- Khối tảng đá này đến cùng có chỗ nào không giống bình thường?
Sau khi trở lại trong nhà Lý Hạo Nhiên, Mạnh Cảnh Chu lấy ra Hoàng Huyết thạch, cẩn thận nghiên cứu, cũng không nhìn ra vấn đề.
- Tô tiền bối có thể nhìn ra vấn đề không?
Tô Y Nhân lắc đầu:
- Ta hiểu rõ không nhiều về Hoàng Huyết thạch, có lẽ cần tu sĩ chuyên gia trong Luyện Khí mới có thể biết rõ khối Hoàng Huyết thạch này khác biệt ra sao.
Đám người tụ tập ánh mắt vào trên người Lý Hạo Nhiên.
Khóe miệng Lý Hạo Nhiên co giật:
- Ta cảm thấy các ngươi đánh giá ta quá cao, đổi thành sư phụ ta thì không sai biệt lắm.
- Tiên tử, có thể nhìn ra vấn đề không?
Lục Dương hướng Bất Hủ tiên tử cầu cứu.
Bất Hủ tiên tử nhíu mày:
- Có mùi máu tươi, mà lại phi thường mới mẻ, ta không thích.
- Mùi máu tươi? Phi thường mới?
Lục Dương có loại không biết phỏng đoán ra sao.
Chẳng lẽ khối Hoàng Huyết thạch này là manh mối còn sót lại về cái chết của một người nào đó?
- Đúng rồi tiên tử, quận Lạc Phượng thật sự có Phượng Hoàng tọa hóa ở chỗ này sao?
Bất Hủ tiên tử gật gật đầu:
- Là có một đầu, bất quá không phải nửa vây quanh nơi này như Lý Hạo Nhiên đã nói, mà đang ở dưới chân chúng ta.
Bất Hủ tiên tử chỉ chỉ phía dưới:
- Phía dưới toàn bộ quận Lạc Phượng có thi thể của một đầu Phượng Hoàng Hợp Thể kỳ.
- Muốn làm thế nào?
Lý Hạo Nhiên hỏi, hắn không nghĩ tới mình về nhà thăm người thân, còn dẫn tới quận trưởng trọng điểm chú ý, tự mình động thủ.
Quận Lạc Phượng là quận lớn, quận trưởng có tu vi Hóa Thần kỳ.
- Trực tiếp bắt hắn lại?
Tô Y Nhân là người có tu vi cao nhất toàn trường, có quyền ưu tiên lên tiếng, ý nghĩ của nàng rất đơn giản, bắt người gây ra vấn đề là tốt nhất.
Lục Dương suy tư một phen, nói:
- Không có chứng cứ không tiện trực tiếp động thủ, chúng ta đi ra bên ngoài đại biểu Vấn Đạo tông, không thể lạm dụng quyền chấp pháp của Vấn Đạo tông, chúng ta ôm cây đợi thỏ, chờ ngày mai Thượng Quận thủ tới trộm đồ, trước dùng lưu ảnh cầu ghi chép lại, lại làm phiền Tô tiền bối xuất thủ, tang chứng vật chứng nhân chứng cũng đều đủ, bắt tại trận!
- Đến lúc đó hắn nhận cũng muốn nhận, không nhận cũng muốn nhận!
- Được.
Tô Y Nhân đáp ứng.
Lục Dương căn dặn đám người:
- Còn có, mấy người chúng ta biết rõ chuyện này là được rồi, Lý sư đệ ngươi không nên nói cho phụ mẫu ngươi can thiệp vào chuyện này.
Lý Hạo Nhiên gật đầu, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ, không biết rõ nhớ ra chuyện gì:
- Bằng vào hiểu biết của ta về hai người bọn họ, tốt nhất đừng để bọn hắn biết rõ chuyện này.
- Ta cũng sẽ giữ bí mật với Nghiên Nghiên.
Tô Y Nhân nói.
