Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 319 - Chương 319: Quý Sư Huynh: Ta Biết Rõ Vấn Đề Ở Chỗ Nào (2)

Chương 319: Quý sư huynh: Ta biết rõ vấn đề ở chỗ nào (2) Chương 319: Quý sư huynh: Ta biết rõ vấn đề ở chỗ nào (2)

Chương 319: Quý sư huynh: Ta biết rõ vấn đề ở chỗ nào (2)

Sau đó Quý sư huynh cũng cảm giác thân thể trầm xuống, bị nhốt ở trong địa lao.

Quý sư huynh: - ...

Hắn nháy nháy mắt, sửng sốt không có hiểu rõ xảy ra chuyện gì.

Hắn thân là Hợp Thể kỳ, nếu có tâm phản kháng, Lục Dương tự nhiên không cách nào nhốt hắn vào địa lao, nhưng hắn cứ như vậy, cũng không thể nào hiểu được Lục Dương như thế nào học lệch.

Quý sư huynh thường xuyên thay thế Tứ trưởng lão giảng bài, tương đương với một nữa lão sư.

Thân là lão sư, nên dạy dỗ học sinh.

Trước khi dạy dỗ học sinh, trước nghiên cứu hiểu rõ học sinh của mình.

Quý sư huynh gõ gõ cột đất, phát hiện cường độ địa lao khả quan, đủ để bắt giam Trúc Cơ trung kỳ, xem như một loại phương thức chiến đấu.

Bất quá hắn vẫn nhìn không hiểu Lục Dương thế nào học lệch.

Quý sư huynh chui ra địa lao:

- Một lần nữa.

Lục Dương lại lần nữa lấy tay là chỉ, nhốt Quý sư huynh trở về.

Quý sư huynh như chuột chũi, không ngừng chui ra ngoài lại chui vào, lặp đi lặp lại như thế mấy chục lần, đang lúc Lục Dương chuẩn bị lại thi triển một lần, bị Quý sư huynh kêu dừng.

- Ta biết rõ vấn đề ở chỗ nào.

Quý sư huynh trầm ổn gật gật đầu, ánh mắt đầy thâm thúy.

Lục Dương vui mừng quá đỗi, vội hỏi Quý sư huynh đến cùng là chỗ nào có vấn đề.

- Vấn đề xuất hiện ở chỗ ta không nên dạy ngươi.

- A?

Quý sư huynh âm thầm thở dài, không phải hắn không quán triệt lý niệm của Thánh Nhân, thật sự là tầm mắt của hắn có hạn, nhìn không hiểu rõ.

Hắn thậm chí hoài nghi mình dạy không nổi Lục Dương, cho dù Thánh Nhân tới cũng dạy không nổi.

- Man Cốt, Cảnh Chu, hai người các ngươi nhớ kỹ siêng năng luyện tập.

- Vâng.

Luyện tập lâu như vậy, Mạnh Cảnh Chu dần dần nắm giữ khiếu môn Họa Địa Vi Lao, xác suất thành công tăng lên rõ rệt, Man Cốt vẫn như cũ, chỉ vẽ vòng tròn, giam không được người.

Quý sư huynh dứt lời, nhẹ lướt đi, chỉ để lại ba người vẽ vòng tròn tại chỗ.

- Xong, Quý sư huynh từ bỏ ngươi.

Mạnh Cảnh Chu cười trên nỗi đau của người khác chế giễu Lục Dương.

- Họa Địa Lao!

Lục Dương thẹn quá hoá giận, nhanh chóng vây quanh Mạnh Cảnh Chu vẽ vòng, Mạnh Cảnh Chu quát to một tiếng, bị giam vào trong địa lao.

Mạnh Cảnh Chu bạo lực phá vỡ địa lao, vừa phát đất ra liền vẽ vòng quanh Lục Dương, vây khốn Lục Dương:

- Họa Địa Vi Lao!

- Họa Địa Lao!

- Họa Địa Vi Lao!

- Họa Địa Lao!

- Họa Địa Vi Lao.

