Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 317 - Chương 317: Họa Địa Vi Lao

Chương 317: Họa Địa Vi Lao Chương 317: Họa Địa Vi Lao

Chương 317: Họa Địa Vi Lao

Sau khi Hạ Đế tiễn biệt môn chủ năm đại tiên môn, nghe được lão tổ tông kêu gọi, để hắn tiến về cấm địa, hắn có chuyện quan trọng bàn giao.

- Lão tổ tông, chuyện gì?

Hạ Đế đi vào cấm địa, cung kính hành lễ với lão tổ tông.

Đợi nửa ngày, Hạ Đế cũng không có chờ đến lão tổ tông đáp lại, hắn vụng trộm ngẩng đầu.

Khi hắn ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt ngoài cười nhưng trong không cười của lão tổ tông, theo bản năng rút lui mấy bước.

- Nghe nói ngươi vừa rồi cổ động Vân Chi, bảo nàng giáo huấn ta một trận?

Hạ Đế kinh hãi, Hoàng cung bị tiên trận bao phủ, ở đây chỉ có hắn cùng Vân Chi hai người, lão tổ tông là thế nào biết đến?

- Nói nhảm, tiên trận chính là ta bố trí, ta đương nhiên muốn làm sao nghe thì sẽ làm sao nghe.

- Thối tiểu tử, ta thấy số lần đánh ngươi khi còn bé quá ít rồi!

Lão tổ tông duỗi ra bàn tay lớn, bóp chặt Hạ Đế tiến vào cấm địa.

- Lão, lão tổ tông ngươi hạ thủ nhẹ một chút, ta thế nhưng là người nhìn lớn lên, đánh trên người ta, đau ở trong lòng người.

- Yên tâm, tâm ta cứng rắn như thép!

Rất nhanh, bên trong cấm địa đã truyền đến tiếng gào thê lương.

Cũng khó trách Hoàng cung có lời đồn, nói trong cấm địa trấn áp vật Bất Hủ không may, vật bất tường ấy thường xuyên bị trận pháp làm hao mòn, phát ra tiếng kêu rên thê thảm.

Đương nhiên, cũng có thái giám cung nữ nói có thể là Hạ Đế kêu, bất quá loại suy đoán này là tội bất kính, cũng không lưu truyền ra tới.

Coi như lưu truyền ra, mọi người đại khái cũng sẽ tưởng rằng chỉ là lời đồn.

...

- Lục huynh, ngươi muốn học tập pháp thuật mới à, Quý Hồng Văn sư huynh muốn dạy.

Lục Dương đang mặc một thân trang phục màu trắng già dặn luyện kiếm, Man Cốt đi tới tìm, đi cùng Man Cốt còn có Mạnh Cảnh Chu.

- Ta cũng bị Man Cốt gọi tới.

Mạnh Cảnh Chu cười giải thích, có thể nhiều học một môn pháp thuật, đương nhiên rất vui vẻ?

- Sao Quý Hồng Văn sư huynh lại muốn dạy chúng ta pháp thuật?

Lục Dương kỳ quái.

Quý Hồng Văn là đại đệ tử của nho tu Tứ trưởng lão, am hiểu họa đạo, tu vi tương đương cùng Đái Bất Phàm sư huynh.

- A, là như vậy.

Man Cốt giải thích nói.

- Ta cảm thấy phương thức chiến đấu của nho tu nên ưu nhã một chút, cầm đại thiết chùy chiến đấu giống như ta không phải chiêu thức mà nho tu bình thường nên có, cho nên muốn học một chút pháp thuật văn nhã.

Lục Dương kinh ngạc nhìn Man Cốt, kinh động như gặp thiên nhân.

Chẳng lẽ Man Cốt muốn xông phá nguyền rủa mà Bất Hủ tiên tử lập cho Man tộc? Thật đáng mừng thật đáng mừng.

