Hắn để ông chủ cửa hàng khoan một sợi dây qua Hoàng Huyết thạch.
Mạnh Cảnh Chu mang ở trên cổ, bản thân cảm giác không tệ.
Hắn cảm thấy tất cả mọi người đến dạo phố, không thể chỉ một mình mình mua Hoàng Huyết thạch, hắn liên tiếp chuyển mấy cửa hàng, muốn mua cho mấy người Lục Dương một người một khối phẩm chất không sai biệt lắm, chỉ tiếc đi qua một phen, cũng không bằng một khối Hoàng Huyết thạch này của hắn.
Rất nhiều ông chủ cửa hàng đều hỏi khối Hoàng Huyết thạch này của Mạnh Cảnh Chu mua từ đâu, Mạnh Cảnh Chu cũng không nói.
- Làm sao có tiền đều không xài được.
Lý Hạo Nhiên khuyên nhủ:
- Mạnh sư huynh được rồi, bên trong Hoàng Huyết thạch ẩn chứa lực lượng của Phượng Hoàng đối với chúng ta cũng không có tác dụng gì lớn, cho dù luyện khí, bây giờ ta cũng không có bản lĩnh luyện hóa Hoàng Huyết thạch phẩm chất cao như vậy, mua về chúng ta cũng không dùng được.
- Tốt thôi.
Nghe Lý Hạo Nhiên nói như vậy, Mạnh Cảnh Chu chỉ có thể từ bỏ.
- Đúng rồi, đeo Hoàng Huyết thạch lâu dài sẽ có tác dụng gì?
Mạnh Cảnh Chu chỉ vào Hoàng Huyết thạch trên ngực, hỏi.
- Tráng dương.
…
Mạnh gia thân là gia tộc đỉnh cấp của Trung Ương đại lục, có lịch sử mười vạn năm, có giáo dưỡng tốt đẹp, Mạnh Cảnh Chu thân là trưởng tử của Mạnh gia, ăn nói bất phàm, đương nhiên sẽ không bởi vì việc nhỏ mà bất mãn với Lý Hạo Nhiên.
Mạnh Cảnh Chu nhìn Lý Hạo Nhiên, sâu kín nói:
- Lần sau gặp đồ gì có tác dụng tráng dương thì có thể nói sớm hơn hay không?
Lý Hạo Nhiên ồ một tiếng, giống như nhớ ra cái gì đó, lại nói:
- Sư phụ nói với ta ngâm nham tương lâu dài cũng có thể tráng dương, đây là một trong động cơ ta kiên trì, sự thật chứng minh, hiệu quả xác thực không tệ.
-... Có thể nhảy qua chủ đề tráng dương chưa?
- Tốt thôi.
Đợi đến khi một đoàn người Lục Dương trở lại Lý gia, Lý mẫu đã sớm chuẩn bị bữa tối phong phú chờ đám người.
Cũng không thể mỗi ngày để Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu hai vị khách nhân nấu cơm.
Mạnh Cảnh Chu mua một đống lớn đồ, trên cơ bản chỉ cần là hắn chưa thấy qua, hắn đều mua một lần.
Có hữu dụng hay không trước để ở một bên, chủ yếu là hiếm lạ.
Đương nhiên, Mạnh Cảnh Chu sẽ không có mua vật liệu quá khiêu khích trí thông minh, tỉ như linh khí thuần tự nhiên được xưng là có bốn ngàn năm lịch sử, cùng một thời đại với Phượng Hoàng già, nhìn thấy toàn bộ quá trình Phượng Hoàng già vẫn lạc.
Lục Dương mua vật trang sức hình Phượng Hoàng được chế tác tinh xảo, buộc chung một chỗ với ngọc bài thân phận, đeo ở bên hông.
Tần Nghiên Nghiên mua một rương trúc nước, đêm qua ăn đồ nướng nàng uống trúc nước đặc sản của quận Lạc Phượng, cảm thấy rất không tệ.
Tô Y Nhân không có cái gì mua, thân là Hợp Thể kỳ, quận Lạc Phượng không có đồ gì đáng để giá nàng mua, trừ phi là thi thể của Phượng Hoàng già.
- Mẹ, người còn có nghề này?
Lý Hạo Nhiên trông thấy một bàn đồ ăn rực rỡ muôn màu, trợn mắt hốc mồm, trong trí nhớ của mình, mẹ cũng sẽ không làm nhiều đồ ăn ngon như vậy.
Lý mẫu cười nói:
- Vừa học được, bên trong đoạn ày thời gian ngươi không có ở đây, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, không bằng học một chút bản lĩnh.
Lý phụ xen vào:
- Mẹ ngươi vừa học được từ bên trong tửu lâu khi đi mua thức ăn.
Lý mẫu nhìn hằm hằm Lý phụ.
Lý Hạo Nhiên: - ...
Tay nghề của tửu lâu lâu năm thì không cần phải nhiều lời, tự nhiên là cực tốt, ở kiếp trước, Lục Dương khó gặp được một quán ăn nào có lịch sử trăm năm, khi đến Trung Ương đại lục thì có thể thấy được ở khắp nơi.
Chỉ bất quá trăm năm còn chưa có tư cách gọi là lão điếm, muốn được gọi là lão điếm, ít nhất cũng là năm trăm năm cất bước.
Tửu lâu lâu năm là lão điếm ngàn niên, nhân viên cửa hàng đổi một nhóm lại một nhóm, ông chủ cửa hàng một ngàn năm lại không có đổi qua, hương vị căn nguyên bảo đảm sẽ không thất truyền.
Thứ mà lão tửu lâu cổ lão nhất không phải phối phương cũng không phải đồ dùng trong nhà, mà là ông chủ của cửa hàng chính.
- Cái gì, ngươi nói ngươi khi còn bé ở chỗ này ăn không phải loại vị đạo này? Ngươi khi còn bé ăn cơm chính là ta làm.
Sau khi đám người ăn cơm tối xong, Lục Dương thỉnh giáo Tô Y Nhân về việc Kết Đan.
- Kết Đan?
Tô Y Nhân không nghĩ tới Lục Dương sẽ hỏi thăm mình về chuyện này, Hạo Nhiên không phải nói hắn là đệ tử của tông chủ Vấn Đạo tông sao? Vì sao không trực tiếp hỏi tông chủ Vấn Đạo tông?
Cùng là Hợp Thể kỳ, sức nặng của tông chủ Vấn Đạo tông lại cao hơn nàng nhiều.
Ở trước mặt người ngoài, Lục Dương cũng không thể nói sư phụ mình là một người già mà không đứng đắn, mỗi ngày đi ra ngoài giảng Bình thư, ht cũng không dạy được hắn mấy ngày.
- Sư phụ ta có lòng khắp thiên hạ, không rảnh bận tâm đến ta.
- Thì ra là thế.
Tô Y Nhân gật đầu, tin lí do thoái thác của Lục Dương.
Mạnh Cảnh Chu ở một bên liếc mắt.
Mạnh Cảnh Chu cùng Lý Hạo Nhiên cũng ở trong phòng, nghe Tô Y Nhân giảng giải về việc Kết Đan.
Lý Hạo Nhiên hiện tại chỉ có Trúc Cơ sơ kỳ, bất quá không quan trọng, sớm muộn gì cũng có thể dùng tới tri thức Kết Đan.
- Ta cho rằng, quan trọng nhất khi Kết Đan chính là chú ý cơ duyên, ta thiên phú thường thường, mong mỏi lớn nhất chính là kết xuất nhị phẩm Kim Đan, đây đã là tình huống tốt nhất mà ta có thể tưởng tượng.