Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 340 - Chương 340: Trời Đầy Mây Và Trời Nắng (2)

Chương 340: Trời đầy mây và trời nắng (2) Chương 340: Trời đầy mây và trời nắng (2)

- Bọn người Ứng Thiên Tiên cũng khuyên qua ta, nói ta tận lực ít nói chuyện ở trước mặt người ngoài, còn nói bốn người bọn họ thông qua một loạt cố gắng, thật vất vả đề cao ấn tượng của người bên ngoài đối với tiên nhân, đừng để ta làm hư đi.

- Bất quá nơi này không phải không có người ngoài à.

Bất Hủ tiên tử không có coi Lục Dương là người ngoài.

- Nhưng vấn đề là ngươi đang dùng thân thể của ta.

Lục Dương cả giận nói.

- Ai nha, giữa chúng ta còn so cái gì ngươi ta.

Bất Hủ tiên tử cực kỳ hào phóng về chuyện này.

- Chờ về sau tìm tới di sản của ta, ta phân cho ngươi một nửa.

Lục Dương nhớ tới lúc mới quen Bất Hủ tiên tử, nàng đã từng nói qua, nàng nói mình có chôn xuống Tiên Tàng ở Bắc Cực tinh, đều là bảo vật nàng trân tàng.

Lấy sự hiểu biết của Lục Dương về Bất Hủ tiên tử, tám thành ở trong đó là không có gì đồ tốt.

- Thực sự không được, ta truyền thụ cho ngươi mấy chiêu trù nghệ cấp bậc Tiên nhân.

Bất Hủ tiên tử xem nhị đương gia của bất hủ một mạch như truyền nhân tiếp nhận y bát của mình.

Lục Dương liếc mắt, không nói chuyện.

Dứt bỏ khúc nhạc dạo ngắn chỉ có hai người biết, ăn xong một bữa cơm, tất cả mọi người ăn đều rất tận hứng.

Lý phụ Lý mẫu đã sắp xếp xong xuôi gian phòng cho mấy người Lục Dương.

Sau khi Lục Dương rửa mặt, lấy ra gối đầu cao cỡ nửa người từ bên trong ngọc bài thân phận, đây là gối ôm của Lục Dương, Lục Dương thích ôm thứ này đi ngủ.

Lục Dương có kinh nghiệm đi ngủ vài chục năm, ở nơi nào đều có thể ngủ rất ngon, xưa nay không kén chọn địa phương.

Sáng sớm ngay thứ hai, Lục Dương tỉnh lại, gối ôm đã bị mình đạp đến bên chân, nhìn có chút đáng thương.

- Tiểu nha đầu gọi Tô Y Nhân có lòng.

Bất Hủ tiên tử bỗng nhiên nói một câu như vậy.

- Có ý gì?

- Nàng thừa dịp các ngươi ngủ, ở trong viện bố trí một trận pháp, không có tác dụng gì đối với ngươi, nhưng có tác dụng rất lớn đối với phụ mẫu Lý Hạo Nhiên, có thể để cho bọn hắn vô ý thức tu luyện, quán thâu linh lực, tăng trưởng tu vi, chỉ bất quá cái này cần rất thời gian tương đối dài, bây giờ không nhìn ra, phụ mẫu Lý Hạo Nhiên cũng sẽ không phát giác được điểm này.

Lục Dương ra khỏi phòng, duỗi lưng một cái, thời tiết không tệ, là một trời đầy mây, mát mẻ.

So với trời nắng, Lục Dương càng thích trời đầy mây.

Hắn nhìn thấy Lý Hạo Nhiên đang ở trong viện đánh quyền, ngồi xuống.

- Lý sư đệ về đến nhà cũng chăm chỉ như vậy?

Lục Dương kinh ngạc, hắn cho rằng mình dậy sớm, không nghĩ tới Lý Hạo Nhiên còn dậy sớm hơn cả hắn, mà còn đang tu luyện.

Không nhớ kỹ khi hắn ở Vấn Đạo tông lại chăm chỉ như vậy.

