Chỉ có đọc lên tôn xưng cùng tên thật của nàng mới có thể khiến phục sinh, là ai đoc ra?
Bất Hủ Đạo Quả quả thật như miêu tả như vậy, vạn cổ Bất Hủ, cho dù thiện triệt địa tử vẫn có thể phục sinh.
Lúc bóng đen tự bạo, từng vấn đề tràn qua não hải, không chiếm được đáp án.
Hắn tự bạo vô thanh vô tức, thân thể hóa thành bột mịn, bột mịn hóa thành linh khí, quy về giữa thiên địa.
- Chạy?
Lục Dương nghi hoặc, thủ đoạn của bóng đen quá cao, hắn xem không hiểu.
Vân Chi nhàn nhạt lắc đầu, trong ánh mắt toát ra sát khí cùng tiếc nuối:
- Không có chạy, hắn tự sát.
- Vậy bản thể của hắn có thể biết rõ tình huống nơi này hay không? Biết rõ chuyện của Bất Hủ tiên tử?
Lục Dương suy nghĩ nói câu trước khi bóng đen tự bạo ‘Đáng tiếc bản thể không biết rõ tình huống nơi này’.
Là lẫn lộn nghe nhìn, hay là thật như vậy?
Vân Chi phủ nhận ý nghĩ của Lục Dương:
- Bản thể sẽ không biết, phân thân cũng không dám để bản thể biết rõ.
- Nếu là tình huống của phân thân có thể để cho bản thể biết rõ, vậy ta có thể thông qua liên hệ giữa phân thân cùng bản thể ở mà tìm tới được bản thể.
Thủ đoạn của đại sư tỷ thật cao minh, Lục Dương giống như không có hiểu rõ.
- Chỉ bất quá...
Bên trong ánh mắt của Vân Chi có một chút nghi hoặc, dường như đang suy nghĩ vấn đề gì đó.
- Chỉ bất quá cái gì?
- Bóng đen cho ta cảm giác rất quen thuộc, ta trước đó có khả năng giao thủ với hắn.
Lục Dương cùng Bất Hủ tiên tử đều rất kinh ngạc.
Vân Chi tiếp tục nói.
- Ước chừng là chuyện của một trăm năm trước, ta ngẫu nhiên phát giác được có Tiên nhân xuất hiện tại Trung Ương đại lục, ta bảo hắn cho thấy thân phận, hắn từ chối yêu cầu của ta, sau đó hai người chúng ta triển khai chiến đấu.
- Hắn đại khái không có dự liệu được thực lực của ta, một khi giao thủ đã đã rơi vào hạ phong, ta thừa thắng truy kích, đả thương hắn, hắn thấy tiếp tục đánh nữa cũng không chiếm được một kết quả tốt, đánh giả một chiêu, công kích thành trì phía dưới, thừa dịp ta thời khắc bảo vệ thành trì, bỏ trốn mất dạng, lúc ta muốn truy đuổi theo hắn, hắn đã không thấy.
- Người kia giấu đầu lộ đuôi, dùng sương mù Hỗn Độn bao phủ mình, dùng chiêu thức cũng tương đối đại chúng, không nhìn ra nền móng, cùng rất giống bóng đen gặp phải hôm nay.
Vân Chi cảm thấy bóng đen hôm nay chính là phân thân của người một trăm năm trước kia.
Lục Dương suy tư, nếu như đại sư tỷ suy đoán chính xác, bóng đen nói câu ‘Quả nhiên, thực lực của ngươi xa xa không chỉ biểu hiện ra như bề ngoài’ chính là giả bộ như không hiểu rõ thực lực của đại sư tỷ, là nói dối.
Lục Dương càng nghĩ càng thấy có khả năng, nếu không biết rõ thực lực của đại sư tỷ, tại sao phản ứng trước tiên là tự bạo, mà không phải chạy trốn, cái này không hợp với lẽ thường.
Bóng đen từ đầu đến cuối không nói mấy câu, có thể đại đa số đều là lời nói dối.
Lão âm người.
Bất Hủ tiên nhân sợ hãi không thôi, mặc dù hai vị tiên nữ đánh hắn không có thủ hạ lưu tình, một người ra tay nặng hơn một người, nhưng tốt xấu gì không có đánh chết hắn.
Nếu rơi xuống trong tay bóng đen, đạo quả bị đoạt đi không nói, giết người diệt khẩu đại khái sẽ phát sinh.
- Tiên tử có thể đoán được hắn là ai không?
Lục Dương hỏi.
Bất Hủ tiên tử nhíu mày, có chút chần chờ:
- Cửu Trọng Tiên am hiểu đùa bỡn phân thân nhất, nhưng nếu ba người khác muốn bắt chước, cũng là có thể làm được.
- Có khả năng trừ năm người bọn ngươi ra, còn có Tiên nhân khác hay không?
Lục Dương hỏi tiếp.
Bị Lục Dương hỏi như vậy, Bất Hủ tiên tử cũng có chút đoán không được.
Chẳng lẽ Cửu Trọng Tiên thật không phải là vị Tiên nhân thứ nhất?
- Lúc ấy các ngươi thế nào xác định Cửu Trọng Tiên là vị tiên nhân thứ nhất?
Bất Hủ tiên tử cố gắng nhớ lại:
- Lúc Cửu Trọng Tiên thành tiên, giữa thiên địa nở rộ tiên quang, vang lên tiên âm, giọt mưa chín màu rực rỡ từ trên trời giáng xuống, mang đến chúc phúc cùng lớn tiếng khen hay, phúc phận thương sinh. Về sau lúc bốn người chúng ta thành tiên, cũng không có loại tình huống này.
Lục Dương giật mình:
- Đây chính là đãi ngộ đặc biệt của vị đầu tiên thành tiên sao?
Vân Chi gật đầu, nàng đọc qua trong sách cổ gặp chuyện có liên quan tới ghi chép thành tiên của Cửu Trọng Tiên, nhất trí như những lời Bất Hủ tiên tử nói, hoặc là nói Bất Hủ tiên tử làm người trong cuộc, miêu tả càng thêm cẩn thận.
Người thứ nhất thành tiên, quả thật không tầm thường.
Bất Hủ tiên tử lắc đầu:
- Không, về sau khi năm người chúng ta ăn cơm, Cửu Trọng Tiên uống nhiều quá, mới nói cho chúng ta, đủ loại dị tượng trước đây đều là chính hắn vụng trộm làm ra, hao phí không ít thiên tài địa bảo.
Lục Dương: - ...
Vân Chi: - ...
Làm sao mỗi lần nghe Bất Hủ tiên tử kể về kỳ văn dị sự thời Thượng Cổ đều có thể đổi mới nhận biết?
Lục Dương thậm chí cảm thấy Thượng Cổ trong miệng Bất Hủ tiên tử và bóng đen lúc này đều không phải là một phong cách.
...
Một nơi thần bí nào đó, bóng người màu đen ngồi bên trên vương tọa do xương khô tạo thành.
Hắn mở ra tiên nhãn, nở rộ ra tiên quang vô cùng vô tận, chiếu xuyên một phương thiên địa.
Vô cùng vô tận tiên quang chợt lóe lên, thi thể đầy đất cùng xương khô bị tiên quang chiếu rọi, lộ ra tràn đầy quỷ dị.