- Chỉ không biết rõ Long tộc cùng Phượng tộc thuộc về một phái nào.
Lục Dương nghe nói Yêu tộc phái ra không ít thám tử, chui vào Trung Ương đại lục, có dự định âm thầm làm loạn.
- Còn có, biết rõ bọn hắn sau khi hoàn thành chuyện này sẽ đối đãi bọn hắn như thế nào?
Nói đến đây, quận trưởng toát ra một biểu lộ không đành lòng, nhưng lại bất đắc dĩ là không thể không làm như vậy.
Hai tên Kim Đan kỳ sững sờ, bên trong ánh mắt lập tức lộ ra sát ý.
- Ngài nói... Mấy ngày này sẽ tính như bọn hắn tăng ca, muốn dựa theo tiền công gấp ba kết toán cho bọn hắn?
- Đúng.
Quận trưởng quay đầu, nhìn thấy ánh mắt hai tên Kim Đan kỳ, sửng sốt một chút.
- Các ngươi làm sao hiện ra loại ánh mắt này?
Ngữ khí của hai tên Kim Đan kỳ có chút u oán:
- Lão gia, chúng ta làm ca đêm đến bây giờ ngài đều chưa từng nói qua muốn cho chúng ta thêm tiền công, tựa như buổi tối hôm nay.
- Coi như Kim Đan kỳ không cần đi ngủ, cũng không thể ban ngày sử dụng hết chúng ta ban đêm lấy dùng tiếp chứ?
Lão bà còn ở trong chăn chưa ra đây.
Làm sao người khác tăng ca thì đươc cho thêm tiền công, bọn hắn lại làm không công?
-... Cũng cho các ngươi thêm tiền tăng ca.
- Lão gia, khối Hoàng Huyết thạch kia thì làm sao bây giờ?
- Hừ, đã tối lấy không được, vậy thì dùng sáng, ngày mai các ngươi giả bộ như thương nhân, nói khối Hoàng Huyết thạch kia rất hiếm có, tiêu số tiền lớn mua lại.
- Muốn dùng bao nhiêu?
- Một trăm vạn linh thạch!
Quận trưởng cũng không tin, đây là cuộc mua bán kiếm không năm mươi vạn linh thạch, đệ tử Trúc Cơ kỳ của Vấn Đạo tông sẽ không động tâm sao?
Hai tên tu sĩ Kim Đan kỳ lộ ra thần sắc do dự.
- Làm sao vậy, có lời gì cứ nói.
- Lão gia, tên đệ tử Vấn Đạo tông kia có khả năng sẽ không thiếu chút linh thạch ấy.
- Vậy thì bỏ ra một trăm năm mươi vạn linh thạch!
Quận trưởng hung ác nói, hắn cũng không tin hai trăm vạn linh thạch còn chưa đủ đối phương buông tay?
- Có khả năng còn chưa đủ.
- Hai trăm vạn!
- Còn chưa đủ.
Quận trưởng giận dữ:
- Vậy các ngươi nói, rốt cuộc muốn bao nhiêu linh thạch thì đối phương mới có thể buông tay! Ta cũng không tin, đối phương bất quá là Trúc Cơ kỳ, có thể có bao nhiêu linh thạch, đối mặt hai trăm vạn linh thạch đều không động tâm.
- Chúng ta nghe nói đối phương là trưởng tử của Mạnh gia..
Mạnh gia, trưởng tử, hai từ ngữ này hợp lại cùng nhau, mang ý nghĩa quyền thế cùng tài phú ngập trời, không ai dám trêu chọc.
Mạnh gia thân là đệ nhất thế gia Trung Ương đại lục, uy danh truyền xa.
Quận trưởng nghe vậy càng tức giận, không sợ thân phận Mạnh Cảnh Chu chút nào:
- Trưởng tử của Mạnh gia lại như thế nào, cùng lắm thì tối mai ta tự mình đi trộm.