Lý Hạo Nhiên nghiêm mặt, truyền âm cho Lục Dương:

- Lục sư huynh có chỗ không biết, đừng nhìn ta ngày hôm qua về nhà phụ mẫu cao hứng, hoan nghênh ta trở về, theo kinh PAaodbhulấ của ta, chờ ngủ qua một giấc, đi vào ngày thứ hai, cảm giác mới mẻ của bọn hắn đi qua, sẽ bắt đầu răn dạy ta, nói ta ở trong nhà trừ ăn ra chính là ngủ, quá đồi phế.

- So với việc để bọn hắn răn dạy, không bằng ta chủ động, giả dạng dáng vẻ rất chăm chỉ, dù sao thì buổi sáng chỉ làm dáng như thế, ban ngày đi ra ngoài chơi, bọn hắn không xen vào.

Lục Dương bừng tỉnh đại ngộ, không nghĩ tới trong này còn có loại học vấn như thế này.

Lý Hạo Nhiên suy nghĩ hoàn hảo hết chỗ chê, nếu như Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu không đến, phụ mẫu còn có thể sủng ái hắn hai ngày, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu vừa đến, thời gian sủng hắn sẽ rút ngắn trên phạm vi lớn.

- Hạo Nhiên dậy sớm như thế?

Lý mẫu nhìn thấy Lý Hạo Nhiên vừa sáng sớm đã tu luyện, Lục Dương còn đứng ở bên cạnh, vui vẻ ra mặt.

Khẳng định là Lục Dương mang theo Lý Hạo Nhiên cùng một chỗ tu luyện.

Lý Hạo Nhiên: - ...

Hắn rất muốn nói một câu, mẹ, ta xếp hạng thứ năm Vấn Đạo tông quả thật không thấp nha.

Lời này không giả, lấy thiên phú của Lý Hạo Nhiên, bất kể đặt ở môn phái nhất lưu, hay là môn phái siêu nhất lưu, xếp hạng thứ nhất là ván đã đóng thuyền, cho dù đặt ở mấy lần khảo nghiệm trước của Vấn Đạo tông, cũng có thể xếp vào ba vị trí đầu.

Đáng tiếc lần này yêu ma quỷ quái quá nhiều.

Lúc ăn điểm tâm, Tô Y Nhân chỉ an tĩnh ăn, cũng không đề cập đến chuyện tối hôm qua bố trí trận pháp ở trong viện, nhìn ra nàng cũng không muốn để cho người ta biết rõ chuyện này.

Nếu không có Bất Hủ tiên tử, Lục Dương cũng không biết rõ.

- Đi, ta mang các ngươi đi bên trong quận dạo chơi!

Lý Hạo Nhiên gọi Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, hắn nghĩ nghĩ, lại kêu lên Tần Nghiên Nghiên cùng Tô Y Nhân.

- Xem ở phân thượng các ngươi là khách nhân ta mới gọi các ngươi, các ngươi không nên suy nghĩ nhiều.

Lý Hạo Nhiên nói với Tô Y Nhân.

Mặc dù như thế, Tô Y Nhân vẫn cười rất vui vẻ.

Mấy người chờ xuất phát, đang lúc chuẩn bị đi ra ngoài, thời tiết âm u lúc đầu càng ngày càng âm trầm, tầng mây dần dần trở nên rất dày, có thể ngầm nghe thấy tiếng sấm.

- Trời muốn mưa to.

Lý Hạo Nhiên ngẩng đầu nhìn trời, có chút tiếc nuối, quận Lạc Phượng nhiều mưa, nhìn trình độ trời đầy mây hiện tại, không thể thiếu một trận mưa lớn.

- Xem ra hôm nay không đi được.

Tô Y Nhân nghe vậy, đánh lên bầu trời một chưởng, mây đen lúc đầu âm trầm như mây đen ép thành lập tức tiêu tán, thay vào đó là bầu trời sáng sủa.

Tô Y Nhân ôn nhu cười cười, giống như không có chuyện gì phát sinh:

- Trời nắng, chúng ta ra ngoài đi thôi.

Lý Hạo Nhiên: - ...

Bình Luận (0)
Comment