Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 318 - Chương 318: Quý Sư Huynh: Ta Biết Rõ Vấn Đề Ở Chỗ Nào (1)

Chương 318: Quý sư huynh: Ta biết rõ vấn đề ở chỗ nào (1) Chương 318: Quý sư huynh: Ta biết rõ vấn đề ở chỗ nào (1)

Chương 318: Quý sư huynh: Ta biết rõ vấn đề ở chỗ nào (1)

Lục Dương muốn dùng Súc Địa từ dưới đất rời đi, hắn rắn rắn chắc chắc đụng vào mặt đất, cũng không thành công.

- Ha ha, đây chính là Họa Địa Vi Lao.

Quý sư huynh tiện tay hủy bỏ vòng tròn.

- Muốn học được Họa Địa Vi Lao, đầu tiên là dùng tay không khoanh tròn, tiếp theo là nhớ kỹ khẩu quyết.

Quý sư huynh để ba người khoanh tròn, ba người vẽ quanh co khúc khuỷu, giống như mấy đầu sâu róm làm thành vòng tròn.

- Nhìn ngươi vẽ là thứ đồ gì, giống như trứng gà.

Mạnh Cảnh Chu chế giễu Lục Dương.

Lục Dương liếc vòng tròn Mạnh Cảnh Chu vẽ một chút:

- Ngươi còn không bằng ta, vẽ còn không ra hình tròn, y như quả trứng luộc.

- Trứng luộc đáng tiền hơn trứng gà của ngươi.

- Cách làm cũng không phiền phức.

Hai người tranh luận dần dần chệch hướng với vẽ tranh.

- Luyện nhiều thêm một chút, thân là tu sĩ, khống chế thân thể vẽ cũng không phải việc khó.

Quý sư huynh đề điểm ba người, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu lúc này mới đình chỉ không còn cãi lộn.

Quả nhiên như Quý sư huynh nói, chỉ cần dùng ý thức khống chế thân thể, rất nhanh đã có thể làm được tay không khoanh tròn.

- Lại truyền thụ một đoạn khẩu quyết, các ngươi nghe cho kỹ, không chỉ có phải nhớ kỹ từng chữ, còn muốn nhớ kỹ âm điệu từng chữ.

- Thế không thể nhập, nghị không thể đúng...

Ba người dụng tâm nghe, cố gắng nhớ kỹ mỗi một chữ cùng âm điệu mỗi một chữ, gập ghềnh thử nhiều lần, mới rốt cục nhớ kỹ toàn bộ.

- Cuối cùng, cũng là điểm khó khăn nhất, muốn triệt để lý giải khẩu quyết, tự nhiên hóa thành lộ tuyến linh lực tuần hoàn trong cơ thể mới có thể thành công thi triển pháp thuật.

Quý Hồng Văn khuyên bảo ba người, học tập Họa Địa Vi Lao không thể có tâm lười biếng.

Man Cốt mặc niệm khẩu quyết, nếm thử thi triển Họa Địa Vi Lao, hắn dạo qua một vòng lại một vòng, từ đầu đến cuối không có thành công.

Mạnh Cảnh Chu mạnh hơn Man Cốt một chút, đại khái là ngộ tính càng tốt hơn, sau khi hắn nếm thử thi triển rất nhiều lần, ngẫu nhiên có mấy vòng tròn có thể hình thành lồng giam vô hình, chỉ bất quá xác suất thành công quá thấp, hiện tại khẳng định không thể dùng trong thực chiến.

- Các ngươi cũng không cần nóng vội, trước đây ta học tập pháp thuật này là Kim Đan kỳ, cho dù như thế, cũng học năm ngày mới xong.

Quý Hồng Văn sợ đả kích ba người, thật ra hắn học hai ngày đã học được.

- Nhìn Lục Dương học như thế nào rồi?

Lúc này Lục Dương nhắm mắt, từng câu khẩu quyết lặp lại trong đầu, hắn tưởng tượng mình thành một người sáng tạo pháp thuật, tưởng tượng xem tâm cảnh ban đầu của bản thân hắn khi sáng tạo pháp thuật này.

