Cơ kỳ, lại là tán tu, có thể có nguyện vọng gì, căng hết cỡ muốn một kiện tiên bảo, cho hắn, dù sao sau khi đoạt xá còn có thể cầm về.

- Ta hi vọng người người đều có thể thành tiên.

- ...

Nguyện vọng này còn không bằng cái trước.

- Ta hi vọng sức sản xuất của tất cả mọi người đạt có bước phát triển cực lớn, mọi người không cần lao động đã có thể thu hoạch được tài nguyên, có thể tự do lựa chọn chuyện mà mình ưa thích.

-... Đổi một cái.

Tiểu tử ngươi đến cùng là tới làm Ma giáo, hay là chuẩn bị lật đổ Đại Hạ vương triều mở vương triều mới.

Lục Dương có chút thất vọng nhìn Bất Hủ tiên nhân, Tiên nhân này được hay không, khẩu khí còn đều lớn hơn Hoàng Đậu Đậu, nhưng ba nguyện vọng nói ra, một cái đều không thực hiện được.

Bất Hủ tiên nhân bị ánh mắt Lục Dương kích thích, nhưng hắn biết rõ chuyện này gấp không được.

- Hài tử, nguyện vọng nãy giờ ngươi nói đều có liên quan đến thế giới, chẳng lẽ không có nguyện vọng của chính ngươi sao?

Bất Hủ tiên nhân kiên nhẫn dẫn đạo, chỉ cần Lục Dương trả lời muốn trở thành tiên, hắn có lý do đoạt xá Lục Dương.

Dùng thân thể của ngươi thành tiên cũng coi như thực hiện nguyện vọng.

- Có, ta hi vọng có thể tu luyện tới cảnh giới mở ra thiên địa, tái tạo càn khôn.

- ...

Nguyện vọng của ngươi có thể nhỏ một chút không?

Nếu ta có bản lãnh này, còn có thể ở nơi này tận tình lắc lư ngươi?

Lục Dương nhìn Bất Hủ tiên nhân không có bản lãnh gì trước mặt, đành phải lui mà cầu nguyện vọng tiếp theo.

- Ta có một vị đại sư tỷ, tu vi cái thế, ta hi vọng ta có thể đánh thắng nàng.

- Ha ha ha, việc này dễ như trở bàn tay, ta trở tay đã có thể trấn áp nàng.

Bất Hủ tiên nhân cười to không ngừng, trong lòng tự nhủ rốt cục có một nguyện vọng đơn giản.

Bất quá là sư tỷ của một vị Trúc Cơ kỳ, tu vi có thể cao bao nhiêu, hắn đường đường là Bất Hủ tiên nhân, trấn áp loại tiểu nha đầu này còn không phải dễ như trở bàn tay?

- Sau khi bản tiên đoạt xá ngươi, tự sẽ thay ngươi trấn áp tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa kia.

- Đoạt xá?

Con ngươi Lục Dương hơi co lại, làm sao cũng không nghĩ ra đã nói là Tiên nhân chúc phúc, biến thành Tiên nhân đoạt xá.

Hắn quay đầu liền chạy, thề phải thoát đi Ma quật.

- Từ bỏ đi, nếu ngươi có thể đào tẩu ở trước mặt bản tiên, mặt mũi của bản tiên sẽ đặt chỗ nào.

Bình Luận (0)
Comment