- Thân thể nàng dường như một chiếc thuyền nhỏ, theo gợn sóng chập trùng, lão tổ tông Long tộc lại không cảm thấy thắng bại đã phân, tương phản nàng ở một bên cảnh giới.
- Sau đó đột nhiên, trên người lão tổ tông nàng dâng lên tiên hỏa, nàng tắm rửa ở bên trong tiên hỏa, mở ra hai cánh, giơ thẳng lên trời thét dài, tiên hỏa sáng chói, còn chói mắt hơn so với mặt trời, lão nhân gia nàng phát ra từng hồi tiếng phượng gáy, vang vọng hoàn vũ.
- Không chỉ là Phượng tộc chúng ta, rất nhiều Độ Kiếp kỳ đều ở phía xa quan sát một trận chiến khoáng thế này, nhìn thấy màn này, các ngươi nếu có cơ hội đi đến Yêu tộc khác đọc qua điển tịch, có thể tìm tới ghi chép liên quan.
- Từ đó về sau, liền có thuyết pháp Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh, chỉ bất quá đó là chuyện mà chỉ có lão tổ tông mới có thể làm được, có người trong tộc suy đoán, có lẽ chỉ có tu luyện tới cảnh giới của lão tổ tông, mới có thể không nhìn sinh tử, khởi tử hoàn sinh, là cho nên việc Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh đối với Phượng tộc phổ thông chúng ta mà nói, không có gì khác truyền thuyết.
Khương Sơn nói khiêm tốn, hắn chính là Phượng Hoàng thuần huyết, ở bên trong Phượng tộc đều là tồn tại thưa thớt, huyết thống cao quý, địa vị hiển hách, nếu không phải loại thân phận này, sao có thể được Tam sư tỷ chỉ điểm, sao lại đến quận Lạc Phượng giám sát chuyện chế tác Hoàng Huyết thạch.
- Nguyên lai chuyện dục hỏa trùng sinh là thật, ta còn tưởng rằng là truyền thuyết không có rễ.
Tô Y Nhân biểu thị mở rộng tầm mắt, nàng xưa nay rất ít kết giao với người, chớ đừng nói chi là nói chuyện với người của Phượng tộc.
Những người khác cũng nhao nhao gật đầu, biểu thị tăng thêm kiến thức:
- Chắc hẳn vị lão tổ tông Phượng tộc kia đã đạt tới cảnh giới công tham tạo hóa, tuyệt không phải Độ Kiếp kỳ bình thường có khả năng so sánh.
- Xin hỏi vị lão tổ tông Phượng tộc này nay ở nơi nào?
Lục Dương quan tâm vấn đề này hơn, nói không chừng có thể thông qua vị lão tổ tông Phượng tộc này biết rõ chỗ của Kỳ Lân Tiên.
Khương Sơn lắc đầu:
- Lão tổ tông nàng biến mất thật lâu, cả tộc lão già nhất trong tộc cũng không biết rõ chỗ của nàng.
- Tiên tử, ngươi biết rõ chuyện Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh không?
Lục Dương vừa nghĩ ra bên trong không gian tinh thần của mình còn có kim thủ chỉ Bất Hủ tiên tử.
Bất Hủ tiên tử đang ngủ, bị Lục Dương kêu dậy.
Bất Hủ tiên tử dụi dụi con mắt, ngáp không ngớt, con mắt đều không mở ra được, mơ màng hỏi lại:
- Ngươi vừa rồi hỏi cái gì?
- Tiên tử biết rõ chuyện Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh không?
Lục Dương một lần nữa hỏi.
Bất Hủ tiên tử vừa tỉnh ngủ, ký ức có chút hỗn loạn, nàng ngẩng đầu, trông mong nghĩ ngợi nửa ngày, mới nói:
- Là có chuyện như thế.
Không hổ là đứng đầu Thượng Cổ Ngũ Tiên, kiến thức rất nhiều.
Cái gọi là nhà có một người già, như có một bảo bối, chính là đạo lý này.
Bất Hủ tiên tử lại ngáp một cái mới nói:
- Ta nhớ được trước đây thiên kiêu Long tộc cùng thiên kiêu Phượng tộc bởi vì đoạt nam nhân mà đánh một trận to, ta lúc ấy vừa lúc ở một bên nhìn, chậc chậc chậc, hai người ra tay quả thật một người hung ác hơn một người, châm lửa hoá vàng mã, nắm tóc giật mạnh, vẽ vòng nguyền rủa cái gì đều ra hết, mánh khóe không ít.
- Không phải không phải ngươi chờ chút, cái gì gọi là châm lửa hoá vàng mã, nắm tóc giật mạnh, vẽ vòng nguyền rủa?
Trong lòng Lục Dương tự nhủ nghe qua mấy thứ này cũng không giống như hai đại năng Độ Kiếp kỳ đang đánh nhau nha.
- A, chính là hai người dùng chân viêm chủng tộc của bản thân công kích, thiêu đốt phù lục cấp Bán Tiên, lấy tóc của đối phương làm môi giới, bày ra trận pháp cho đối phương cúi đầu.
Bất Hủ tiên tử thuận miệng giải thích một cái.
-... Ngài nói tiếp.
- Dù sao hai người đánh nhau rất lợi hại, về sau hai người càng đánh càng nâng cấp, xuất thủ càng ngày càng lăng lệ, ta thấy thiên kiêu Long tộc càng hơn một bậc.
- Hai người cũng không phải lần đầu tiên đánh, tỷ số thắng của thiên kiêu Long tộc ở khoảng sáu thành, lần này thiên kiêu Long tộc thắng lợi cũng là bình thường.
- Đang lúc ta cảm thấy sắp phân ra thắng bại, thiên kiêu Phượng tộc thể hiện ra tuyệt học được chân truyền từ ta —— Thuật Giả Chết, nằm trên mặt đất giả chết, sinh cơ tiêu tán, ai cũng không nhìn ra đây là người sống.
- Thiên kiêu Long tộc lần đầu tiên gặp được loại tình huống này, tình thế khó xử, muốn nói mình thắng, không có cảm giác thành tựu, muốn nói thua thì càng là nói bậy, nhưng nàng lại không thể đánh một người chết, truyền đi sẽ ảnh hưởng không tốt.
- Đến lúc đó nàng linh cơ khẽ động, suy nghĩ một biện pháp —— dùng hỏa thiêu thiên kiêu Phượng tộc.
- Thiên kiêu Phượng tộc bị đốt đau không chịu được, lên tiếng kêu to, đằng không bay lên, tiếng kêu rất lớn, toàn bộ Vũ Trụ đều có thể nghe thấy.
- Về sau không biết rõ chuyện gì xảy ra, bị người truyền thành Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh, cũng không biết là ai tản ra lời đồn, thật không có đạo đức.
Bất Hủ tiên tử lắc đầu, có chút bất mãn về thiên kiêu Phượng tộc:
- Nàng học Thuật Giả Chết vẫn chưa đến nơi đến chốn, đổi lại là ta, khẳng định còn có thể tiếp tục giả vờ chết.
- May mắn không ai biết rõ Thuật Giả Chết là ta dạy, học kém như vậy, ta cũng không có ý muốn nhận mình đã từng dạy cho nàng, quá mất mặt.
Lục Dương: - ...
Mất mặt là ngươi đó, tiên tử?