Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 320 - Chương 320: Tiên Bảo Của Bất Hủ Giáo

Chương 320: Tiên bảo của Bất Hủ giáo Chương 320: Tiên bảo của Bất Hủ giáo

Chương 320: Tiên bảo của Bất Hủ giáo

Lục Dương: - ...

Xong, ta vậy mà cảm thấy Lý Hạo Nhiên nói có chút đạo lý, là bị Bất Hủ tiên tử đồng hóa sao?

Man Cốt nói bổ sung:

- Mà kẹo que Lý sư đệ làm, còn tiện nghi hơn hai thành so với nhà ăn.

Lục Dương lúc này mới nhớ, nhà ăn cũng là sản nghiệp của Luyện Khí phong, chỉ sợ Lý Hạo Nhiên ngươi muốn mở một cửa hàng kẹo que ở nhà ăn, sớm cầm Man Cốt ra luyện tập.

- Đây không phải vấn đề tiện nghi, rẻ hơn... Được rồi, các ngươi cao hứng là được.

Lục Dương bất lực nói nhỏ, từ bỏ khuyên can.

- Ừm?

Lục Dương nghe được có người truyền âm cho mình.

- Thế nào?

- Đại sư tỷ trở về, bảo ta quay về Thiên Môn phong một chuyến.

- Đại sư tỷ, ngươi trở về rồi?

Nghe được đại sư tỷ kêu gọi mình, Lục Dương hấp tấp trở lại Thiên Môn phong.

Đại sư tỷ vẫn là bộ dáng vẻ thanh lãnh kia:

- Ừm, đi Hoàng cung nói một ít chuyện, mới trở về từ Hoàng cung, nghe nói ngươi đến Trúc Cơ hậu kỳ.

Trong lòng Lục Dương tự nhủ khẳng định là khôi lỗi nói cho đại sư tỷ.

Đại sư tỷ quét mắt nhìn Lục Dương một chút, giống như nhìn hắn cho rõ ràng:

- Đến Trúc Cơ hậu kỳ, bước kế tiếp nên mưu đồ như thế nào Kết Đan.

- Kết Đan một bước này đối với tu sĩ mà nói là cực kỳ quan trọng, tại thời điểm cổ lão nhất, còn không có vật phẩm như phi thuyền hay gì, bởi vì một đặc tính của Kim Đan kỳ là có thể để cho tu sĩ tự do bay lượn trên bầu trời, có người xem Kim Đan kỳ là đường ranh giới giữa tiên và phàm, cũng có người gọi Kim Đan là Kim Đan đại đạo, đủ để thấy địa vị của cảnh giới này.

- Nếu là Kết Đan thượng phẩm, toái đan thành anh nước chảy thành sông, không tốn chút sức nào.

- Đương nhiên, ngươi thân là kiếm linh căn, thiên phú dị bẩm, kết xuất nhất phẩm Kim Đan cũng không phải việc khó đối với ngươi, ngươi nên suy tính là kết nhất phẩm Kim Đan loại hình nào.

- Chủng loại Kết Đan của đệ tử bản tông là nhiều vô số kể, đều ghi chép trong Tàng Kinh các, ngươi có thể đi Tàng Kinh các xem một phen, tìm kiếm linh cảm.

- Vâng.

- Còn có cái này, ngươi lấy được, sẽ có trợ giúp cho ngươi.

Trước khi đi đại sư tỷ lấy ra một bình thuốc nhỏ.

- Đây là vật gì?

Trong lòng Lục Dương tự nhủ chẳng lẽ là đan dược có thể làm cho mình không tổn hại căn cơ sau khi Kết Đan thất bại, hay có thể cam đoan thành nhất phẩm tiên đan?

Không hổ là đại sư tỷ, ngay cả đồ tốt này đều có thể đoạt tới tay.

- Dược thủy dưỡng mắt, xem sách nhiều thì nhỏ hai giọt.

- ...