Lý Hạo Nhiên cảm khái:
- May mắn có Tô tiền bối ở chỗ này, nếu không phải trời tối ngày mai thật không biết rõ nên như thế nào cho phải.
Mạnh Cảnh Chu cười nói:
- Sợ cái gì, chúng ta không phải có Lục Dương à, hắn thế nhưng là lấy thực lực Trúc Cơ trung kỳ, vượt cấp khiêu chiến Hóa Thần kỳ cũng thủ thắng, có hắn ở đây, sợ quận trưởng cái chim.
Lúc đầu Tô Y Nhân muốn uốn nắn xưng hô của Lý Hạo Nhiên dành cho mình, nhưng lại bị tin tức Mạnh Cảnh Chu để lộ ra làm cho khiếp sợ tốt đỉnh.
Trúc Cơ trung kỳ chiến thắng Hóa Thần kỳ, đây là vạn cổ đệ nhất thiên tài gì.
Mình đi truyền thụ cho hắn kinh nghiệm Kết Đan có phải múa rìu qua mắt thợ rồi hay không?
- Xéo đi!
Lục Dương nhìn hằm hằm Mạnh Cảnh Chu, biết rõ hắn đang trả thù chuyện mình vừa rồi chế giễu hắn.
Tô Y Nhân tò mò, không ngừng truy hỏi tình huống chiến đấu vượt cấp cụ thể, quá trình chiến đấu vượt cấp quá mất mặt , Lục Dương chết sống không nói với Tô Y Nhân, còn sử dụng ánh mắt cảnh cáo Mạnh Cảnh Chu cùng Lý Hạo Nhiên, ai cũng không cho phép kể.
Đến ban ngày, đám người xem như tối hôm qua không có cái gì phát sinh, ăn một chút uống một chút chơi đùa một chút.
Lục Dương dành thời gian nghe ngóng gần nhất có tu sĩ mất tích hoặc tử vong hay không, đạt được đáp án là một người cũng không có.
Mặt trời rút đi ánh sáng, màn đêm buông xuống, bóng đêm càng ngày càng nồng đậm.
Một bóng người hòa làm một thể với màn đêm, len lén lẻn vào nhà Lý Hạo Nhiên.
Quận trưởng làm xong tất cả chuẩn bị, mặc y phục dạ hành, mang theo mặt nạ, quần áo có tác dụng ẩn nấp khí tức cùng hành tung, âm thanh biến hóa, linh lực ba động biến hóa, cho dù lão bà mình đều không nhận ra mình.
- Hẳn là không có lỗ thủng?
Quận trưởng lần đầu tiên làm chuyện này, có chút khẩn trương, bất quá vừa nghĩ tới hành động của mình giá trị một ngàn vạn linh thạch, cũng không còn khẩn trương nữa.
Hắn buông ra thần thức, tìm được Hoàng Huyết thạch đang ở trên đầu giường của Mạnh Cảnh Chu, Mạnh Cảnh Chu đang nằm ngáy o o, hoàn toàn không có phát giác.
Mạnh Cảnh Chu rất bất đắc dĩ, hắn vốn muốn xem kịch, nhưng hắn không ngủ ở nơi này lại không hợp lý, chỉ có thể giả vờ ngủ, nghe Lục Dương dùng giọng nói phát trực tiếp tình hình.
- Tìm được!
Đang lúc quận trưởng chuẩn bị xâm nhập, chỉ thấy lại có một bóng người leo tường mà vào, chính là gia chủ Mạc gia.
Cách ăn mặc của gia chủ Mạc gia không có sai biệt gì với quận trưởng, giấu mình nghiêm nghiêm mật mật, ai cũng nhận không ra hắn.
Hai người cùng nhau sững sờ, không nghĩ tới đến đây gặp gỡ đồng hành, địa phương này quý hiếm như thế à?
Không đúng, ta là quận trưởng/gia chủ, chỉ là lâm thời làm kẻ trộm một lần.