Lục Dương mở hai mắt ra, sáng ngời có thần.

- Ta biết rồi!

Lục Dương lực lượng mười phần nói, phi thường tự tin, ung dung không vội, giống như một vị đại sư luyện võ năm mươi năm, đi vào trên lôi đài, trong lúc nói cười đánh bại cường địch.

Giọng nói của Lục Dương dẫn tới Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt chú ý, bọn hắn đình chỉ luyện tập, muốn nhìn tình huống của Lục Dương.

Chẳng lẽ Lục Dương có thể một lần thành công?

Cho dù Man Cốt cảm thấy thiên phú pháp thuật của Lục huynh kinh người, cũng không cảm thấy Lục Dương có thể thành công ngay từ lần đầu tiên.

Tốt xấu gì luyện tập nhiều thêm mấy lần mới được.

Lục Dương học tập Quý sư huynh, đưa ngón trỏ ra, vây quanh của mình, vẽ ra một vòng tròn hoàn mỹ vô khuyết.

- Họa Địa Vi Lao!

Sau đó Lục Dương liền phát hiện quang cảnh xung quanh biến hóa.

Ảm đạm không ánh sáng, yên tĩnh im ắng, những cây cột xung vây khốn hắn, đỉnh đầu là bùn đất nặng nề.

Nơi này là địa lao.

Lục Dương: -... Cho nên ta học được là Họa Địa Lao?

Đang lúc Lục Dương hãm sâu vào trong nhà tù, lo lắng muốn làm sao rời đi, Bất Hủ tiên tử tỉnh lại từ trong lúc ngủ mơ.

Nàng nhìn thấy Lục Dương bị giam ở bên trong địa lao, vui mừng nhướng mày:

- Lục Dương, ngươi rốt cục làm đủ trò xấu, nhận trừng phạt, bị người ta tóm lấy?

Lục Dương: -... Tiên tử ngươi có thể trông mong ta tốt một chút hay không?

- Tốt, chúc ngươi thuận lợi được giảm hình phạt.

Lục Dương hít sâu hai cái, miễn cưỡng giải thích:

- Ta đang tu luyện pháp thuật, chỉ bất quá xảy ra một chút nhạc đệm nhỏ.

- Ngươi tu luyện pháp thuật gì?

Bất Hủ tiên tử hiếu kì, pháp thuật dạng gì có thể nhốt mình ở trong địa lao.

- Họa Địa Vi Lao.

- Đã hiểu.

Đang lúc hai người trò chuyện, một bàn tay đột nhiên xuất hiện, túm Lục Dương từ dưới đất lên, chính là Quý Hồng Văn.

Vừa rồi Quý sư huynh trơ mắt nhìn Lục Dương chui vào dưới mặt đất, dùng bùn đất xây dựng một nhà tù cho mình.

Quý sư huynh không hiểu rõ, pháp thuật ta dạy và pháp thuật tiểu tử ngươi học có chỗ nào tương thông hả?

À, giống tên.

Thế thì càng không hợp thói thường.

Đối đầu với ánh mắt bất đắc dĩ của Quý sư huynh, Lục Dương vô tội nháy nháy mắt.

- Quý sư huynh, Họa Địa Vi Lao này ta còn có thể cứu chữa sao?

Quý sư huynh trầm ổn gật gật đầu:

- Thánh Nhân đề xướng hữu giáo vô loại (*), chỉ cần phương pháp thoả đáng, không có học sinh không thể dạy, ta nhất định có thể dạy ngươi.

(*Bất cứ ai, không phân biệt giàu nghèo, sang hèn đều có thể dạy)

Lục Dương vui mừng, nhìn xem, vẫn là Quý sư huynh đáng tin cậy.

- Ngươi lại thi triển một lần kết quả ngươi học tập, lần này vẽ vòng tròn vây quanh ta, ta xem một chút vấn đề ở chỗ nào.

- Được.

Lục Dương nhớ lại trạng thái vừa rồi thi triển pháp thuật, lấy tay làm chỉ, vẽ một vòng tròn xung quanh Quý sư huynh.

Vòng tròn hoàn mỹ, phù hợp với số Pi.

Bình Luận (0)
Comment