Đúng thế, nếu như không phải mình trong lúc vô tình kêu lên tên thật của Bất Hủ tiên tử, chỉ sợ đến đại thế chi tranh kết thúc, Bất Hủ tiên tử cũng không cách nào phục sinh.
Có lẽ giống như đại sư tỷ nói như vậy, không có mình, nếu lại đời thêm ba mươi vạn năm mới có người thứ hai trong lúc vô tình kêu ra tên thật của Bất Hủ tiên tử.
Không đúng, nếu như Bất Hủ tiên tử không có phục sinh, mà Bất Hủ tiên nhân có thể để hình thức ban đầu của Bất Hủ đạo quả thành thục, thay thế Bất Hủ Đạo Quả lúc đầu.
Đợi đến đại thế chi tranh, Bất Hủ tiên nhân suất lĩnh Bất Hủ giáo xuất thế, truyền bá của mình danh hào ra ngoài, đến lúc đó, ai còn dám dùng tâm thái nói đùa hô to bốn chữ Bất Hủ tiên tử này giống mình.
Đến lúc đó, chỉ sợ Bất Hủ tiên tử rốt cuộc không cách nào phục sinh, chân chính chết đi.
Bất Hủ tiên tử cũng suy nghĩ điểm này, sợ hãi không thôi.
Vân Chi đơn giản cắt tỉa một mạch suy nghĩ:
- Thời kỳ Thượng Cổ, tiền bối bị người đánh lén chí tử, Bất Hủ Đạo Quả đã mất đi chủ nhân, trở thành vật vô chủ.
- Người giật dây công bố khái niệm Bất Hủ Đạo Quả ra cho đại chúng, tạo ra Bất Hủ tiên nhân không tồn tại, để tín đồ Bất Hủ giáo đi tin tưởng, quan tưởng, phục sinh Bất Hủ tiên nhân, mà chính Bất Hủ tiên nhân lại không biết chút nào về việc này, hắn sẽ liều mạng đi thúc đẩy hình thức ban đầu của đạo quả phát triển.
- Chờ đến thời cơ thành thục, người giật dây xuất thủ, hái Bất Hủ Đạo Quả, chiếm làm của riêng.
- Hiện tại duy nhất không xác định là, người giật dây muốn hái lúc Bất Hủ Đạo Quả thành thục, hay là hái ngay thời điểm sắp thành thục, hay là nói... Hắn đã tới?
Nói đến đây, giọng nói của Vân Chi lạnh thấu xương giống như hàn băng vạn năm, sát ý ẩn chứa trong đó khiến Lục Dương sợ hãi.
Vân Chi cùng Bất Hủ tiên tử đồng thời buông ra thần thức, đảo qua mỗi một tấc không gian xung quanh, muốn bắt được người giật dây.
Bỗng nhiên, trong nơi hẻo lánh của mật thất, không gian chấn động, một thân ảnh đen như mực chậm rãi đi ra, hắn vỗ tay có tiết tấu, tán thưởng Vân Chi bất phàm.
Lục Dương nhìn chằm chằm thân ảnh đen như mực, rõ ràng người kia ở ngay chỗ này, nhưng hắn dùng thần thức đảo qua, không có vật gì.
Lục Dương cảm thấy kia người như là động đen sâu không thấy đáy, dã tâm cực lớn, có thể thôn phệ vạn vật, làm cho người ta không rét mà run.
Vân Chi cùng Bất Hủ tiên tử ngăn ở trước người Lục Dương, cảnh giác nhìn người đến.
- Không hổ là người mạnh nhất năm đại tiên môn, đối với ta mà nói, Trung Ương đại lục có mấy người uy hiếp, mà ngươi là uy hiếp lớn nhất!
- Lúc đầu ta tới đây, chỉ muốn quan sát một chút xem Hình thức ban đầu của Bất Hủ đạo quả có ngưng tụ thành hay không, nghĩ không ra chỉ là quan sát mấy ngày như thế, lại có thu hoạch quá lớn.
Thân ảnh đen như mực nhìn về phía Bất Hủ tiên tử, mặc dù thấy không rõ khuôn mặt hắn, nhưng Lục Dương cảm thấy hắn là đang cười.
- Không nghĩ tới, Bất Hủ tiên tử ngươi vậy mà sống lại, biến số lớn nhất, làm ta không kịp tính toán.
- Ngươi đã phục sinh, kế hoạch dùng Hình thức ban đầu của Bất Hủ đạo quả thay thế đạo quả cũng không còn giá trị, đáng tiếc Bất Hủ giáo chuẩn bị một vạn bốn ngàn năm, lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng.
Thân ảnh đen như mực tiếc nuối lắc đầu, không biết rõ là cảm thấy tiếc hận vì Bất Hủ giáo, hay là cảm thấy tiếc hận vì mưu đồ của mình.
- Ứng Thiên, Kỳ Lân, Tuế Nguyệt, Cửu Trọng, ngươi là ai ?! Lén lén lút lút, lộ ra khuôn mặt thật cho ta!
Bất Hủ tiên tử nghiêm nghị quát, người này muốn triệt địa xóa đi sự tồn tại của nàng, là mối thù sinh tử, không thể hóa giải.
Nàng và bóng đen tất phải có kết quả.
Bóng đen lắc đầu bật cười:
- Thời đại kia của các ngươi lại thật chỉ có năm vị tiên nhân sao, Cửu Trọng Tiên thật là vị Tiên nhân thứ nhất?
- Tiên tử, có quá nhiều chuyện không cách nào xác định, ngươi như thế nào dám đoán chắc ta là một trong bốn người bọn họ?
- Giả thần giả quỷ!
Bất Hủ tiên tử nghiến răng nghiến lợi.
Vân Chi không có nhiều lời, trực tiếp đánh ra, vận dụng toàn lực, quả quyết xuất thủ.
Sắc mặt bong đen cứng lại:
- Quả nhiên, thực lực của ngươi xa không chỉ biểu hiện ra bên ngoài của ngươi, cho dù bản thể ta xuất hiện, đại khái cũng khó có thể chiến thắng ngươi.
- Sau Thượng Cổ, lại có loại người như ngươi, thật sự là thiên địa tạo hóa.
Bóng đen tự biết không địch lại, quả quyết tự bạo.
- Đáng tiếc KiZYḕ thể của ta lại không cách nào biết rõ chuyện nơi đây.
Bóng đen tự biết không địch lại Vân Chi, giữa hai bên chênh lệch quá lớn, xác suất hắn có thể thành công chạy trốn cực nhỏ.
Cùng với việc hắn bại lộ chính mình, không bằng mau chóng tự bạo, bảo toàn bản thể an toàn.
Nếu bị Vân Chi tìm tới hang ổ, đại thế chi tranh cùng bản thể cũng sẽ vô duyên.
Đáng chết, vì cái gì Trung Ương đại lục sẽ có loại người này.
Chẳng lẽ khí vận thiên địa đều tập trung ở Trung Ương đại lục sao?
Mà lại vì sao Bất Hủ tiên tử lại phục sinh?
Ngoại trừ mấy người bọn hắn, ai còn biết Bất Hủ tiên tử tồn tại, chớ đừng nói chi là biết rõ tên của nàng.
Bất Hủ tiên tử đến cùng là phục sinh như thế nào.