Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 311 - Chương 311: Nhập Giáo Hai Tháng, Bất Hủ Giáo Hủy Diệt (2)

Chương 311: Nhập giáo hai tháng, Bất Hủ giáo hủy diệt (2) Chương 311: Nhập giáo hai tháng, Bất Hủ giáo hủy diệt (2)

- Ngươi là nhân chứng quan trọng, theo ta đi gặp Hạ Đế cùng Môn chủ tứ đại Tiên Môn,

Muốn biết rõ tình huống của Bất Hủ giáo, biện pháp nhanh nhất là dẫn theo Bất Hủ tiên nhân.

Bất Hủ tiên nhân nhẹ nhàng thở ra, không phải mang hắn đi luyện hóa là được.

Vừa rồi ở trong không gian tinh thần hắn nghe Lục Dương nói, Vấn Đạo tông có truyền thống luyện hóa linh hồn cường đại thành pháp bảo.

Vừa nghe càng ngày càng không giống chính đạo.

Bất Hủ tiên nhân hoài nghi dựa vào ký ức của các tín đồ không đáng tin cậy, không phải nói năm đại tiên tông bắt tay cùng nhau bảo vệ chính đạo sao?

- Ngươi và Mạnh Cảnh Chu, Man Cốt đi về trước, Đái Bất Phàm đang chờ các ngươi ở bên ngoài,

Vân Chi để lại một câu, rồi xách Bất Hủ tiên nhân như xách gà con đi.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, Man Cốt tụ hợp, Mạnh Cảnh Chu cười hì hì nói:

- Cuối cùng cũng giải quyết được Bất Hủ giáo, hoàn thành xong một chuyện lớn.

Man Cốt do dự nói:

- Hành động của chúng ta có phải quá nhanh rồi không? Chúng ta mới gia nhập Bất Hủ giáo chưa đến hai tháng, Bất Hủ giáo liền bị chúng ta xóa sổ.

Bất Hủ giáo tồn tại một vạn bốn ngàn năm, là mối họa lớn, sao Lục huynh cùng Mạnh huynh vừa gia nhập, Bất Hủ giáo liền bị ngươi ta tiêu diệt rồi?

Cho dù bảo vệ chính đạo, hiệu suất này cũng quá cao đi?

Lục Dương nghiêm mặt nói:

- Man Cốt, ngươi phải rõ một chuyện. Bất Hủ giáo chẳng lẽ là do chúng ta phá hư sao, không, dĩ nhiên không phải!

- Mọi chuyện hôm nay, đều là do Bất Hủ giáo làm ác báo ứng, những chuyện chúng ta làm chả có cống hiến gì đâu.

Mạnh Cảnh Chu dùng sức gật đầu, Bất Hủ giáo không có mắt, chiêu thu bao người bọn hắn vào, thì có liên quan gì tới bọn hắn chứ?

Man Cốt bừng hiểu:

- Thụ giáo.

Ba người cười nói rời đi tổng bộ, Đái Bất Phàm quả nhiên đang chờ bọn hắn.

- Ra rồi? Ba người các ngươi làm không tệ nha!

Đái Bất Phàm cười ha hả nói, theo thứ tự dùng sức vỗ vỗ bả vai ba người, có thể thấy hắn rất vui vẻ.

Thiếu một Ma giáo, tương đương với thiếu một họa lớn trong lòng, hắn có thể nhẹ nhõm không ít.

Đái Bất Phàm tiện tay hái một chiếc lá cây xuống, không biết dùng thủ đoạn gì, lá cây biến thành thuyền nhỏ.

- Lên đây đi.

Đái Bất Phàm lấy lá xanh làm phi thuyền, mang ba người bay trở về Vấn Đạo tông.

Lục Dương run rẩy nhìn phía dưới, cảm thấy bất cứ lúc nào cũng sẽ rơi xuống, Đái Bất Phàm thấy thế cười ha ha:

- Lục Dương, thì ra ngươi sợ độ cao, như vậy sau này sao làm kiếm tu đây?