Quận trưởng không nguyện ý làm lớn chuyện, chuyện mà dùng linh thạch có thể giải quyết, tận lực dùng linh thạch giải quyết.
Hắn thân là quận trưởng của quận Lạc Phượng, lấy khai thác mỏ làm sản nghiệp kinh tế chủ yếu, nắm giữ linh thạch đủ để dùng mấy chữ số lượng lớn để hình dung.
Hắn cũng không tin, chỉ là một Trúc Cơ kỳ của Vấn Đạo tông lại có tài phú có thể so sánh với hắn?
Hiện tại hắn biết rõ, là hắn đánh giá mình quá cao, hắn cũng không có tư cách so tài phú với trưởng tử Mạnh gia.
Vẫn là tự mình động thủ đi trộm, vừa lợi ích kinh tế lại lợi ích về thực tế.
- Các ngươi cảm thấy ta ra một ngàn vạn linh thạch, trưởng tử Mạnh gia có thể động tâm hay không?
Hai tên Kim Đan kỳ do dự một lúc, lắc đầu:
- Sẽ không.
- Tốt, vậy lần xuất thủ này của ta sẽ có giá trị một ngàn vạn linh thạch.
Quận trưởng cố gắng tăng giá cho mình.
Trên nóc nhà, Lục Dương quay đầu hỏi Mạnh Cảnh Chu:
- Một ngàn vạn linh thạch, ngươi bán không?
Mạnh Cảnh Chu liếc mắt:
- Năm mươi vạn linh thạch ta đều bán, ta mẹ nó cầm một đồ chơi tráng dương không buông tay làm cái chó gì?
- Rèn luyện ý chí lực?
- Mau mau cút.
...
Cùng lúc đó, Mạc gia.
- Gia chủ, cửa hàng khoáng thạch bên dưới đến báo, nói là ban ngày có một nhóm người, cầm một khối Hoàng Huyết thạch phi thường độc đáo đến bên trong cửa hàng, hỏi thăm có Hoàng Huyết thạch tương tự hay không.
- Từ miêu tả nhìn, phi thường giống Hoàng Huyết thạch mà chúng ta đang một mực tìm kiếm kia.
- Ồ? Nói như thế nào?
Gia chủ Mạc gia sáng mắt lên, không nghĩ tới rốt cuộc tìm được loại Hoàng Huyết thạch này.
Tục ngữ nói thương không đấu với quan, Mạc gia mặc dù nhiều tiền thế lớn, nhưng đối mặt với Quận thủ, vẫn có chút không đủ.
Nếu có thể cầm tới khối Hoàng Huyết thạch này, vậy coi như nắm bắt được tay cầm của quận trưởng, ngày sau cũng không sợ quận trưởng.
- Thuộc hạ dự định đêm nay sẽ động thủ, trộm khối Hoàng Huyết thạch kia tới tay.
- Đêm nay? Ta hỏi ngươi, là ai mua Hoàng Huyết thạch, thân phận ra sao, tu vi thế nào? Nếu như đối phương là Hóa Thần kỳ ngươi muốn như thế nào?
Thuộc hạ ấp úng, đáp không được, biết rõ là mình quá muốn biểu hiện gia chủ trước mặt, có hơi nóng lòng.
Gia chủ Mạc gia hừ lạnh một tiếng:
- Việc này không qua loa được, ngươi ngày mai ban ngày đi nghe ngóng là ai đạt được Hoàng Huyết thạch, nếu như không ngoài suy đoán, đêm mai ta tự mình động thủ đi trộm.
- Ngài tự mình động thủ?
Thuộc hạ nghẹn ngào, chuyện này lớn đến mực để gia chủ tự mình xuất động?
- Đương nhiên, đây là chứng cứ có thể nắm đuôi của quận trưởng, đáng giá để ta tự mình động thủ.
Gia chủ Mạc gia lộ ra mỉm cười hưng phấn.
Đây là thời điểm chuyển thế công trong cuộc đối đầu với Quận trưởng.
...