Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu thuần thục lấy ra thịt, vỉ nướng, bàn chải, cây quạt, cái thẻ, thịt, gia vị... Cùng trận pháp tự động xuyên chuỗi quan trọng nhất từ bên trong ngọc bài thân phận.
Đây là thành quả nghiên cứu mới nhất của Lưu sư phó và Cao sư phó, bọn hắn hưởng ứng Bất Hủ tiên nhân hiệu triệu, cố gắng lái quán đồ nướng đến địa phương bên ngoài Vấn Đạo tông, mở rộng ra toàn bộ đại lục.
Đại lí quan trọng nhất chính là cái gì, đương nhiên là chương trình hóa, thống nhất hóa.
Diểm xuất phát của chương trình hóa cùng thống nhất hóa chính là trận pháp tự động xuyên chuỗi.
Tần Nghiên Nghiên ở một bên nhìn mà khóe miệng giật giật, đã sớm nghe nói đệ tử Vấn Đạo tông đa tài đa nghệ, nàng còn tưởng rằng đây là tu tiên bách nghệ.
Làm sao mà đồ nướng đều biết làm?
Mà nghe Lý Hạo Nhiên trước đó giới thiệu, hai người này một người là đệ tử thân truyền của tông chủ Vấn Đạo tông, một người là trưởng tử Mạnh gia, thân phận bất phàm, bọn họ đều có thể làm những chuyện này à?
- Chân Hỏa?!
Tần Nghiên Nghiên nhìn thấy Lục Dương phun ra Chân Hỏa, kinh hô.
Chân Hỏa là gì, đó là hỏa diễm mà Kim Đan kỳ đều khó mà nắm giữ, độ khó tu luyện khó như lên trời.
Lý Hạo Nhiên cười khẩy:
- Nào chỉ là Chân Hỏa, đây là Chân Hỏa xếp hạng phi thường cao bên trong các loại Chân Hỏa - Tam Muội Chân Hỏa.
- Biết rõ Lục sư huynh cùng Mạnh sư huynh là ai không? Bọn hắn là người xếp hạng thứ nhất và thứ hai trong số đệ chúng ta lần này tham gia khảo thí vào Vấn Đạo tông.
Tần Nghiên Nghiên trừng to mắt, trước đây nàng nghe nói Lý Hạo Nhiên xếp hạng năm trong khảo nghiệm vào tông môn, còn tưởng rằng là năng lực của hắn không đủ.
Trải qua một phen giao thủ, nàng không thể không thừa nhận, coi như Lý Hạo Nhiên không mang tóc giả, nàng cũng đánh không lại Lý Hạo Nhiên.
Lúc đó nàng đã nghĩ, Lý Hạo Nhiên như thế còn xếp ở hạng năm, bốn người đứng trước đều là quái vật gì?
Hiện tại biết rõ.
Lý mẫu không nghĩ tới Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu lại là đệ tử xếp hạng thứ nhất và thứ hai trong lần khảo nghiệm vào tông mà nhi tử tham gia, trách không được nàng nhìn Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu thuận mắt không thôi.
- Hạo Nhiên ngươi xem một chút người ta làm sao tu luyện, Lục Dương người ta khẳng định là mỗi ngày trời chưa sáng liền tu luyện, ngươi nhìn lại ngươi, cả ngày không học tập cho giỏi không hảo hảo tu luyện, ta không ở bên người ngươi, ngươi khẳng định mỗi ngày ngủ đến mặt trời chiếu đến cái mông, nếu ngươi có được một nửa cố gắng của Lục Dương người ta thì ta đã an tâm.
Mặt Lý Hạo Nhiên có chút đen, sớm biết rõ đã không dẫn Lục sư huynh cùng Mạnh sư huynh trở về.
Mà Lục sư huynh cùng Mạnh sư huynh vất vả tu luyện cái quỷ, đều là người đồng lứa, ai không biết rõ ai, mọi người làm việc và nghỉ ngơi đều không khác mấy đâu.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu làm người sáng lập quán đồ nướng ‘Một lần nữa’, thủ nghệ của bọn hắn đương nhiên sẽ không chênh lệch.
Lúc hai người ở trong quận Diên Giang đã có thể nhìn ra mánh khóe, bây giờ Lục Dương tập được Tam Vị Chân Hỏa, thực lực lại lên một tầng nữa.
Bên trong Trúc Cơ kỳ, luận kỹ thuật nướng đồ, Lục Dương tự tin đã không có địch thủ.
Lục Dương lay động thịt xiên, xâu thịt lăn lộn đều đặn, bị lửa nướng một hồi, mùi vị bị triệt để kích phát, cả loại người chỉ ăn thanh đạm như Tần Nghiên Nghiên đều nhịn không được nuốt nước miếng một cái.
- Tới tới tới, nướng xong rồi!
Lục Dương đem hai đại đem thịt xiên bỏ vào nướng trong mâm, phát ra bịch một tiếng, nghe rất có phân lượng cảm giác.
Mạnh Cảnh Chu bên này cũng không có nhàn rỗi, xâu nướng khoai tây, nướng bắp, nướng đậu hũ trong tay hắn không ngừng biến hóa, phát ra mùi thơm mê người không chênh lệch nhiều so với Lục Dương.
- Ăn ngon!
Lý phụ Lý mẫu ăn hai chuỗi thịt xiên, phát ra cảm khái từ trong lòng, quả thật là học sinh giỏi, không chỉ có tu vi cao, cả trù nghệ cũng tốt như vậy, Lý Hạo Nhiên hoàn toàn không thể so sánh.
- Ta cũng nướng một chuỗi!
Lý Hạo Nhiên sớm có nghe về truyền thuyết xâu nướng của Lục sư huynh và Mạnh sư huynh, một mực không có cơ hội nếm thử.
Những xâu nướng này ăn ngon đến nổi làm cho cả Bất Hủ giáo hủy diệt.
- Ăn ngon!
Lý Hạo Nhiên sáng mắt lên, đây là xâu nướng ăn ngon nhất mà hắn từng nếm qua.
Tần Nghiên Nghiên cùng Tô Y Nhân đều thận trọng ăn từng miếng nhỏ, thời gian dần trôi qua, theo bầu không khí sinh động, cũng không còn bó tay bó chân.
Đám người ăn uống no đủ, một biểu hài lòng lộ, nhìn đám người ăn tận hứng, Bất Hủ tiên tử thèm đến chảy nước bọt.
Nàng là trạng thái linh hồn, không có vị giác, ăn không được vật gì.
- Lục Dương, ta sử dụng thân thể của ngươi, ta cũng ăn hai chuỗi.
Bất Hủ tiên tử thương lượng với Lục Dương.
Lục Dương ngược lại không có phản cảm gì, hào phóng chuyển đổi quyền khống chế thân thể cho tiên tử.
Bất Hủ tiên tử thật cao hứng tiếp quản thân thể Lục Dương, ăn uống thả cửa, rất không thận trọng.
- Ha ha, Lục sư huynh ngươi cũng buông lỏng!
Lý Hạo Nhiên cười nói, trước đó tướng ăn của Lục sư huynh tương đối văn nhã, vừa rồi lại giống như đổi một người, miệng lớn ăn xâu nướng, uống từng ngụm lớn trúc nước ——
Núi rừng xung quanh quận Lạc Phượng có rất nhiều rừng trúc Hồng Diệp, nước trúc thanh tịnh ngọt lịm, phi thường dễ uống, rất nhiều người tới đây du lịch đều sẽ nhấm nháp loại mỹ vị này.
Lục Dương thở dài, tốt xấu gì cũng là tiên tử, có thể thận trọng một chút hay không?