...

Trở lại Nhiệm Vụ điện, Đái Bất Phàm cùng ba người tính toán ban thưởng nhiệm vụ lần này.

- Trước khi đi đại sư tỷ đã thông báo với ta, noi mặc dù nhiệm vụ Trúc Cơ kỳ cao nhất chỉ ban thưởng một ngàn điểm cống hiến, nhưng lần này hủy diệt Bất Hủ giáo, ba người các ngươi có công không ít, mỗi người đều sẽ được ban thưởng đặc biệt.

- Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt, các ngươi mỗi người được hai ngàn điểm cống hiến.

- Lục Dương, ngươi góp nhiều sức nhất trong trận đấu Bất Hủ giáo, ban thưởng hai ngàn năm trăm điểm cống hiến.

Lần trước điểm cống hiến còn thừa lại không ít, lần này lại đạt được nhiều điểm cống hiến như thế, trong lòng ba người đều rất vui mừng.

Ở Trúc Cơ kỳ, điểm cống hiến của ba người bọn hắn là nhiều nhất!

- Đái sư huynh, ngươi thấy cái chuôi Ma đao này có thể đối được điểm cống hiến không?

Lục Dương móc ra Ma đao, nhờ Đái Bất Phàm kiểm tra.

Đái Bất Phàm ngắm nghía Ma đao, nhẹ nhàng gảy một cái, lắng nghe âm thanh rung động của Ma đao:

- Một thanh đao không tệ, ngươi không giữ lại tự mình dùng sao?

- A đúng rồi, ngươi có Thanh Phong kiếm đại sư tỷ đưa cho ngươi, ngươi cũng không cần Ma đao.

- Chất liệu của chuôi đao này không tệ, chỉ là phương pháp luyện chế quá kém, hơn nữa giết chóc quá nhiều, nghiệp lực cùng máu đen phá hủy chất liệu đặc tính lúc đầu, tính ngươi một ngàn bảy trăm điểm cống hiến.

Tính toán rõ ràng điểm cống hiến của mỗi người xong, chuyện này mới coi là hoàn toàn kết thúc, ba người ngáp không ngớt, hành động lần này hao thời hao lực, bất kể là thân thể hay tinh thần đều rất mệt mỏi.

- Trở về ngủ một giấc đi, chuyện đổi ban thưởng ngày mai rồi nói.

Mạnh Cảnh Chu ngáp một cái, con mắt sắp mở không ra được.

Man Cốt còn thiếu chút nữa trự tiếp ngã xuống ngủ trên mặt đất.

Lục Dương cũng không tốt hơn, lần này chiến đấu đều xảy ra trong không gian tinh thần, nên cực kỳ tiêu hao tinh thần của hắn.

Nhưng hiện tại tinh thần hắn không tập trung còn có nguyên nhân khác.

- Vì sao ta không có điểm cống hiến! Chắc chắn là do tiểu nha đầu Vân Chi kia sợ ta lại làm Tông chủ!

Bất Hủ tiên tử ầm ĩ hét trong không gian tinh thần.

- Tiên tử, có thể yên tĩnh một chút không, ta muốn đi ngủ.

Trở lại động phủ, Lục Dương nửa tỉnh nửa mê nói.

Bất Hủ tiên tử ồ một tiếng, đàng hoàng ở trong không gian tinh thần, không còn ầm ĩ nói chuyện nữa,

...

Sau khi ba người rời đi, Đái Bất Phàm ngắm nghía Ma đao, không biết nên xử lý như thế nào.

- Được rồi, bỏ vào trong kho hàng trước, chờ quay về hỏi thử Ngũ trưởng lão.

Đái Bất Phàm tiện tay mang theo Ma đao, thuận tay ném vào nơi hẻo lánh trong nhà kho.

Bình Luận (0)
Comment