- Đa tạ đại sư tỷ quan tâm.

- Làm phiền tiền bối đi ra một chút.

Đại sư tỷ kêu Bất Hủ tiên tử.

- Thế nào?

Bất Hủ tiên tử có chút khẩn trương, bắt đầu cấp tốc suy nghĩ mình có phải làm sai chỗ nào hay không.

Gần đây mình rất đàng hoàng, không gây phiền toái cho Lục Dương nha, nhiều lắm thì khi hắn tu luyện mình đi ngủ.

Đại sư tỷ lấy ra một loạt tiên bảo, các tiên bảo có tạo hình khác nhau, tản ra vầng sáng Tiên đạo, vừa xem cũng không phải là phàm vật.

- Đây là tiên bảo tịch thu được từ Bất Hủ giáo, có thứ nào tiền bối muốn không?

Đại sư tỷ muốn trả vật về cho chủ.

Bất Hủ tiên tử nhìn lướt qua, bĩu môi:

- Không có gì muốn.

- Tiền bối, đây là vật gì?

Đại sư tỷ nhặt lên một trúc châm, bên trong tiên bảo có rất nhiều vật liệu đến cả đại sư tỷ cũng không biết rõ lúc đầu có tác dụng là gì, nàng và Đại Hạ vương triều nghiên cứu nửa ngày cũng không có nghiên cứu ra được, hiện tại mới hỏi nguyên chủ một chút.

Trúc châm này có thể tuỳ tiện bị ý niệm thôi động, tốc độ di chuyển cực nhanh, mà lại có thể phá vỡ phòng ngự, là Vương giả bên trong ám khí.

- Cây tăm.

- Cái này thì sao?

Đại sư tỷ cầm lấy một cây côn sắt, trải qua giám định, trên côn sắt dính kịch độc, có độc dược Thượng Cổ thất truyền đã lâu, chỉ được ghi lại ở trên cổ tịch, có độc dược nhìn không hiểu rõ do vật liệu nào tạo thành.

Các học giả Đại Hạ vương triều suy đoán, đây nhất định là cây bổng dùng để quấy khi Thượng Cổ Tiên nhân luyện chế độc dược, trường kỳ tiếp xúc các loại độc dược, mới hình thành như bây giờ.

- Đũa.

- Cái này thì sao?

Đại sư tỷ lấy ra một cái nắp của vạc nước, khí tức gay mũi đập vào mặt, trong chum nước có tràn đầy chất lỏng màu đen, bên trong giống như nổi lên vô số oan hồn.

- A a a, là dấm ta nuôi, nghĩ không ra Bất Hủ giáo còn có giữ lại loại này đồ tốt, có thể trả cho ta không?

Đại sư tỷ trầm ngâm một lát, cân nhắc an toàn, từ chối yêu cầu của Bất Hủ tiên tử.

- Ngươi nói chuyện không tính toán gì hết!

Bất Hủ tiên tử chống nạnh quát lớn đại sư tỷ.

Đại sư tỷ mắt điếc tai ngơ.

- Cái này là để làm gì?

Đại sư tỷ chỉ vào tấm bố dài chín trượng rộng chín trượng, hỏi.

Theo lời của cao tầng Bất Hủ giáo, tấm bố này ẩn chứa không gian chi năng, có thể bao phủ vạn vật, cho dù người sống cũng có thể đặt vào, nếu ai bị quấn vào, cho dù muốn đi mấy bước, coi như cuối cùng dùng pháp lực di động cũng không cách nào rời đi phạm vi bị bày bố.

- Ga giường, trải qua ta luyện chế, thay thế tấm nệm, khi ta ngủ trên giường có lăn như thế nào đều không rơi xuống đất.

- Hiện tại ta cũng không có nhục thể, muốn thứ đồ này cũng không có tác dụng gì, các ngươi cầm đi.

- Cái này thì sao?

Đại sư tỷ lấy ra một mâm tròn.

Bình Luận (0)
Comment