- Nghiệt súc, ngươi tạo thành sát nghiệt vô biên, oan hồn vô số, nhìn lão nạp trấn áp ngươi tiến vào địa lao, vĩnh thế không được thoát thân.

- Lão lừa trọc, hôm nay ai trấn áp ai còn là hai chuyện, ta ngược lại muốn xem xem ngươi có thể đi ra khỏi vòng tròn của bản Ma Tôn vẽ hay không.

- Này! Xem chiêu!

- Xem chiêu!

Hai người lấy thực chiến tu luyện pháp thuật vừa học được, mắt trần có thể nhìn thấy độ thuần thục đang tăng lên rất nhanh.

Chỉ có Man Cốt, tâm vô bàng vụ, ở bên cạnh từng lần từng lần khoanh tròn.

Hai người đánh tới cuối cùng, pháp lực khô kiệt, song song ngưng chiến.

Hai người ngồi dưới đất, mệt thở hồng hộc, bọn hắn một bên chiến đấu một bên hô chiêu thức, kêu miệng đắng lưỡi khô, dùng pháp thuật còn sót lại ngưng tụ thành dòng nước trên không trung, thống khoái uống.

- Man Sư huynh, đã tìm được ngươi.

Một bóng người đi vào rừng trúc, tìm tới Man Cốt.

- Lý Hạo Nhiên?

Lục Dương nhận ra người này.

- Nguyên lai Lục sư huynh, Mạnh sư huynh đều ở nơi này.

Lý Hạo Nhiên chào hỏi.

- Man Sư huynh, Đại Chùy ngươi ủy thác ta cải tiến, ta đã cải tiến xong.

- Nhanh như vậy, nhanh nhanh nhanh, lấy ra ta xem một chút.

Nghe được vũ khí của mình thăng cấp thay đổi phiên bản, Man Cốt có chút vội vàng cùng kích động.

Lý Hạo Nhiên không có nhiều lời, lấy ra một cây thiết chùy cao lớn bằng một người từ bên trong ngọc bài thân phận.

Bộ phận đầu búa của thiết chùy to lớn giống như là một viên mã não màu đỏ to lớn, nhìn vô cùng có cảm giác phân lượng, nặng như Thiên Quân, chiếu sáng rạng rỡ dưới ánh mặt trời, chuôi chùy thì biến thành màu trắng thuần, mười phần tương xứng với nho sam màu trắng của Man Cốt.

- Không tệ không tệ.

Man Cốt ước lượng đại thiết chùy một cái, vung vẩy hai lần, vung hô hô sinh ra tiếng gió, phi thường hài lòng.

Công năng quan trọng ‘lúc chiến đấu có thể phát ra « Thánh Nhân Ngôn »’ cũng được Lý Hạo Nhiên bảo lưu lại.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu lộ ra thần sắc quái dị:

- Lý sư đệ, ngươi xác định đây là thiết chùy?

- Đúng thế.

Lý Hạo Nhiên đương nhiên gật đầu.

Mạnh Cảnh Chu la to: - Đúng cái quỷ, đây căn bản chính là một cây kẹo que to lớn, Man Cốt mới vừa rồi còn liếm đầu búa!

Lý Hạo Nhiên giải thích nguyên nhân mình cải tạo thành bộ dạng này:

- Lúc đầu Man Sư huynh nói với ta, muốn tạo hai cái sừng ở trên đầu chùy, cân nhắc Man Sư huynh là nho tu, ta đề nghị Man Sư huynh, nói nếu là nho tu, vận dụng thiết chùy đánh người là cử động bất nhã, cũng làm mất hình tượng của mọi người về nho tu.

- Mà Man Sư huynh lại thích dùng thiết chùy chiến đấu, ta nghĩ ra được một biện pháp điều hoà, đổi thiết chùy thành dáng vẻ kẹo que lớn, càng thêm thân dân, khi chiến đấu có thể làm vũ khí, khi nhàn hạ có thể ăn, khiêng đại thiết chùy đi lại trên đường, còn có thể gây nên bọn nhỏ hứng thú, đề cao thân dân lực, một công nhiều việc.

Xác thực, luận thân dân, vũ khí nào cũng so không bằng kẹo que.

Bình Luận (0)
Comment