- Mà ta đã đưa chùy đến Lý Hạo Nhiên nơi đó thăng cấp, nhất thời hồi lâu cũng luyện không được chùy pháp, không bằng tìm một chút chuyện khác để làm.

- Sau đó ta tìm đến Quý sư huynh, hỏi có thể dạy ta một hai thức pháp thuật Nho tu hay không, hắn nói có thể, ta hỏi có thể để hai người các ngươi cùng một chỗ học không, hắn nói có thể, cho nên, ta đến tìm ngươi cùng Mạnh huynh.

Lục Dương gật gật đầu: - Có lòng.

Man Cốt tranh thủ thời gian nói:

- Lục huynh ngươi nói gì vậy, ta đi theo bên người ngươi cùng Mạnh huynh, học được rất nhiều đạo lý, ta bất quá là mượn gió bẻ măng, để Quý sư huynh dạy ta cũng dạy các ngươi.

Mạnh Cảnh Chu vỗ vỗ bả vai Man Cốt:

- Gọi là thuận nước đẩy thuyền.

- Vẫn là Mạnh huynh bác học.

Mạnh Cảnh Chu: - ...

Ba người đi vào rừng trúc, Quý Hồng Văn sư huynh đang ở trong lương đình ngủ gà ngủ gật, khi ba người bước vào rừng trúc, hắn đã tỉnh lại.

Lục Dương lắc đầu, chất lượng giấc ngủ này kém xa Bất Hủ tiên tử.

Đến bây giờ Bất Hủ tiên tử còn đang ngủ, ngủ rất an tâm.

- Đã tới?

Quý sư huynh cười chào hỏi.

- Chào Quý sư huynh!

Ba người chắp tay, cùng kêu lên.

Quý sư huynh thay đổi một bộ vẻ mặt nghiêm túc:

- Man Cốt sư đệ bảo ta dạy hắn một thức pháp thuật Nho tu, từ không gì không thể, chỉ bất quá độ khó học tập của pháp thuật nho tu từ trước đến nay rất cao, không nhất định có thể học được, ba người các ngươi đều là thiên tài, ta hi vọng các ngươi cho dù học không được cũng không cần nhụt chí.

Man Cốt lòng tin mười phần về Lục Dương:

- Thiên phú pháp thuật của Lục huynh trên xa ta, hắn nhất định có thể học được.

Quý sư huynh lắc đầu bật cười, cảm thấy Man Cốt nói lời này quá mức khoa trương.

Ngoại trừ đại sư tỷ, ai có thể cam đoan khi mình học tập bất kỳ pháp thuật nào cũng nhất định có thể học được?

- Ta dạy cho các ngươi một chiêu pháp thuật tên là Họa Địa Vi Lao.

- Chắc các ngươi đều nghe qua loại pháp thuật này, chỉ cần vẽ một vòng tròn trên mặt đất, có thể hạn chế đối phương ở bên trong vòng tròn, phối hợp thủ đoạn công kích lăng lệ, đối phương muốn chạy trốn cũng không có địa phương để trốn, nhất định phải tiếp nhận công kích của ngươi.

Ba người sáng mắt lên, không nghĩ tới là đạo pháp thuật này, danh tiếng của Họa Địa Vi Lao thế nhưng là tương đối lớn.

Tiện tay vẽ một vòng tròn đã có thể vây khốn đối phương, phiêu dật cỡ nào, là thủ đoạn nhất đẳng của Tiên gia.

- Ta biểu thị một lần cho các ngươi.

Quý sư huynh duỗi ra một ngón tay, lấy tay làm bút, nhẹ nhàng vẽ một vòng tròn vây quanh ba người Lục Dương, ba người phát hiện mình bị bức tường vô hình ngăn cản, không cách nào rời đi.

Man Cốt cùng Mạnh Cảnh Chu nếm thử dùng man lực đánh vỡ bình chướng, không làm nên chuyện gì.

Bình Luận (0)
Comment